- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Tại Sao Ác Long Không Thể Là Hệ Chữa Trị?
- Chương 7
Tại Sao Ác Long Không Thể Là Hệ Chữa Trị?
Chương 7
Giấc ngủ này, Ôn Nghênh ngủ rất say.
Môi trường thích hợp, cộng thêm việc phi thuyền lắc lư sau khi nhảy qua lỗ sâu đầu tiên, Ôn Nghênh nằm trong trứng, giống như đang ngồi trên xích đu trong công viên, rất dễ ru ngủ.
"Woo..." Ôn Nghênh mơ màng mở mắt ra, khung cảnh trước mắt khác hẳn so với lúc trước khi ngủ.
Đã xuống phi thuyền rồi sao?
Hình như là đang ở trong hành lang.
"Vẫn chưa tìm được ba mẹ của trứng rồng... Tôi đã lấy gen của trứng rồng đi đối chiếu với kho gen của Long tộc, nhưng dữ liệu quá lớn, cần một khoảng thời gian nữa mới có kết quả."
Là giọng của Ai Đức Mông.
Hách Nhĩ Mạn: "Ừ."
Ai Đức Mông lại nói: "Nhưng cũng may mắn, phòng ấp trứng vẫn chưa đóng cửa. Mặc dù đã rất lâu rồi không có trứng rồng mới nào được sinh ra, nhưng đồ đạc trong phòng ấp trứng vẫn còn nguyên vẹn, để trứng rồng vào phòng ấp trứng là tốt nhất. Nhiệt độ và độ ẩm ở đó đều được giữ ổn định, nói không chừng có thể giúp trứng rồng nở nhanh hơn. Trước khi tìm được ba mẹ của trứng rồng, cứ để trứng rồng ở đây trước đã."
Trứng rồng được mang về từ phòng thí nghiệm gen, máy nhân giống gen chỉ cần có gen của người tham gia là có thể có được thế hệ sau.
Dữ liệu của phòng thí nghiệm không đầy đủ, muốn tìm Long tộc có gen giống với trứng rồng, chỉ có thể dùng cách ngu ngốc này, đối chiếu từng cái một.
Hơn nữa trứng rồng liên quan đến thế hệ sau của Long tộc, chắc chắn sẽ có nhiều người để mắt đến, bọn họ làm việc phải cẩn thận hơn, tránh để lộ trứng rồng trước mắt người khác quá sớm.
Ôn Nghênh nghe lỏm được một lúc, liền không mấy để tâm duỗi người một cái.
Ai Đức Mông còn có nhiệm vụ khác, nhưng lại có chút không nỡ rời xa quả trứng rồng, hắn ta còn chưa tiếp xúc gì với rồng con, sờ vỏ trứng một cái cũng được mà, thế là hắn ta do dự đứng ở cửa cầu thang nói: "Hay là chúng ta đổi nhau đi, tôi chăm sóc trứng rồng, cậu đi..."
Hách Nhĩ Mạn làm ngơ, tay bưng quả trứng rồng đi lên cầu thang.
Lần thứ hai Ai Đức Mông cố gắng giao tiếp với quả trứng rồng thất bại.
Trơ mắt nhìn Hách Nhĩ Mạn lên lầu, Ai Đức Mông thở dài, biết thế đã không nhiều lời như vậy!
Coi trứng rồng thành trứng chim, hại quả trứng rồng không thèm để ý đến hắn ta.
...
"Tỉnh rồi?"
Giọng của Hách Nhĩ Mạn vang lên trên đỉnh đầu Ôn Nghênh, cậu lập tức nhiệt tình đáp lại: "Woo woo!"
Hách Nhĩ Mạn nói: "Đưa nhóc đến phòng ấp trứng."
Từ cuộc trò chuyện của họ Ôn Nghênh biết được phòng ấp trứng được sử dụng để làm gì, cậu đáp lại một tiếng.
Cậu cũng muốn phá vỏ.
Tuy vỏ trứng có tác dụng bảo vệ, nhưng cứ ở mãi bên trong cũng thật sự không tiện.
Nở sớm cũng tốt.
Chỉ là không biết trứng rồng nở có quy luật gì, suy nghĩ kỹ lại thì phá vỏ cũng là một việc phiền phức.
Ôn Nghênh quan sát hai bên, tầng rất cao, cậu không nhìn thấy chiều cao cụ thể từ trong vỏ trứng, nhưng có thể thấy nơi này rất rộng, trên lầu trống không, cuối hành lang đến một bóng người cũng không thấy .
Lúc đầu Ôn Nghênh còn tưởng đây là nhà của Hách Nhĩ Mạn, nhưng phòng ấp trứng gì đó, nghe có vẻ không liên quan gì đến nhà của Hách Nhĩ Mạn.
"Đây là khu vực văn phòng." Hách Nhĩ Mạn nói: "Nơi tôi thường làm việc."
"Woo?!"
Sao anh biết tôi đang nghĩ gì vậy?
Có lẽ sự ngạc nhiên trong giọng nói quá rõ ràng, Hách Nhĩ Mạn lại lên tiếng: "Nhóc cứ xoay vòng vòng."
Quả trứng rồng vốn đang nằm lại xoay qua xoay lại, rất dễ dàng đoán được cậu đang nghĩ gì.
Phòng ấp trứng ở cuối hành lang, căn phòng trong cùng.
Các thiết bị bên trong đều được nhân viên chăm sóc định kỳ, vì vậy mặc dù không được sử dụng trong thời gian dài, nhưng chúng vẫn sạch sẽ như mới.
Ôn Nghênh vừa bước vào đã cảm nhận được sự khác biệt.
Nếu nói bên ngoài là mặt hồ phẳng lặng thì bước vào phòng ấp trứng, sức mạnh cuồn cuộn và thuần khiết ùa vào như đất khô cằn được mưa lớn tưới mát, tinh thần lực gần như ngay lập tức phình to tràn trề.
Long tộc trời sinh đã có thể tự do điều khiển tinh thần lực của mình, chỉ là Ôn Nghênh là một chú rồng con thay đổi giữa đường, còn chưa biết cách sử dụng sức mạnh này, nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng sự mệt mỏi trên người bị quét sạch.
Hóa ra tinh thần lực lại kỳ diệu như vậy.
Ôn Nghênh nôn nóng muốn chia sẻ với Hách Nhĩ Mạn: "Woo woo!"
Nhìn này!
Cậu vỗ vỗ vào vỏ trứng bên trong, nhưng khi nhìn về phía Hách Nhĩ Mạn, cậu nhận ra có điều gì đó không ổn, những sợi tinh thần lực trắng tinh khiết lúc này đã nhuốm màu đỏ thẫm, quấn lấy nhau chồng chất, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, tinh thần lực đang trên bờ vực bùng nổ bị áp chế, nhưng không ổn định.
Tinh thần lực của Hách Nhĩ Mạn hiện đang trên bờ vực sụp đổ.
Sụp đổ tinh thần lực ở một số người có tinh thần lực mạnh mẽ trong tinh tế, được coi là một loại bệnh.
Một khi mắc phải, cơn đau giống như có người dùng dao khuấy nát não, cơn đau từ trong ra ngoài không thể thuyên giảm, chỉ có thể dùng bạo lực để trấn áp.
Đối với những người có tinh thần lực mạnh mẽ còn như vậy, thì Long tộc có tinh thần lực cao hơn con người rất nhiều sẽ chỉ phải chịu đựng nhiều hơn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Tại Sao Ác Long Không Thể Là Hệ Chữa Trị?
- Chương 7