Nghe lời nói của Hàn Nhàn, vẻ mặt Hoắc Khương vẫn bình tĩnh thản nhiên. Đột nhiên, ánh mắt ông ta lóe sáng.
Trong tai nghe Bluetooth vang lên giọng ra lệnh quen thuộc.
“Để mụ già đó im miệng cho tôi!”
Chủ nhân của giọng nói trầm thấp tàn nhẫn này thuộc về Hoắc Nhị gia đang ngồi trong chiếc xe bên ngoài hội quán.
Hoắc Dịch Dung hiểu ngay, mụ già không an phận trong phòng đang muốn bôi đen em ba của anh ta, lại còn muốn nói chuyện tử tế.
Hoắc Khương là thành viên lâu năm của Ám bộ nhà họ Hoắc, ông ta cũng là cánh tay phải đã ở bên Hoắc Dịch Dung nhiều năm, và đồng thời còn là bộ mặt của Hoắc Dịch Dung.
Trong bốn gia tộc hùng mạnh và sâu thể gia lớn ở thủ đô, có ai lại không biết Hoắc Khương, ai mà chẳng phải nể mặt ông ta.
Cho dù hôm nay có là Chủ tịch của Tập đoàn Tần thị xuất hiện, thì ông ấy cũng phải cúi đầu khom lưng, và giữ thái độ lịch sự không dám quả lời trước mặt Hoắc Khương.
Mụ già Hàn Nhàn này nói chuyện và hành động đều rất phách lối, mụ ta lại dám chỉ trỏ đối với người của nhà họ Hoắc, đúng là muốn tìm chết.
Nghe ra Hoắc Nhị gia tức giận, Hoắc Khương lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Nhàn.
“Không kẻ nào dám khoa tay múa chân khi nhà họ Hoắc làm việc, phu nhân nói năng cho cẩn thận.”
Giọng nói của ông ta rất uy nghiêm, còn thấp thoáng hơi thở khát máu.
Hàn Nhàn vốn đã chột dạ, bị khí thế mạnh mẽ của Hoắc Khương nghiền ép khiến cơ thể run lên bần bật.
Đầu óc bà ta trở nên hỗn loạn, vô số phỏng đoán lởn vởn ở trong đầu.
Chẳng lẽ nhà họ Hoắc phát hiện ra cái gì.
Bọn họ đã biết đêm hôm đó con gái bà ta thay mận đổi đào, hay là nhà họ Hoắc không muốn dây dưa nên định xử lý sạch sẽ hai mẹ con bà ta.
“A!”
Hàn Khả Tâm ở phía đối diện bỗng hét lên.
Bác sĩ Trần đang cầm một thiết bị lấy máu y tế và lấy máu từ cánh tay của Hàn Khả Tâm.
“Mẹ ơi, cứu con với! Mau cứu con!”
Hàn Khả Tâm sợ gần chết.
Cô ta sợ đám người này sẽ gϊếŧ mình.
Hàn Nhàn nghe tiếng kêu bèn tiến tới.
Bác sĩ Trần đã rút một ống máu từ cánh tay Hàn Khả Tâm.
Ông ta vẫn không dừng lại mà tiếp tục cầm một cái ống trong suốt và lấy máu hết ổng này sang ống khác.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Hàn Nhàn chợt lóe lên, tim đập càng ngày càng nhanh, cảm xúc kích động khó có thể khống chế.
Lúc này lấy máu để làm gì, dường như Hàn Nhàn đã hiểu ra điều gì đó.
Nếu con gái có thai vào thời điểm này, tất nhiên sẽ là của Hoắc Tam gia.
Cho dù Hàn Khả Tâm thật sự không làm cái gì với Hoắc Tam gia, nhưng chỉ cần cô ta có thai, nhà họ Hoắc sẽ coi đứa trẻ trong bụng Hàn Khả Tâm là giọt máu của nhà họ Hoắc.
Vì quá kích động, đôi mắt của Hàn Nhàn đang cố gắng kìm nén sự hưng phấn, khuôn mặt trang điểm theo phong cách phúc hậu của bà ta trở nên hồng hào một cách mất tự nhiên.
Hàn Nhàn bắt đầu mong đợi, cách đây vài ngày là thời kỳ rụng trứng của con gái, và tình cờ nó lại có quan hệ với tên đàn ông khác. Như vậy thì “nòng nọc” có thể thành công thụ thai.
Một khi thụ thai, cơ thể người phụ nữ bắt đầu tiết ra hormone Human Chorionic Gonadotropin*.
* HCG là một loại hormone được sản xuất bởi nhau thai sau khi cấy thai. Chỉ cần xét nghiệm máu là có thể thông qua kiểm trắc hormone này để xác định xem có mang thai hay không.
Những gì mà người nhà họ Hoắc đang làm trước mắt đã quá rõ ràng.
Quan trọng nhất là họ không nghi ngờ con gái bà ta.
Người nhà họ Hoắc vẫn chưa phát hiện chuyện đêm hôm đó.
Bọn họ không biết chuyện thay mận đổi đào và tin rằng con gái bà ta là người đã ngủ với Hoắc Tam gia, điều này khiến Hàn Nhàn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Hàn Khả Tâm không hiểu những chuyện đó, cô ta đang bị khống chế để lấy máu.
Nhìn thấy máu trong cơ thể bị rút ra bởi một chiếc xi lanh, sắc mặt Hàn Khả Tâm trở nên trắng bệch.
“Mẹ, mau cứu con...” Giọng cô ta vừa hoảng sợ vừa nghẹn ngào.
Sự hoảng sợ trước đó của Hàn Nhà nhanh chóng được xua dịu, mặc dù bà ta đã rất cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không che giấu được nụ cười hưng phấn trên môi.
Liếc mắt nhìn bốn người đàn ông khí thế mạnh mẽ trong phòng, Hàn Nhàn nhẹ giọng an ủi con gái: "Khả Tâm ngoan, không có chuyện gì đâu, không cần phải lo."
"Thật ạ?"
Từ trước đến giờ Hàn Khả Tâm luôn tin tưởng nghe theo mẹ, cảm xúc của cô ta đã xoa dịu rất nhiều