Chương 13.2: Quẹt Thẻ Đó Cho Tôi

Nó là đôi bông tai đắt tiền trong các cửa hàng trang sức. Nhưng để lấy lòng Thịnh Cẩm thì dù đắt đến mấy cũng phải mua, tệ nhất là sau khi mua quà cho Thịnh Cẩm xong. Anh ta sẽ cầu xin Thịnh Cẩm đáp lại món quà mà anh tặng bằng một món quà đắt tiền hơn. Bằng cách này, anh ta không bị lỗ. Dư Hàn nghĩ đến đây liền đỗ xe sang một bên, sau đó xuống xe cùng Thịnh Cẩm đi mua quà, Thịnh An Tâm nhìn thấy anh cũng nhanh chóng đi theo. Chị cô không phải đã nói sau này sẽ cùng Bạc Lượng Thâm sống thật tốt sao? Không thích Dư Hàn nữa? Nhưng bây giờ cô ấy dường như không định sống một cuộc sống tốt đẹp với Bạc Lượng Thâm.

Ngay khi Dư Hàn xuất hiện, cô ấy đã hoàn toàn quên mất Bạc Lượng Thâm.

Thịnh An Tâm cảm thấy cái này không ổn:

- Chị, chúng ta không phải đi ăn cơm sao? Nhưng bây giờ chị đang làm gì?

Trong hầm lạnh lắm.

Trước đây cô là người mua quà cho Dư Hàn, nhưng hôm nay đến lượt anh mua quà cho mình, dùng hết thẻ tín dụng một lúc là tốt nhất. Thịnh Cẩm nói với Thịnh An Tâm:

- An Tâm, lát nữa ăn cơm sau, hiện tại quan trọng nhất chính là để Dư Hàn mua quà cho chị.

Thịnh An Tâm:...

Thịnh Cẩm và Dư Hàn cùng nhau bước vào cửa hàng trang sức, Thịnh Cẩm vừa bước vào đã đi tới một đôi bông tai trị giá hơn 100.000 tệ và nói với Dư Hàn:

- Anh Dư Hàn, em muốn đôi bông tai này.

Dư Hàn nhìn giá trước, sau đó nhìn đôi bông tai.

Đôi bông tai kim cương này thực sự có giá hàng trăm ngàn! Đây có phải là sẽ tốn một đống tiền sao?

Nhưng anh phải mua cho Thịnh Cẩm, bởi vì bây giờ anh muốn lấy lòng Thịnh Cẩm, Dư Hàn chỉ có thể nén đau trong lòng nói với Thịnh Cẩm:

- Mua đi!

Dư Hàn nói với nhân viên mua sắm bên cạnh. Lấy cho tôi đôi họa tai đó.

- Vâng, thưa anh.

Sau khi Dư Hàn lấy thẻ tín dụng từ trong túi ra đưa cho nhân viên bán hàng, điện thoại di động trong túi vang lên, Dư Hàn liếc nhìn ID người gọi, anh cười nói với Thịnh Cẩm:

- Tiểu Cẩm, anh có cuộc gọi, em đợi anh ở đây nhé

- Được.

Dư Hàn cầm di động đi đến một bên nghe điện thoại, Thịnh An Tâm cũng đi tới bên cạnh Thịnh Cẩm hỏi:

- Chị, không phải chị vừa noi, với Dư Hàn giữ khoảng cách sao? Sau đó sẽ cùng anh rể sống tốt sao? Vừa mới nói xong làm sao lại quên?

- An Tâm, chị vẫn chưa quên. Những gì cô nói với em và mẹ nói hôm nay đều là sự thật.

Cô thực sự định cùng A Thâm sống một cuộc sống tốt đẹp. Còn sở dĩ đến bây giờ cô vẫn còn vướng bận với Dư Hàn, là bởi vì cô muốn anh ta nợ lại cho cô những gì anh ta đã lấy.

Thịnh Cẩm vừa nói xong liền đi tới hướng dẫn mua sắm hỏi cô:

- Hạn mức thẻ tín dụng của bạn trai tôi là bao nhiêu?

- Một triệu, thưa cô.

Khóe môi Thịnh Cẩm khẽ cong lên, cô ấy nói với nhân viên bán hàng trước mặt:

- Vậy cô lấy giúp tôi một sợi dây chuyền trị giá 800.000 hoặc 900.000 tệ, đủ để tròn một triệu tệ!

Sau khi Thịnh An Tâm lắng nghe những gì Thịnh Cẩm nói với nhân viên bán hàng, cô ấy dường như hiểu tại sao chị gái đột nhiên yêu cầu Dư Hàn tặng quà cho cô ấy.

Cô đang cố lừa anh!

Thịnh An Tâm phải nói rằng chị gái cô ấy đã làm rất tốt.

Nhân viên bán hàng nhanh chóng lấy chiếc vòng cổ trị giá 900.000 đưa cho Thịnh Cẩm:

- Tiểu thư, cô cảm thấy chiếc vòng này được không ạ?

- Được.

- Sau đó quẹt thẻ này luôn đúng không ạ?

- Đúng.

Nhân viên bán hàng nhanh chóng quẹt thẻ của anh ta để thanh toán, và khi Dư Hàn quay lại khi trả lời điện thoại, Thịnh Cẩm đã sử dụng hết thành công số tiền trong thẻ của anh ấy.

Để tránh cho Dư Hàn phát hiện ra thẻ tín dụng của mình đã hết hạn, Thịnh Cẩm đã nói với Dư Hàn khi anh ấy định nhìn vào điện thoại của mình:

- Anh Dư Hàn, điện thoại của em hết pin, em muốn gọi điện thoại, em mượn điện thoại của anh được không?

( Cả nhà ơi mọi người đọc truyện xong cho mình xin một comment tích cực để mình lấy động lực ra nhiều chuyện cho mọi người hơn nhé 💪💪♥️)