Chương 9

Lúc này, cả ba người trong phòng đều choáng váng, không chút nhúc nhích.

Vẫn là bổn công chúa ta hiểu biết sâu rộng, lên tiếng trước. “Tiểu Lan, sao ngươi đi lâu như vậy, bổn công chúa bị ngã cũng không biết đến đỡ ta dậy ư?”

“À, vâng.” Tiểu Lan định thần lại vội đến đỡ ta dậy.

“Về phủ.” Ta giả vờ bình tĩnh, xem như không có chuyện gì xảy ra cả.

Giây tiếp theo, hai chân ta lơ lửng giữa không trung, ta lại bị bế nữa rồi. “Chân vẫn chưa lành, không thể đứng lâu, ta tiễn người.”

Hả? Đây là câu hắn nói đêm hôm đó.

Đêm đó, hắn phảng phất mùi rượu, dịu dàng nói bên tai ta. “Ngoan, chân vẫn chưa lành, không thể đứng lâu.”

Trong vòng tay hắn, nghe thấy tiếng tim đập thình thịch, không biết là nhịp tim của hắn hay là nhịp tim của ta nữa.

Hắn đối đãi với ta như vậy, là vì ta là bạn của Hàn Yên sao?

9.

Phủ công chúa sửa chữa, Yến Sơ lại rất để tâm, từ trong ra ngoài bỏ ra rất nhiều công sức. Từ trên xuống dưới phủ, thậm chí là Tiểu Lan và A Trạch đều hết lời khen ngợi hắn.

Chỉ có ta biết, hắn muốn tu sửa càng tốt, để Thẩm cô nương có thể sớm quay về đây ở.

Từ lần trước, trong một buổi tối nhìn thấy thái phó bế công chúa hai lần, cặp mắt Tiểu Lan như đang nhìn một đôi phu thê si tình lại đang hờn dỗi, bắt đầu lo lắng cho chung thân đại sự của bọn ta.

Buổi tối, Tiểu Lan đang trải giường chiếu cho ta. “Công chúa, nô tỳ nghĩ thái phó lớn hơn người tám tuổi không phải là vấn đề.”

Ta đang ăn bánh hoa quế, không định để ý đến câu nói này.

“Công chúa, nhưng thái phó suy cho cùng lại là thầy của thái tử, cách nhau một tầng, phải thế nào mới tốt?”

“Tiểu Lan, chuyện không như ngươi nghĩ đâu.”

“Công chúa, người đừng thấy ngượng ngùng, người đã cập kê rồi, gả cho người khác là chuyện sớm muộn mà thôi, nô tỳ thấy thái phó rất tốt.”

“Tiểu Lan, ngươi nói bậy gì vậy, ta phải cắt cái miệng nhỏ của ngươi mới được.”

Ta vừa làm bộ đi bắt Tiểu Lan, một bóng người nghiêng ngã đầy mùi rượu xuất hiện trước mặt ta.

Là Bùi Lạc, trong lòng ta hiện lên một tia thất vọng.

“Trường Lạc, qua một thời gian là ta phải xuất chinh rồi.”

“Trường Lạc, ta có người mình thích rồi.”

Lượng thông tin này quá lớn rồi nha, ta còn chưa kịp nên nói gì mới hay, ngẩng đầu lên đã thấy Bùi Lạc bị kéo đi rồi.

“Hắn uống say rồi, đợi mai tỉnh dậy sẽ lại đến.” Yến Sơ nói xong, liền kéo Bùi Lạc ra ngoài.