Chương 10.2: A Thâm, em sẽ khiến anh tin tưởng em

Dư Hàn nắm chặt tay, nhớ tới mình vừa mới chịu đựng chuyện gì, vẻ mặt rất khó coi:

- Không phải Thịnh Cẩm ra tay, là bị chó của Bạc Lương Thâm nuôi cắn, mà Thịnh Cẩm đương nhiên là có rất nhiều đóng góp trong chuyện này. Bởi vì nếu không phải do cô ấy ra lệnh, người như Bạc Lượng Thâm làm sao có thể mang chó đến cắn anh?

Thịnh Cẩm ra lệnh cho Bạc Lượng Thâm mang chó đến cắn anh trai cô?

Không phải Thịnh Cẩm thích anh trai cô ấy nhất sao? Bình thường Thịnh Cẩm sẽ cảm thấy có lỗi với ca ca của mình vì một vết thương nhỏ, nhưng hôm nay cô lại sai người mang chó của Bạc Lượng Thâm đến cắn ca ca của mình, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Dư Thi Thi đỡ Dư Hàn sang một bên ngồi xuống:

- Ca ca, anh nói rõ ràng đi có chuyện gì?

Trong năm phút tiếp theo, Dư Hàn đã kể cho Dư Thi Thi mọi thứ mà Thịnh Cẩm đã nói và làm cách đây không lâu trong phòng bệnh và Dư Thi Thi sau khi nghe xong tràn đầy sự hoài nghi:

-Thịnh Cẩm uống nhầm thuốc gì? Chẳng những bắt đại ca trả lại tiền, còn cho người của Bạc Lượng Thâm mang chó đến cắn anh? Anh, gần đây anh có đắc tội Thịnh Cẩm không?

Thịnh Cẩm là con bò vàng và là máy rút tiền của anh ta, vậy làm sao anh ta có thể xúc phạm cô ta?

Dư Hàn nói với vẻ mặt u ám:

- Anh vẫn đối xử với cô ấy như trước, nhưng Thịnh Cẩm lại đối xử với anh khác trước, anh không biết Bạc Lượng Thâm đã nói gì với cô ấy mà khiến Thịnh Cẩm lạnh lùng với tôi như vậy.

Nếu Thịnh Cẩm không thích anh trai mình nữa, làm thế nào cô ấy và anh trai của cô hoàn những gì Phù thiếu gia yêu cầu?

Dư Thi Thi nói:

- Anh à, anh không thể để Thịnh Cẩm đối xử lạnh nhạt với mình được, dù sao chúng ta cũng phải dựa vào Thịnh Cẩm để đến gần Bạc Lượng Thâm, cho nên bất kể Thịnh Cẩm lạnh nhạt với anh như thế nào, anh cũng phải dỗ dành cô ấy tốt, hãy để cô ấy đối xử với co ấy như trước đây.

Cho dù em gái anh không nói gì, anh cũng sẽ dỗ dành Thịnh Cẩm, bởi vì nếu anh không dỗ dành Thịnh Cẩm tốt, cô ấy sẽ yêu cầu anh trả lại cho cô 20 triệu!

Hai mươi triệu là một con số qua lớn đối với anh ta, vì vậy anh ta không được đánh mất trái tim của Thịnh Cẩm.

Nhưng trước khi dỗ dành Thịnh Cẩm, anh ấy nên tiêm thêm hai mũi vắc-xin bệnh dại. Dư Hàn dựa vào tường và đứng dậy, khập khiễng rời khỏi Dư Thi Thi. Dư Thi Thi ban đầu muốn tiễn Dư Hàn đi, nhưng cô ấy vẫn phải giao sữa trà cho Thịnh Cẩm, vì vậy cô phải để anh trai mình giải quyết vết thương một mình.

Sau khi Dư Hàn rời đi, Dư Thi Thi điều chỉnh tâm trạng của mình và đến khu mới của Thịnh Cẩm, Thịnh Cẩm đã định hình lại tất cả quá khứ với Dư Hàn, bây giờ cô ấy không còn là Thịnh Cẩm ban đầu, không cần Dư Hàn và quá khứ của cô ấy để tiếp tục bị bỏ lại phía sau

Bởi vì cô ta ghê tởm.

Tiếng mở cửa khiến Thịnh Cẩm theo bản năng ngẩng đầu lên, thấy là Dư Thi Thi đến, Thịnh Cẩm đặt điện thoại xuống, nhìn cô nói:

- Thi Thi cậu đi mua trà sữa cho mình về rồi à? Bây giờ cậu mới về, cậu có biết bây giờ tớ ngồi đợi cậu mà không muốn uống trà sữa nữa.

Cô đi tới đi lui bốn tiếng đồng hồ để mua trà sữa cho con khốn Thịnh Cẩm này, con khốn Thịnh Cẩm này lại nói không muốn uống sao?

Cô ấy cố ý chơi cô chăng?

Dư Thi Thi cố gắng duy trì nụ cười, cầm lấy trà sữa đứng bên cạnh Thịnh Cẩm:

- Tiểu Cẩm, mình mua cho cậu ly trà sữa này lâu lắm, không nên để không lãng phí, Thịnh Cẩm nhìn trà sữa mà Dư Thi Thi đưa cho cô, trên mặt lộ ra nụ cười ngây thơ vô hại:

- Thi Thi nói đúng, lãng phí đồ thật là đáng xấu hổ. Nếu Tiểu Cẩm cảm thấy lãng phí đồ vật rất đáng xấu hổ, vậy thì mau uống đi.

Thịnh Cẩm bắt gặp ánh mắt mong đợi của Dư Thi Thi, trong lòng cười lạnh, Dư Thi Thi muốn cô uống trà sữa mua nhiều như vậy, nhất định cô ta bỏ rất nhiều thuốc vào trà sữa đúng không?

Dư Thi Thi cho rằng cô ấy vẫn là Thịnh Cẩm ngốc nghếch, người đã để cô ấy lập kế hoạch và kê đơn thuốc? Cô ấy muốn âm mưu chống lại cô, nhưng cô không thích cô ta.

Thịnh Cẩm giơ tay đẩy ly trà sữa đến trước mắt Dư Thi Thi:

- Thi Thi, mình nó rồi không muốn uống ly trà sữa này nữa, để không lãng phí, cậu có thể uống thay mình được không?

Cô ta chắc cho một túi thuốc xổ vào trong trà sữa này, nếu uống nhất định sẽ bị tiêu chảy ba ngày ba đêm, cho nên cô ta sẽ không uống.

Dư Thi Thi lại đưa trà sữa cho Thịnh Cẩm:

- Tiểu Cẩm, trà sữa này mình mua là vì muốn xin lỗi cậu, cho nên…

Dư Thi Thi còn chưa nói xong, Thịnh Cẩm đã ngắt lời cô:

- Minh tha thứ cho cậu, câu yên tâm uống ly trà sữa này.

- Nhưng tôi...