Chương 10: Xoa đùi mẫn cảm

Chuông cửa vang lên.

Khi Hà Lạc lảo đảo đi mở cửa, nhìn thấy Giản Việt mang không ít đồ đến, cô cảm thấy xấu hổ, vừa rồi đầu óc nóng lên, liền gọi điện thoại cho Giản Việt…

Một mình cô ở đây, không biết phải tìm ai giúp đỡ, nhưng Giản Việt lại không phải…

Cô còn ở trong điện thoại khóc nhè, thật xấu hổ…

Hà Lạc không còn mặt mũi gặp người, nửa người rụt ở phía sau cửa.

“Chân có thể đi không?”

Hà Lạc gật gật đầu.

Giản Việt đi vào, đem cửa đóng lại, “Để tôi nhìn xem.”

Hà Lạc loạng choạng đi về phía trước hai bước, không đợi cô đi xa, đã bị Giản Việt ôm lấy eo kéo trở về.

“Thế này mà cô bảo có thể đi?” Giản Việt đem cô chặn ngang bế lên.

Trước khi tới, Hà Lạc đã giải thích sự việc với anh, thời điểm ban đầu bị ngã thật sự đau, nhưng hiện tại cảm thấy không đau như vậy.

“Không có việc gì, khả năng có chút sưng.” Hà Lạc nhẹ giọng nói.

Hà Lạc được đặt trên sô pha, cô mặc áo thun rộng thùng thình, phía dưới đùi có một vết bầm tím, nhìn qua có chút ghê người, nhưng cũng may không bị trầy da, chỗ sưng đỏ nghiêm trọng nhất là mắt cá chân của cô.

Tay Giản Việt đặt ở chỗ đó, nhẹ nhàng xoay người, hỏi Hà Lạc có đau không, Hà Lạc lắc đầu.

Anh rũ mắt nhìn kỹ, “Mắt cá chân bị bong gân, cũng may không ảnh hưởng đến xương cốt.”

Hà Lạc một chân đặt trên người anh, lòng bàn tay người đàn ông rất nóng, ánh mắt chuyên chú, Hà Lạc bị nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên.

“Anh mua cái gì vậy?” Hà Lạc tìm đề tài, ở trong túi tìm ra được một lọ, hỏi anh đây là cái gì.

“Đây là dầu hoạt tính, giúp thúc đẩy lưu thông máu, loại bỏ vết bầm tím.”

Hà Lạc a một tiếng, lại có chút không hiểu, “Vậy dùng như thế nào? Có phương pháp đặc thù nào không?”

Ánh mắt Giản Việt thâm thúy trở nên nóng bỏng.

Tay Giản Việt dừng lại, chợt ý thức được câu nói vừa rồi của mình gây ra hiểu lầm.

Anh không nói gì, đưa tay cầm lấy chai dầu, mở nắp, đổ một ít vào tay.

Mùi dầu hoạt tinh không tính là dễ ngửi, vừa mở ra, một mùi hương đặc trưng lan tỏa khắp không gian.

Tất cả giác quan của Hà Lạc đều tập trung lên tay Giản Việt, anh đem dầu hoạt tính ra khỏi chân cô, di chuyển rất nhẹ, dùng đầu ngón tay xoa lên, từng chút một, từ nhẹ đến nặng.

“Tê..”

Hà Lạc hít một ngụm khí lạnh.

Giản Việt dừng lại động tác, hỏi cô: “Có đau không? Hay do tôi dừng lực quá lớn?”

Trái tim Hàn Lạc đập loạn.

Có, nhưng không phải…

Lực đạo tay anh từ nặng đến nhẹ, nhưng anh vẫn luôn kiểm soát, không làm Hà Lạc cảm thấy khó chịu, dần dần ngoài đau đớn bên ngoai, không còn thứ gì khác.

Nhiệt độ lòng bàn tay truyền tới, cọ xát vào da cô khiến Hà Lạc tê dại.

“Nếu tôi làm cô đau, cứ nói cho tôi biết.” Anh nghiêm nghị nói

Giọng nói của anh lúc nào cũng mang theo cấm dục lạnh lùng.

Hà Lạc sao không nghe hiểu lời người đàn ông nói? Cô cắn chặt môi, cố gắng hết sức để bản thân không phản ứng quá dữ dội.

Lòng bàn tay của người đàn ông di chuyển dần lên trên, vết bầm ở đùi cô, anh cũng cố gắng chiếu cố.

Nhưng đùi là một trong những địa phương mẫn cảm nhất trên người Hà Lạc.

Khi đầu ngón tay Giản Việt đi chuyển đến đó, từ từ xoa nắn, Hà Lạc cuối cùng không kìm được rên nhẹ một tiếng, “Ưm…”