Giang Thượng Nguyệt chạy đến một nơi vắng vẻ, cất sọt vào Bát Thiên Thế Giới, trong nháy mắt, cô đã xuất hiện trong văn phòng của Ly Hồng Bân.
Lúc này Lý Hồng Bân đang cùng nhân tình tình chàng ý thϊếp. Giang Thượng Nguyệt lặng yên không một tiếng động ngồi trên ghế sô pha. Nhìn hai người nhão nhão dính dính, chuẩn bị đến thời điểm trẻ nhỏ không nên xem, sợ cay con mắt chính mình Giang Thượng Nguyệt bỗng cười dài một tràng.
"Lý Hồng Bân, ngươi chơi đùa cũng quá thô bạo kí©h thí©ɧ rồi đó?"
Những lời này khiến Lý Hồng Bân giật mình, tưởng ai thừa dịp hắn không để ý vào văn phòng. Nếu chuyện bê bối này lan ra, hắn không những mất việc mà còn bị kéo đi phê đấu, hắn lo lắng nhìn về phía sau. Đó là Giang Thượng Nguyệt, hẵn thở phào nhẹ nhõm, hóa ra chính là vị tiểu tổ tông này, thần bí đáng sợ đến mức khiến tim hắn ngừng đập!
Người phụ nữ đang vặn vẹo mông quyến rũ hắn, nhưng khi nghe thấy giọng nói đột ngột của Giang Thượng Nguyệt, cô gần như hét lên, may mắn thay, Lý Hồng Bân kịp thời che miệng lại.
Người phụ nữ vội vàng chỉnh lại quần áo và đầu tóc, leo xuống khỏi người Lý Hồng Bân, mặt đỏ bừng có chút hoảng sợ. Nhưng khi biết người đến chỉ là một cô bé, vẻ mặt lo lắng mới được thả lỏng.
"Đồ con hoang, từ đâu chui ra? Mày có biết đây là đâu không mà đi vào?"
Người phụ nữ nhìn thấy Giang Thượng Nguyệt chỉ là một đứa trẻ, không chút kiêng dè chỉ vào mặt cô gái nhỏ mắng:
"Con ranh, nhanh cút khỏi đây! Thứ xui xẻo, mày có biết cái ghế mày đang ngồi kia bao nhiêu tiền không?
Người phụ nữ bộ dáng coi như xinh đẹp, dáng người đầy đặn, bộ ngực nở nang và đôi hồ ly khiến cô ta trông rất lẳиɠ ɭơ quyến rũ. Người phụ nữ vừa dứt lời, tim Lý Hồng Bân đập thình thịch, trong đầu chỉ có hai chữ:
"Kết thúc!"
Giang Thượng Nguyệt cười đùa nhìn cô ta, sau đó chậm rãi chuyển ánh mắt về phía Lý Hồng Bân, chậm rãi nói:
"Lý Hồng Bân, ngươi cảm thấy bản tôn nên rời khỏi đây sao?"
Lý Hồng Bân đổ mồ hôi lạnh, hắn thật không ngờ Giang Thương Nguyệt lại xuất hiện vào lúc này. Việc hắn cho người điều tra khiến Giang Thượng Nguyệt không hài lòng với hắn. Bây giờ lại xảy ra chuyện như này, thật sự rất khó xử lý:
"Cửu Thiên Tuế! Cô ta là kẻ ngu ngốc, Ngài đừng chấp nhặt cô ta!"
Người phụ nữ hiển nhiên không ngờ Lý Hồng Bân lại hạ thấp thái độ như vậy! Cô ta thật sự không hiểu tại sao Lý Hồng Bân lại sợ một hoàng mao nha đầu. Cô ta nhãn châu đảo quanh tính toán. Nếu lúc này cô ta giúp Lý Hồng Bân, có lẽ hắn ta sẽ càng thích cô hơn, ích lợi tự nhiên là vô tận.
Một con nhỏ nhu nhược yếu đuối, thì có thể nhấc lên sóng gió gì? Nghĩ đến đây, cô ưỡn ngực hếch cằm, vẻ mặt kiêu ngạo, chỉ vào mũi Giang Thương Nguyệt, mắng:
"Mày ở đây hù dọa ai vậy mày? Một con ranh con, lông tóc chưa mọc đủ, chạy nhanh cút về nhà!"
Cô ta bàn tính đánh tách tách! Đáng tiếc! Cô ta phạm sai lầm khi đánh giá quá cao bản thân, đánh giá thấp Giang Thượng Nguyệt.
Giang Thượng Nguyệt ngả người ra sau, dựa lưng vào ghế sô pha, dần dần nụ cười biến mất, cô nheo mắt tản ra khí tức nguy hiểm. Trong mắt cô tràn đầy thương hại, giống như một vị thần cao cao tại thượng, nhìn những con kiến hèn mọn dưới chân.
Lý Hồng Bân chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng sự bất lực và tầm thường của chính mình như vậy.
"Thật tốt! Con đàn bà ngu ngốc này, cô cho những lời tôi đây nói là đánh rắm sao? Con khốn thối tha, xem tôi không dạy cô một bài học..."
Lý Hồng Bân chưa dứt lời mắng chửi nhân tình, hắn tiếp tục giơ tay tát cô ta một cái thật mạnh. Má cô lập tức sưng lên, tóc tai bù xù, trông thật đáng thương!"
"Câm miệng! Nếu cô dám bất kính Cửu Thiên Tuế, tôi sẽ lột da của cô!"
Người phụ nữ che mặt, kinh ngạc nhìn Lý Hồng Bân. Lý Hồng Bân từ trước đến nay coi cô ta như báu vật, có gì tốt đều mang đến cho cô ta trước. Mặc dù hắn ta đã có vợ con, cô ta vẫn tình nguyện trao thân thể của mình cho hắn. Cô ta không ngờ đến, Lý Hồng Bân lại đánh cô ta vì một con nhỏ khốn nạn!
"Lý Hồng Bân... Anh dám đánh tôi! Anh còn nhớ năm đó đã nói với tôi những gì không?"
Người phụ nữ cảm thấy vô cùng oan ức, hai mắt đỏ bừng, hai hàng nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi. Lúc này Lý Hồng Bân lắc lắc bàn tay to lớn của mình, hắn rất thích ả nhân tình Thải Phong này! Thích cô ta phóng đãng, thích cách cô ta cợt nhả, cũng thích cô ta săn sóc lời ngon tiếng ngọt.
Những điều này trước tính mạng, tất cả chỉ là cái rắm! Hắn hiểu rõ cô nhất, sau sự việc hắn chỉ cần dỗ dành là được. Hiện tại cô ta vừa nhận một cái tát, nhưng nếu xúc phạm Cửu Thiên Tuế, làm Cửu Thiên Tuế không vui, hắn mất đi chính là mạng sống. Hắn vẫn còn nhớ trước kia Giang Thượng Nguyệt đã nói với hắn những gì, cần phải gϊếŧ người khi cần thiết.
Hắn biết Giang Thượng Nguyệt nhất định không phải nói đùa!