Chương 31

Trên mặt Tần Nguyễn hiện lên vẻ hiểu rõ khi nghe thấy câu này.

Tần Nguyễn đưa tay vuốt tóc từ trán ra sau đầu, cô đứ6ng xuống sàn và đi chân trần bước lên thảm.

Giọng nói lạnh nhạt khàn khàn vang lên: “Đối phương cho bao nhiêu tiền?7"

Người đàn ông đáp: “Số 2 ở đầu, tổng cộng sáu con số."

“Xùy!"

Tần Nguyễn cười khẩy: “Hai trăm nghìn mà muốn mua trang nhất của Giải Trí Sáng Thế à, Giám đốc Lý, cái giá này hình như hơi rẻ mạt quả đấy."

Giám đốc Lý của Giải Trí Sáng Thể, Lý Minh.

Hai ngày trước Tần Nguyễn đã gặp mặt đối phương, và hai người đã thực hiện một số giao dịch.

Nói một cách chính xác hơn là bọn họ đang làm ăn với nhau.

Tần Nguyễn trả một triệu tệ để Lý Minh chú ý trong khoảng thời gian này, Giải Trí Sáng Thế có nhận được những bức ảnh và video không đúng đắn nói xấu con gái nhà họ Tần hay không.

Ở kiếp trước, Hàn Nhàn và Hàn Khả Tâm đã dùng cách này để biến Tần Nguyễn thành một kẻ "chuột chạy qua đường bị mọi người chửi bới".

Hai mẹ con họ đã cung cấp cho tờ báo Giải Trí Sáng Thế tin tức về cuộc sống riêng tư tɧác ɭoạи, ăn chơi bạt mạng, quan hệ với nhiều người đàn ông của Tần Nguyễn, và có cả ảnh chụp cùng video làm bằng chứng.

Mặc dù người trong ảnh và video không phải Tần Nguyễn, có một số ảnh bị che mờ nhân vật nữ, còn một số khác thì dùng photoshop để chỉnh sửa.

Dấu vết chỉnh sửa của ảnh và video rất rõ ràng, cho dù có người nhận ra nhưng không có ai lên tiếng bênh vực cô.

Những người đó chỉ tụ tập lại để bàn tán, chỉ trỏ về cô.

Ở kiếp trước, khi hai mẹ con Hàn Nhàn làm chuyện này, bọn chúng đã chọn thời cơ vô cùng tốt.

Vụ bê bối của Tần Nguyễn nổ ra đúng vào lúc cha cô bị bệnh và phát hiện Hàn Nhân dan díu với bác cả, công ty hỗn loạn như rắn mất đầu, anh cả tiếp nhận công ty nhưng bị chèn ép ở khắp mọi nơi.

Cha và anh cả muốn dìm vụ “bê bối" xuống, nhưng đành bất lực.

Có một thể lực âm thầm khống chế khiển vụ bê bối không thể dìm được, thậm chí còn ảnh hưởng đến danh tiếng công ty và Tập đoàn Tần thị bị tổn thất khá nhiều lợi ích.

Còn ở kiếp này, hai mẹ con kia vậy mà lại ra tay sớm.

Tần Nguyễn cười lạnh.

Nếu đã như vậy thì đừng trách cô không nể nang.

Giọng nói của Lý Minh khô khốc: "Cô Tần, tiếp theo phải làm thế nào?"

"Đương nhiên là tiếp tục cuộc hợp tác trước đây của chúng ta. Lát nữa tôi sẽ gửi những bức ảnh của người nặc danh cho công ty anh, Giám đốc Lý nhớ bảo nhân viên kỹ thuật làm việc nghiêm túc, tôi hy vọng ngày mai nhìn thấy trang nhất của Giải Trí Sáng Thể không có bất kỳ dấu vết chỉnh sửa nào."

Lý Minh ân cần nói: “Được, tôi sẽ bảo nhân viên tăng ca làm ngay trong đêm nay."

Tần Nguyễn mỉm cười, giọng đầy ẩn ý: “Vậy anh phải vất vả rồi nhỉ?"

"Nên thế nên thể, cô Tần đừng khách sáo."

Sau khi cúp máy, Tần Nguyễn đứng ở trước cửa sổ sát đất và nhìn bóng cây mờ ảo dưới lầu.

Kiếp trước, cô bị mắc kẹt ở sâu trong gia tộc, sống cuộc sống không tranh không đoạt, ngơ ngơ ngác ngác rồi cuối cùng bị người ta hại chết.

Kiếp này, Tần Nguyễn sẽ không bao giờ là một kẻ ngôốc để mặc người chém gϊếŧ nữa.

Cô sẽ lạnh lùng chặt hết tất cả những móng vuốt gây hại đến cô và nhà họ Tần.

Tần Nguyễn vươn ngón tay mảnh khảnh đầy những vết thương cũ ra, cô đặt tay lên tấm kính trước mặt rồi chụp một cái, như thể nắm lấy tất cả mọi thứ trên thế gian này trong tay.

Khóe môi Tần Nguyễn nở một nụ cười đầy tự tin, mọi thứ đều đang nằm trong tầm kiểm soát.



Cùng lúc đó.

Một chiếc máy bay tư nhân đáp xuống bãi hạ cánh riêng trong một tòa nhà cổ kính tràn đầy khí thế ở phía đông thành phố.

Máy bay dừng hẳn, cửa cabin mở ra, vài người mặc đồ đen được huấn luyện nghiêm chỉnh tiến lên phía trước.

Một người đàn ông mặc âu phục, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt sâu thẳm mang theo vẻ lãng tử mê người, giống như một quý tộc bước ra từ trong tranh, chậm rãi đi ra khỏi cabin.

"Nhị gia!"

Những người áo đen lần lượt cúi đầu, cất giọng cung kính.