Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tái Sinh Thập Niên 60: Người Vợ Bất Tử Của Lý Tiên Sinh

Chương 55: Cô bé

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giang Thượng Nguyệt khẽ gật đầu, từ trên ghế nhảy xuống:

"Đi thôi."

Trước khi rời đi, Giang Thượng Nguyệt ném một xu cho ông chủ:

“Cảm ơn vì hạt đậu nành.”

"Ôi cô gái này! Đã bảo là để cô ăn mà..."

"Không cần."

Giang Thượng Nguyệt nói xong, cầm ba lô cùng Lý Hồng Bân đi về phía nhà ga. Ông chủ nhìn bóng dáng đang đi xa, cười toe toét:

"Thật là một cô gái nhỏ thú vị."

Hai người đi bộ khoảng mười phút thì đến nhà ga, Giang Thượng Nguyệt hỏi:

“Thư giới thiệu chú đã chuẩn bị xong chưa?”

“Đã khai xong rồi, thưa ngài.”

Lý Hồng Bân vội vàng nói: “Vé cũng đã mua khoang giường nằm, tôi phải dùng mối quan hệ, nếu không rất khó mua được vé khoang giường nằm.”

"Làm không tồi."

Ở nhà ga đông đúc người qua người lại. Hai người đang ngồi ở sảnh chờ xe lửa, Giang Thượng Nguyệt nhìn người qua đường hỏi:

"Bọn họ đi đâu vậy?"

Lý Hồng Bân lắc đầu:

“Tôi cũng không biết, thế giới này quá lớn.”

"Đúng vậy, thế giới quá lớn."

Giang Thượng Nguyệt thở dài, hiện tại cô có nhà để về, có lão mẹ chờ cô ấy ở Giang gia thôn.

Lý Hồng Bân nói:

“Thiên Tuế, tôi phải đi vệ sinh.”

Giang Thượng Nguyệt khẽ gật đầu, im lặng ngồi vào chỗ, vẫn nhìn chằm chằm người qua đường.

Đột nhiên, cô lại cảm thấy có vài ánh mắt đang nhìn mình, ngay từ khi cô bước vào nhà ga, Giang Thượng Nguyệt đã dùng ý thần thức của mình bao phủ toàn bộ nhà ga, mỗi động tác của tất cả mọi người, kể cả lời nói đều không thể thoát khỏi thần thức Giang Thượng Nguyệt.

Bao gồm cả những con mắt đang chằm chằm dán lên người cô.

Giang Thượng Nguyệt lấy một cái bánh bao trong ba lô ra vừa nhai, vừa vểnh tai nghe.

"Đi nhanh đi! Cha cô gái kia sẽ nhanh quay trở lại thôi.”

“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô bé xinh đẹp như búp bê như vậy! Nếu đưa ra ngoài thị trấn nhất định sẽ trở thành hàng nóng cho mà xem."

"Ha ha, lần này chúng ta có thể kiếm không ít tiền, những cái kia hắc hắc xấu xí, chỉ có thể bán cho mấy lão già trong khe núi, trước mặt đây đang có sẵn con hàng tốt.”

Thì ra là hai tên người què!

"Em gái, em đang làm gì vậy?"

Một giọng nói thô ráp vang lên trên đầu cô. Giang Thượng Nguyệt ngẩng đầu nhìn thấy một người phụ nữ da ngăm khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, ngũ quan trên khuôn mặt vặn vẹo, khóe mũi có một nốt ruồi đen...! Xung quanh có một chiếc khăn xếp màu đen, cay con mắt đến mức Giang Thương Nguyệt không nói nên lời.

Cô nheo mắt muốn trêu chọc nên đã giả làm một bé gái yếu đuối. Hai con mắt to tròn ngấn nước, khi nhìn thấy cô, bọn họ không khỏi muốn bảo vệ cô:

“Con đang đợi cha nha!"

Người phụ nữ trợn mắt, sau đó cười toe toét, lộ ra hàm răng đen to. Giang Thượng Nguyệt không khỏi cau mày:

"Cô bé ngoan, Thím là bạn của cha con, ông ấy bảo thím qua đây dẫn cô bé đi tìm ông ấy."

Cô chỉ vào lối vào nhà ga: “Cha cô bé đang đợi ở đằng kia!”

"Nhưng tôi lúc tôi ở cùng với cha, không thấy qua thím nha?"

Người phụ nữ khẽ cau mày, nghĩ thầm đứa nhỏ này có chút cảnh giác, nhanh mang đứa nhỏ này lừa đi, nếu không khi cha nó trở lại, không khác nào dùng giỏ trúc múc nước, bắt không được có khi còn phải đi ngồi chồm xổm trong tù đâu!

Người phụ nữ gượng cười, kiên nhẫn nói:

"Gặp từ lúc cha mẹ con còn chưa kết hôn, làm sao con ở đó được, nên con không thấy thím là đúng rồi! Đi nhanh đi. Đừng để cha con chờ lâu, nóng nảy ông ấy sẽ đánh mông con đó.”

Giang Thượng Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ, hét lớn:

"Ai nha, tôi biết rồi, thím chính là nhân tình cha tôi nuôi ở bên ngoài!"

Những người đang ngồi chờ trong sân ga lập tức ném cho người phụ nữ ánh mắt khinh thường.

Bà ta có chút tức giận, kiên nhẫn đã cạn kiệt, đã mềm yếu không đực thì phải cứng rắn lên!

Cô liếc nhìn người đàn ông đang hút thuốc cách đó không xa, người đàn ông mảnh khảnh rít một hơi dài, dập tàn thuốc rồi thổi khói đi tới:

"Làm sao vậy?"

Người phụ nữ nhỏ giọng nói:

“Đứa nhỏ này không dễ lừa, còn không giống mấy đứa trước, anh ôm con bé này đi, tôi sẽ thổi gió yểm trợ cho anh.”

Người đàn ông gật đầu, ánh mắt đảo qua trên khuôn mặt Giang Thượng Nguyệt, sự tham lam trong mắt không che giấu, lúc nhỏ đã rất xinh đẹp như thế này, không biết khi lớn lên sẽ trở thành mỹ nhân như thế nào nữa!

Hắn ta nhãn cầu đảo quanh hốc mắt, gian xảo tính toán, xinh đẹp tinh xảo như thế này hắn mang con bé này về nuôi cũng tốt...!
« Chương TrướcChương Tiếp »