Cuối cùng, Nam Thanh Yến không phụ sự mong đợi của mọi người, đỗ thủ khoa khối tự nhiên, băng rôn đỏ thẫm treo cao trước cổng lớn của trường Trung học số 1, đây gọi là mang vinh quang về cho trường.
Vì buổi học hôm nay bắt đầu khá muộn, sau một buổi học thì đã đến giờ ăn. Đạo diễn Trương dẫn bọn họ đến căng tin.
Bây giờ cả Mặc Thành đều là của đoàn làm phim bọn họ, có thể nói là giàu có phô trương luôn đấy. Cái gọi là căng tin của họ thực chất là cả một con phố ẩm thực.
Đoàn làm phim hơn ngàn người, đủ nuôi sống con phố này.
"Các nhà hàng có đủ loại khẩu vị khắp Đông Nam Tây Bắc, mọi người chọn món mình thích đi, cứ ăn thoải mái, đều miễn phí hết." Đạo diễn Trương giàu có phô trương nói.
Liễu Phấn kéo Hạ Húc: "Chúng ta đi ăn món Quảng Đông đi, thanh đạm chút, uống nhiều canh nữa, như thế thì lên hình mới đẹp được."
Anh ta vừa dứt lời đã nghe thấy Vi Thương nói: "Không phiền nếu thêm một người nữa chứ?"
Liễu Phấn quay đầu nhìn Vi Thương: "Có phiền đấy."
Trước mặt Lâm Hoành và những người khác, Vi Thương đùng cái đỏ chín cả mặt.
Chắc là không ngờ Liễu Phấn lại làm khó hắn ta ngay trước mặt mọi người.
May mắn là Lâm Hoành mở miệng giải vây: "Tôi cũng muốn ăn món Quảng Đông, cùng đi nhé."
"Tôi cũng tham gia nữa." Hồ Hải nhàn nhạt nói.
Hạ Húc liếc nhìn Liễu Phấn một cái.
Trân trọng mạng sống, tránh xa Liễu Phấn. Vậy thì cậu mới có thể sống lâu thêm một chút trong đoàn làm phim này được.
Nhưng mười Hồ Hải cộng lại, sức sát thương cũng không lớn bằng một Nam Thanh Yến.
Cậu nên cảm thấy hài lòng đi thôi!
Hạ Húc vừa định vào trong cùng mọi người thì nghe đạo diễn Trương gọi: "Hạ Húc."
Hạ Húc quay đầu lại, lập tức nghe thấy đạo diễn Trương nói: "Cậu ăn với tôi đi, tôi muốn nói chuyện với cậu."
Quá tốt rồi.
Cậu lén nhìn thoáng qua Hồ Hải, vẻ mặt bình thản bước về phía đạo diễn Trương.
"Thanh Yến, cậu cũng đến đây."
Hạ Húc: "......"
Có lẽ để có thể gia nhập vào đoàn làm phim này nên cậu đã dùng hết sạch vận may của mình rồi.
Ba người cùng vào quán cơm Hoài Dương bên cạnh.
Hạ Húc lặng lẽ đi phía sau, quay đầu nhìn Nam Thanh Yến bên cạnh, lại thấy Nam Thanh Yến cũng đang nhìn cậu.
Ánh mắt hai người giao nhau, Hạ Húc bước nhanh hơn vài bước, đi lên cầu thang.
Ba người ngồi trong phòng riêng, đạo diễn Trương nói: "Sao tôi thấy hai người các cậu không có giao tiếp gì thế?"
Hạ Húc cười cười, nghe Nam Thanh Yến nói: "Mới ngày đầu tiên, còn chưa quen, quen rồi sẽ ổn thôi ạ."
"Tôi không biết trước đây các cậu đóng phim thế nào, thói quen của tôi là trước khi quay, tôi hy vọng các cặp CP có thể cùng ăn cùng ở, nhanh chóng quen thuộc lẫn nhau, bồi dưỡng sự ăn ý giữa đôi bên." Đạo diễn Trương nói.
"Vậy chúng cháu phải cùng ăn cùng ở sao ạ?" Nam Thanh Yến nhìn về phía Hạ Húc mà nói.
"Hả?" Hạ Húc nhìn đạo diễn Trương: "Chúng cháu phải ở cùng nhau sao?"
Đạo diễn Trương nói: "Không phải yêu cầu bắt buộc, các cậu tự quyết định đi."
Hạ Húc nhất thời nghẹn lời.
Cậu cảm thấy mình không có tư cách quyết định chuyện có nên ở chung hay không.
Nam Thanh Yến nói: "Cháu có chút bệnh sạch sẽ, thích ở một mình."
Hạ Húc quay đầu nhìn Nam Thanh Yến.
Đạo diễn Trương cũng nhìn Nam Thanh Yến một cái, cười nói: "Có nghe quản lý của cậu nói rồi."
Ông chủ đưa thực đơn cho đạo diễn Trương, đạo diễn Trương trực tiếp đưa qua. Nam Thanh Yến nhận lấy, nhìn thực đơn một lúc.