Chương 1

Mùa hè năm Thiên Thuận thứ 28, tại nước Đông Lăng.

Ứng Thiên Đế băng hà. Tam hoàng tử Sở Vân Uyên kế vị, tôn hiệu là Ứng Càn.

Tân đế đăng cơ, vốn dĩ cả nước nên chung vui, đại xá thiên hạ.

Thế nhưng ngày hôm sau khi tân đế đăng cơ, Tĩnh An Hầu Tạ Cảnh Nguyên đã công khai tố cáo Đại tướng quân Khương Trung câu kết với Lâm Uyên, âm mưu lật đổ giang sơn Đông Lăng, và rằng trong Khương phủ có chứa chứng cứ xác thực.

Khương Đại tướng quân là nhạc phụ của Tạ Cảnh Nguyên, đích nữ của ông là Khương Mộ Tuyết chính là vợ cả của Tạ Cảnh Nguyên. Tạ Cảnh Nguyên đau lòng vô cùng, nhưng quốc gia đại nghĩa đặt lên trên hết, nên ông ta không thể không thực hiện hành động đại nghĩa diệt thân này.

Lời vừa nói ra, cả triều đình chấn động.

Khương Đại tướng quân thông đồng với địch, phản quốc? Thật là chuyện nực cười!

Ở kinh thành Thịnh Kinh, thậm chí cả nước Đông Lăng, ai mà không biết tân đế nhờ có Khương Đại tướng quân mới ngồi lên được ngai vàng? Nếu không có sự giúp đỡ của Khương Đại tướng quân, một người không phải trưởng tử, cũng không phải con của chính thê, làm sao có tư cách ngồi ở vị trí đó?

Tân đế nổi giận, thề sẽ rửa sạch nỗi oan cho Khương Đại tướng quân và đã phái ba nghìn Ngự lâm quân đi điều tra.

Nào ngờ không chỉ tìm thấy một chồng thư thông đồng với địch trong phủ Đại tướng quân, mà còn phát hiện một lượng lớn vàng bạc châu báu, cùng với các loại binh khí như đao, thương, kiếm, kích.

Chứng cứ rành rành, sự việc vô cùng nghiêm trọng. Tân đế đành phải đau lòng hạ lệnh bắt toàn bộ gia quyến của Khương Đại tướng quân vào ngục, đồng thời ra lệnh cho Hình Bộ, Đại Lý Tự và Đô Sát Viện ba cơ quan cùng điều tra kỹ lưỡng.

Chỉ sau hơn nửa tháng, ba cơ quan xác minh: Khương Trung thực sự có thông đồng với Lâm Uyên, là chủ mưu chính; Tạ Đình Dục, con trai của Tạ Cảnh Nguyên và Khương Mộ Tuyết, đã từng đến Lâm Uyên để làm cầu nối và truyền tin tức, cũng là đồng lõa chính; những người còn lại trong Khương phủ đều là đồng mưu...

Phán quyết: Chủ mưu Khương Trung và Tạ Đình Dục bị xử lăng trì, tất cả nam đinh trong Khương phủ bị chém đầu, ba ngày sau thi hành án; các nữ quyến của Khương phủ đều bị giáng nhập nô tịch...

Vào ngày tố cáo, Tĩnh An Hầu Tạ Cảnh Nguyên đã viết tờ hưu thư đuổi Khương Mộ Tuyết về nhà mẹ đẻ; ông ta cũng xóa tên Tạ Đình Dục khỏi gia phả, trục xuất khỏi gia đình.

Hoàng hậu hiện tại, Tạ Thanh Dao vốn là đích trưởng nữ của phủ Tĩnh An Hầu, cũng là con gái của Khương Mộ Tuyết. Nhưng một gia nhân đã chứng thực rằng, khi Khương Mộ Tuyết sinh nở năm đó, đứa bé đã chết trong bụng. Để giữ vững địa vị cao quý trong Hầu phủ, bà đã đánh tráo con và trộm lấy Tạ Hoàng hậu về nuôi, khiến cho Tạ Hoàng hậu bị chia cắt với cha mẹ ruột, rõ là tâm tư ác độc, ý đồ đáng chết.

Tạ Hoàng hậu có dung mạo tuyệt thế, hiền lương thục đức. Tân đế nghĩ đến việc nàng bị Khương Mộ Tuyết che mắt suốt gần hai mươi năm, nhận kẻ thù làm mẹ khiến người ta xót xa nên tội mưu phản của Khương gia không liên lụy đến Hoàng hậu. Tân đế ngày càng yêu quý Tạ Hoàng hậu hơn, tình cảm giữa đế hậu càng trở nên hòa hợp, được coi là một câu chuyện tình đẹp.