Chương 25.2: Nhất Định Phải Chuyển Kho

Bạc Lượng Thâm sững người:

"Nếu em thực sự sợ hãi như vậy, hãy tránh xa Dư Hàn ."

"Được, em sẽ nghe lời anh chỉ cần A Thâm không rời khỏi ta, hiện tại cho dù ngươi kêu em gϊếŧ Dư Hàn, em cũng nguyện ý."

Em có chắc là em sẽ làm như vậy không?

Bạc Lượng Thâm hờ hững kéo tay Thịnh Cẩm xuống, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, Thịnh Cẩm theo sau như cái đuôi nhỏ.

“A Thâm, em sắp đi học lại đại học rồi, quần áo cũng không có mặc, làm sao bây giờ?”

Bạc Lượng Thâm sửng sốt một chút, nói:

"Lát nữa chúng ta đi ra ngoài mua."

Thịnh Cẩm vui vẻ gật đầu:

"Được, nhưng a có biết em mặc quần áo cỡ nào không? A có biết cỡ qυầи ɭóŧ của em không?"

Không cho Bạc Lượng Thâm có cơ hội phản ứng, Thịnh Cẩm đã nắm lấy tay anh và đặt thẳng lên ngực cô:

“Vậy nên anh phải sờ vào để anh mua cho chuẩn.”

Bạc Lượng Thâm: "..."

"Anh biết mà không cần chạm vào."

Bạc Lượng Thâm nhanh chóng rút tay lại như thể bị điện giật, sau đó tắm rửa sạch sẽ và rời khỏi phòng nghỉ, trước khi rời đi, Bạc Lượng Thâm nói với Thịnh Cẩm:

"Hãy nằm ngoãn trên giường chờ a trở lại"

Thịnh Cẩm ngoan ngoãn gật đầu, cô quấn mình trong chăn, sau đó dùng điện thoại di động điền vào đơn xin chuyển khoa.

Vì nguyện vọng của A Thâm, không muốn cô ấy tiếp xúc quá nhiều với Dư Hàn, nên cô ấy sẽ chuyển khoa.

Sau khi chuyển khoa, cô và Dư Hàn sẽ không tiếp xúc nhiều nữa, nên A Thâm của cô cũng sẽ không tức giận nữa?

Kiếp trước, Thịnh Cẩm vì Dư Hàn mà học rất nhiều, nhưng vì Bạc Lượng Thâm mà cô học chưa sâu, kiếp này cô nên học quản lý kinh tế để giúp anh ấy quản lý công ty, để sau khi tốt nghiệp có thể trực tiếp đến đến công ty của anh ấy giúp anh ấy, hai người có thể ở bên nhau cả ngày,

Điều quan trọng nhất là nếu cô ấy chuyển khoa, cô ấy có thể đến công ty A Thâm để thực tập, sau đó cô ấy sẽ có thể nhìn thấy anh ấy mỗi ngày, và cô ấy vẫn còn có cách này để theo đuổi anh ấy một lần nữa.

Thịnh Cẩm đã lên kế hoạch cho mọi thứ, vì vậy cô ấy kiên quyết điền vào Khoa Kinh tế và Quản lý trong đơn xin chuyển khoa.

Sau khi Thịnh Cẩm nộp đơn xin chuyển khoa, cô ấy cầm điện thoại di động xem thị trường chứng khoán, bây giờ tái sinh, cô ấy không thể cứ để anh trai và A Thâm chăm sóc mình, cô ấy phải tự lực cánh sinh không dựa dẫm.

Ví dụ, dựa vào ký ức của kiếp trước, cô đã có thể kiếm bộn tiền trên thị trường chứng khoán và sau đó đầu tư.

Bằng cách này, ngay cả khi họ Thịnh của cô ấy xảy ra sự cố như kiếp trước, cô ấy có thể ngay lập tức dùng tiền để cứu họ Thịnh

Thịnh Cẩm đã đầu tư toàn bộ số tiền tiêu vặt mà Thịnh Thi Nam đưa cho cô vào thị trường chứng khoán, sau khi cô đầu tư xong, Thịnh Cẩm chợt nghĩ ra điều gì đó, cô tìm điện thoại của mình và gọi cho Lục Thành.2

Lục Thành đang ngủ say, đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, anh nhìn ID người gọi, từ trên giường ngồi dậy.

Thịnh Cẩm sáng sớm đã gọi điện thoại cho anh, chẳng lẽ là vì cô và Cửu Ca của anh có vấn đề? Lục Thành vội vàng trả lời: “Thịnh Cẩm, sáng sớm cô gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì không? anh Cửu lại bị thương sao?”

"A Thâm không sao, lần này tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ."

Thịnh Cẩm nhờ anh giúp đỡ? Anh ấy và Thịnh Cẩm có quan hệ tốt không? Nếu cô ấy yêu cầu giúp đỡ, anh ấy sẽ phải giúp cô ấy sao? Lục Thành ngạo nghễ nói:

"Tôi tại sao phải giúp cô?"

"Chỉ bởi vì tôi là vợ của A Thâm, chị dâu của anh."

Lục Thành sau khi nghe Thịnh Cẩm nói xong, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ chán ghét: “Thịnh Cẩm, đừng có đeo vàng lên mặt, tôi không có loại chị dâu như cô, hãm hại Cửu Ca của tôi hàng ngày!"

"Vậy anh thật sự không muốn giúp tôi sao?"

"Tôi tất nhiên không……"

Lục Thành chưa kịp nói ra từ "giúp", Thịnh Cẩm đã ngắt lời:

"Anh không định giúp tôi trả thù Dư Hàn sao?"

Anh giỏi khoản này lắm mà!