“Thân ái, anh nói cái gì, bạn bè của anh muốn gặp tôi?!”
Nguyễn Tinh Ngộ dựa vào cửa sổ phòng phát sóng trực tiếp, cố hết sức khiến cho âm thanh của chính mình nghe có vẻ vui mừng khôn xiết.
Cùng phú nhị đại Tống Vĩ nói chuyện yêu đương ba tháng, cậu rốt cuộc bước nửa bàn chân vào giới hào môn!
“Ừ, tôi mới vừa cùng bọn họ nói một chút, hy vọng trong số họ sẽ có người làm phù rể cho chúng ta, bọn họ đều nói muốn gặp em. Đợi lát nữa tôi gửi địa chỉ vào di động, em đến đây đi.”
Giọng nói của hắn ôn nhuận, nghe thanh âm liền biết là một anh đẹp trai ôn tồn lễ độ. Đồng nghiệp Tiểu Tề ngồi kế bên cậu nhịn không được cảm khái: “Anh Tinh Ngộ, bạn trai của anh có giọng nói cũng thật dễ nghe.”
Chị Hoàng bên cạnh cười nói: “Hiện tại không phải bạn trai rồi thì phải? Nên gọi là vị hôn phu.”
Tiểu Tề kinh ngạc hỏi: “Anh Tinh Ngộ, anh sắp đính hôn á?”
Nguyễn Tinh Ngộ vẫy vẫy tay phải: “Còn có một tháng mới kết hôn nha.”
Ngữ khí đều lộ ra vài phần gấp không chờ nổi, phảng phất hận không thể để ngày đó lập tức đến nhanh.
Nói xong, Nguyễn Tinh Ngộ đi đến phòng nghỉ bên cạnh thay quần áo, cậu mơ hồ nghe được các đồng nghiệp bàn tán to nhỏ:
“Cậu ấy thật sự muốn kết hôn? Mọi người từng gặp vị hôn phu của cậu ấy chưa? Trời ạ, thật sự siêu cấp đẹp trai, tuần trước hắn tới đón Tinh Ngộ tan tầm, tui đứng gần cửa trùng hợp nhìn thấy, thật sự ngọc thụ lâm phong!”
“Không những đẹp trai, người ta là phú nhị đại, siêu cấp có tiền!”
“Hơn nữa trên người hắn không hề có tật xấu của phú nhị đại, siêu có lễ phép, nghe nói hắn vốn dĩ có thể kế thừa tài sản trăm triệu của nhà mình nhưng lại lựa chọn đi làm. Hiện giờ tuổi còn trẻ đã là phó tổng của công ty Hoa Ngu!”
“Đại danh đỉnh đỉnh Hoa Ngu đó, Nguyễn Tinh Ngộ thật sự bay lên cành cao! Đẹp trai, gia thế tốt còn biết nỗ lực, trên đời này như thế nào sẽ có người đàn ông hoàn mỹ như vậy chứ hu hu hu!”
“Vẫn là không thể tin tưởng được, hào môn công tử như hắn sẽ thật sự kết hôn cùng một streamer nhỏ mười tám tuyến, Nguyễn Tinh Ngộ thế mà sẽ gả vào hào môn? Phòng livestream của cậu ấy còn không có nhiều người theo dõi bằng tôi, mệnh như thế nào tốt như vậy chứ!”
Mệnh của cậu cũng không có tốt như vậy đâu!
Nguyễn Tinh Ngộ cởi bộ trang phục có chút khoa trương dùng để phát sóng trực tiếp ra. Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu lên sau cổ thành từng đóm sáng nhỏ, nửa bên lỗ tai bị ánh sáng bao lấy, tóc là màu hồng sương mù nồng đậm. Cạnh hầu kết là một cái bớt màu đỏ thẫm nhỏ cỡ móng tay, nhìn kiểu gì cũng giống dấu hôn mà người khác lưu lại.
Trên cửa tủ hiện ra thân hình mơ hồ của cậu, cơ bắp mềm dẻo, hai cánh tay có thể ôm hết eo, hai bàn tay có thể nắm trọn mông, trắng trắng vểnh vểnh, gợi cảm cực kỳ.
Trước khi xuyên qua, cậu cũng chưa chú ý tới chính mình trưởng thành giống như yêu diễm đồ đê tiện.
Còn chưa kịp mặc quần áo, cậu lại nhận được điện thoại từ Tống Vĩ.
Đúng là quỷ đòi mạng.