Chương 1: Thật Là Một Cặp Đôi Tốt

-"Tĩnh Tĩnh, em thấy thế nào? Đứa bé không sao chứ?"

Trong căn phòng ngủ được bài trí tinh xảo và sang trọng, một người phụ nữ có thân hình người mẫu, khuôn mặt xinh đẹp đi giày cao gót bước vào.

Trên chiếc giường lớn giữa phòng ngủ, Âu Tĩnh, người đang mặc bộ quần áo sinh và đội mũ len màu xanh nhạt, một tay bế đứa bé, tay kia không ngừng trêu chọc khuôn mặt trắng trẻo và mịn màng đó. Thấy cô ấy bước vào, tôi lập tức nhìn lên và đưa cho cô ấy một nụ cười.Cô chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cúi xuống ôm đứa trẻ vào lòng.

-“Bảo bối, cho mẹ xem đi.” Nhìn thấy hài tử trong ngực, Lưu Hy trong mắt nhất thời hiện lên một tia âm trầm.

-"Lưu Hy, chú ý lời nói của cô! Cô là mẹ đỡ đầu, nhưng tôi mới là mẹ ruột!" Âu Tĩnh nửa đùa nửa thật sửa lại, nhưng là không nghĩ nhiều lời Lưu Hy nói.

-"Không! Từ giờ phút này trở đi, ta là mẹ ruột của nó, là duy nhất."

-“Ngươi nói vậy là có ý gì?” Thấy sắc mặt thay đổi nhanh như vậy của Lưu Hy, Âu Tĩnh tựa hồ đã ý thức được điều gì, lập tức cảnh giác vang lên. ⌛

-“Đưa con cho tôi!” Cô nói với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Cơ thể nhanh hơn não,cô bật dậy và lên kế hoạch giành lấy đứa trẻ từ tay Lưu Hy.

-“Đây là con của tôi, tại sao tôi phải đưa nó cho cô?"

Lưu Hy khẽ nhếch khóe miệng, cười lạnh một tiếng.

Cô thậm chí còn lợi dụng điểm yếu của Âu Tĩnh sau khi sinh con, lợi dụng sự không chuẩn bị của cô, giơ chân cao gót và đá vào bụng Âu Tĩnh.

"OBOJ!"

Âu Tĩnh ngồi xổm trên mặt đất, ôm bụng, khuôn mặt vặn vẹo, một luồng nhiệt từ hạ thân tản ra.

-"Tại sao? Tại sao cô lại làm điều này với tôi? Không phải đã nói rằng chúng ta sẽ là bạn thân suốt đời sao?"⌛

Âu Tĩnh ngẩng đầu vẻ mặt thống khổ nhìn Lưu Hy đắc thắng, đau đớn trên người còn kém xa so với đau đớn trong lòng. Đầu tiên là cướp con của cô ấy, và sau đó đá vào bụng cô ấy một cách không thương tiếc......Đây hoàn toàn là muốn mạng của cô! Cô không hiểu vì sao người chị gái tốt bụng vừa mới luôn nghĩ đến cô lại trở thành địa ngục vương đoạt mạng cô chỉ trong chốc lát?

-"Này! Tại sao? Cô cướp bạn trai của tôi, chiếm giữ anh ấy lâu như vậy, lấy danh nghĩa Hình phu nhân sang chảnh nhiều năm như vậy, bây giờ còn hỏi tôi tại sao?

Lưu Hy hung ác trừng mắt nhìn Âu Tĩnh, sự thù hận trong mắt cô dường như tràn ra.Nghe điều này, khuôn mặt của Âu Tĩnh đầy sốc và cô không tin điều đó.

-“Ý của ngươi là, ngươi cùng Tư Kỳ trước kia có quan hệ?” Nếu như trước đó Lưu Hy đột nhiên thay đổi sắc mặt làm cho nàng ngoài ý muốn, như vậy bọn họ quan hệ cũng đủ để cho nàng sụp đổ.

-"Làm thế nào? Cô không mong đợi điều đó sao? Không chỉ vậy, chúng tôi đã ở bên nhau gần như mỗi ngày trong suốt thai kỳ của cô." ⌛

-"Tôi không ngại nói với cô rằng chúng tôi đã hẹn hò được ba năm trước khi tôi gặp cô."⌛

-“Trong khoảng thời gian này, tôi cũng vì anh ấy mà mang thai ba đứa trẻ.” Lưu Hy tự giễu cười nói: “Bởi vì cha mẹ anh ấy không đồng ý chúng ta ở bên nhau, nên tôi mới nhẫn tâm phá bỏ ba đứa trẻ này.” ⌛

-"Khi cuối cùng tôi được họ chấp nhận bằng chính nỗ lực của mình, tôi nhận ra rằng mình đã vĩnh viễn mất tư cách làm mẹ."⌛



Lưu Hy đột nhiên bỏ đi vẻ mặt tủi thân, đắc ý nhìn Âu Tĩnh đã sắc mặt tái nhợt, giễu cợt nói: “Không ngờ vị đại phu nhân đường hoàng lại dễ lừa như vậy.”⌛

-"Tôi không chỉ bị dụ dỗ mà còn bị chinh phục bởi vài lời nói của Tư Kì."⌛

-"Dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn phải cảm ơn cô." ⌛ "Cảm ơn cô vì đã giúp tôi sinh ra đứa con của tôi và Tư Kỳ...

-"Không! Cô nói bậy bạ, đứa bé là của tôi!" Tuy Âu Tĩnh nói như vậy nhưng trong lòng cô đã rung động rồi.

Vấn đề bắt đầu từ khi cô kết hôn lần đầu với Hình Tư Kì. Ngay khi họ kết hôn, Hình Tư Kì đã nói rằng những người lớn tuổi trong gia đình rất mong muốn có cháu trai, và hy vọng rằng cô có thể giúp gia đình họ Hình có một cậu bé mập mạp càng sớm càng tốt. Nàng vốn định trì hoãn sinh hai năm sau, lại không chịu được hắn , mềm lòng, cuối cùng thỏa hiệp.

Không biết có phải do nóng nảy quá không mà mấy tháng sau, bụng cô vẫn không nhúc nhích chút nào. Theo gợi ý của Hình Tư Kì, họ cùng nhau đến bệnh viện để kiểm tra toàn diện. Kết quả thì là điều cô chưa từng nghĩ tới.Bác sĩ bảo cơ thể cô rất khó thụ thai, phải tiến hành thụ tinh ống nghiệm.Tin tức này đến với cô như một tia sét bất ngờ. May mắn thay, Hình Tư luôn hết lòng vì cô và chưa bao giờ ghét cô vì điều này.

Bây giờ có vẻ như đây là một âm mưu! Chắc hẳn họ đã dở trò trong quá trình cô ấy khám. Tôi sợ rằng kết quả kiểm tra trước đây của cô ấy cũng có vấn đề.

Thật là một cặp cẩu nam nữ!

Thực sự hại cô ấy nhiều như vậy......

Nhìn đôi mắt đang dần dần tuyệt vọng kia, Lưu Hy không khỏi cười đắc thắng.

-"Xem ra ngươi đã đoán được, thật tốt, đỡ cho ta không ít phiền toái."⌛

Lúc này, Âu Tĩnh ngồi xụi lơ trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy hận ý hung hăng nhìn chằm chằm Lưu Hy, tựa hồ muốn vạch trần cô ta.

-"Tại sao lại là tôi? Tôi không có ân oán hay thù hằn gì với cô, tại sao cô lại muốn gài bẫy tôi như thế này?"⌛

-"Chúng ta quen nhau lâu như vậy, cô có thấy có lỗi với tôi không?"⌛

-"Cô đã bị từ chức vì một sai lầm, và tôi đã đưa cô vào công ty của tôi, và tôi thậm chí còn sắp xếp cho cô một vị trí mà không ai có thể có được."

-“ Cô nói nhà cô đến hạn, tôi cho cô về ở dù gia đình can ngăn”.

Lưu Hy nhìn cô mà cười lạnh, nói:

-" Thật là 1 người tốt bụng nhưng cô có biết anh của cô đồn rằng bị chết bởi vì say rượu lái xe, nhưng đâu ai biết rằng ta cũng đóng góp tiền của và sức lực để giúp giải quyết nó......"

-"Đối xử với tôi như vậy, cô có còn là người không? Cô nhất định sẽ chịu quả báo!"

Âu Tĩnh muốn hét lên, nhưng cú đá vừa rồi khiến cô vô cùng yếu ớt, ngay cả lời nói cũng không nói ra được.

Lưu Hy không tán thành cười cười, nói: "Thật sao? Đáng tiếc ngươi không đợi được đến ngày đó!" Lúc này yết hầu cô nghẹn lại......

Một người đàn ông cao lớn trong bộ đồ mặc nhà bước vào phòng.



-“Sự tình còn chưa giải quyết sao?” Hình Tư Kì không kiên nhẫn nhíu mày, nghi hoặc nhìn Âu Tĩnh bị bỏ rơi.

-"Vội cái gì? Để nàng chết như vậy, quá rẻ cho nàng."⌛

-"Thấy cô ấy bây giờ khốn khổ thế nào không? Đó là tất cả kiệt tác của tôi!" ⌛

Lưu Hy khoa trương nhìn chất lỏng không ngừng chảy ra từ hạ thân của Âu Tĩnh, lông mày và đôi mắt cô ta tràn đầy sự tự mãn.

Hình Tư Kì thờ ơ liếc nhìn Âu Tĩnh rồi quay sang nói:

- "Đưa đứa trẻ ra ngoài! Tốt hơn hết là tránh những cảnh đẫm máu như vậy."⌛

-“Ta xử lý xong nàng, ta đi tìm các ngươi.” ⌛ Lưu Hy nghe vậy, lắc lư ôm đứa nhỏ trong ngực rời đi. Trước khi rời đi, cô ta không quên ném cho Âu Tĩnh một cái nhìn trịch thượng với thái độ của kẻ chiến thắng.

Còn Âu Tĩnh, vốn dĩ vô cùng yếu ớt do mất máu quá nhiều, sau khi nghe những lời tàn nhẫn và khát máu của Hình Tư Kì, trái tim cô như rơi vào hầm băng.

-"Tại sao? Tại sao anh lại làm như vậy với tôi?" Âu Tĩnh vẻ mặt đau khổ nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt, lòng như bị dao cắt.

-"Tại sao? Hô!" Hình Tư Kỳ cười lạnh, "Ngươi còn không hiểu?"⌛

-"Lý do mà tôi ở bên cô chỉ vì tiền của cô."⌛

"Nếu không, tại sao cô nghĩ tôi nên ở bên cô?"⌛

-"Nhân tiện, để cho cô chết thanh thản, ta nói cho cô nghe một bí mật."⌛

Hình Tư ngồi xổm xuống trước mặt cô, thô bạo nắm lấy đầu cô, ghé vào tai cô thì thầm: “Cha mẹ cô không phải chết ngoài ý muốn mà là do người tôi thuê gϊếŧ chết! Ha ha……”

Tin tức như sét đánh ngang tai, sau một thoáng sững sờ, Âu Tĩnh nắm chặt tay, điên cuồng đập vào đầu Hình Tư Kì.

-"Đồ khốn... Mày không phải con người... "Việc cô ấy đánh đập và mắng mỏ khiến Hình Tư Kì tức giận, hắn đã ra tay sát hại cô ấy.

Anh gắt gao siết chặt cổ cô, mặc kệ cô giãy giụa, dần dần khép hai tay lại ở giữa.

-"Ngươi buông ta ra! Ngươi không phải....... người! Buông ra!"|

Âu Tĩnh tát những bàn tay muốn đẩy cô vào cung điện của thần chết, và đe dọa một cách khó khăn.

-"Đừng sợ, tôi sẽ không cho cô cơ hội này! Đối với Tập đoàn Âu Thị... Không, đó phải là Tập đoàn Hình Thị, bạn không phải lo lắng, tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt. "

-"Suy cho cùng, là tôi hy sinh bất hạnh một lần để đổi lấy hôn nhân không đáng . "⌛

-"Thằng khốn, mày phải chết! Tao nguyền rủa mày..." Trước khi cô có thể nói hết phần còn lại, Âu Tĩnh đã

mãi không còn thở......