- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Sủng
- Tam Công Tử
- Chương 8
Tam Công Tử
Chương 8
Gặp phải tình huống này, chỉ có thực lực tuyệt đối nghiền nát, mới có thể khiến đối phương hoàn toàn ngậm miệng.
"Tam công tử, chúng ta đi thôi..."
Tam công tử, chúng ta đi thôi, thời gian quý báu, chúng ta đi hôn môi, đừng để ý đến đám cặn bã này.
Tam công tử kéo dây cương, muốn quay đầu.
"Vệ Diễm, vậy còn ta, ta có đủ tư cách đánh giá ngươi hay không?"
Ta suýt chút nữa đã quên mất vị cô nương áo trắng vẫn im lặng nãy giờ.
Ta nhìn nàng, ánh mắt nàng đều đặt trên người Vệ Diễm, loại ánh mắt nóng bỏng ấy, ai cũng có thể hiểu được.
Nàng và Tam công tử, rốt cuộc có ân oán gì?
Ánh mắt Tam công tử nhìn nàng, cũng rất rõ ràng, khác với người khác, có thương xót, không nỡ...
"A Chỉ, không ai có tư cách đánh giá ta hơn ngươi."
Hắn đối với nàng thật dịu dàng.
"Vệ Diễm, ngươi chính là kẻ hèn nhát, là kẻ vô dụng, là kẻ thất bại, nếu không phải ngươi, ca ca ngươi sẽ không c h ế t, chúng ta sẽ thuận lợi thành hôn, ngươi đã phá hỏng tất cả, ngươi đã hủy hoại hạnh phúc của tất cả mọi người..."
Tay Tam công tử rất lạnh, ta sờ sờ túi áo, còn lại viên kẹo cuối cùng, có chút may mắn.
A Chỉ không biết đã nói bao lâu, nói bao nhiêu lời lẽ ác độc, cuối cùng cũng dừng lại.
Tam công tử im lặng nghe hết, hắn cúi đầu, hàng mi dày rậm che khuất tất cả cảm xúc trong mắt, giọng nói rất nhỏ:
"Phải, ngươi nói đúng, là ta đã phá hỏng tất cả. Nói đủ chưa? Nếu đủ rồi, ta nên đưa nữ sư phụ của ta đi ăn cơm."
Vệ Diễm, ngươi bây giờ, chỉ xứng đáng chìm đắm trên giường nữ nhân...
Ta chợt hiểu ra, đêm hôm đó, người khiến hắn phải mượn rượu giải sầu, hẳn là nàng, A Chỉ.
Viên kẹo cuối cùng, ta đút cho Tam công tử.
Hắn ăn được một nửa, đột nhiên nâng mặt ta lên, cúi người đưa viên kẹo tan chảy vào khoang miệng ta.
Đầu lưỡi tê dại vì vị ngọt ngào, ngọn lửa lại bùng cháy.
Hắn thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng như sương mù mờ ảo trong đêm tuyết:
"Kẹo phải ăn kèm với cái miệng nhỏ của nữ sư phụ, mới là ngọt nhất."
Gương mặt Tam công tử, kết hợp với cái miệng mê hoặc lòng người này, mới là c h ế t người nhất.
Ta biết hắn chỉ là thuận miệng nói bậy, Tam công tử phóng đãng, nếu muốn, có thể nói ra vô số lời đường mật.
Nhưng ta không thể chống cự, ta biết hắn chỉ là cô đơn, cô đơn đến mức cần phải lấp đầy bằng cách hôn môi nữ nhân, còn là nữ nhân nào, ai cũng được, mà ta vừa vặn thừa dịp chen vào, gần quan được ban lộc mà thôi.
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Sủng
- Tam Công Tử
- Chương 8