Chương 2

Hắn dường như kinh ngạc trước sự bình tĩnh chấp nhận của ta, nhưng vẫn vội vã uống cạn ly rượu kia, đáp một tiếng: “Đa tạ.”

Có lẽ, hắn đang cảm tạ ta không dây dưa, cảm tạ ta đã thành toàn.

Ta buông ly rượu xuống, đón lấy ánh mắt kinh ngạc kia của hắn, thản nhiên nói: “Trước kia ta cũng là một người có tính tình ngang ngược, mặc ý làm bừa, về sau ta và ngươi định ra hôn ước, mọi người đều nói ta chính là thái tử phi tương lai, nếu ta làm không tốt sẽ làm mất mặt ngươi, cho nên ta liền cố gắng đi học, trải qua mấy năm, sau này ta giỏi cầm kỳ thư họa, tinh thông kinh sử, học được nghi lễ cung đình, cũng chỉ vì để phù hợp với thái tử ngươi, hôm nay ta cũng phải cảm tạ ngươi, để cho ta cuối cùng cũng có thể tháo dỡ được hết những gông cùm xiềng xích trên người này.”

Ta vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vài phần thổn thức.

Hôn ước của ta và hắn là do tiên hoàng hậu trước khi lâm chung định ra, ta mang phần hôn ước này trên người mấy năm, vẫn luôn không được tùy ý mà sống.

Nghe ta nói ta đã vì hắn mà nỗ lực rất nhiều, trên mặt hắn cũng hiện lên một tia phức tạp, có thể mơ hồ nhìn thấy có vài phần hổ thẹn.

Bóng lưng hắn lúc rời đi có chút bàng hoàng không còn thong dong kiên định như lúc ban đầu đến nữa.

Huynh trưởng hỏi ta, vì sao thái tử lại quyết tâm đoạn tuyệt đến vậy?

Ta thấp giọng nói: “Có lẽ là vì Mạnh Nguyên Hi.”

Hắn đã náo loạn khiến cả thế gian biết đến sự hạ màn hoang đường giữa hai chúng ta, dùng cuộc từ hôn được tất cả thế nhân chứng kiến này để biểu lộ cho Mạnh Nguyên Hi thấy được sự chân thành của hắn.

Sau khi Mạnh Nguyên Hi tỉnh lại, chuyện nàng ta nữ giả nam trang tham gia khoa cử gây ồn ào huyên náo cuối cùng lại được thái tử bảo vệ nàng ta khỏi bị trách phạt.

Thiên tử ra một đề bài để cân nhắc, nhưng nàng ta bảy bước thành thơ, xuất khẩu thành chương, trình tấu đưa ra bốn ý kiến, nào là ngự quan, nào là an dân, nào là phong tài, nào là trị quân.

Tấu chương tuyên truyền giác ngộ, thu hút sự chú ý của cả triều đình và dân gian, thiên tử tiếc nhân tài, liền đặc xá cho nàng ta.

Trong nháy mắt, nàng ta liền nổi tiếng khắp kinh đô, trở thành nữ tử truyền kỳ trong miệng mọi người, ngay cả thái tử đương triều cũng nhân nhượng với nàng ta.

Khắp phố phường lưu truyền rất nhiều giai thoại của bọn họ.