Chương 21

Trong tiếng nhạc nền hơi ồn ào của sách truyện, thính giác nhạy bén của Long tộc khiến Hách Nhĩ Mạn dễ dàng nắm bắt được âm thanh của trứng rồng.

"Mệt rồi à?" Nghe thấy giọng nói của quả trứng rồng có chút uể oải, Hách Nhĩ Mạn bèn đóng sách truyện lại, "Nhóc ngủ một lát đi."

"Woo."

Hách Nhĩ Mạn cầm quả trứng rồng đứng dậy, khoang ấp trứng trên tủ đầu giường được bật 24/24.

Ôn Nghênh cúi đầu, nằm úp sấp trên móng vuốt của mình, mí mắt nặng trĩu sắp nhắm lại, trong lúc lờ mờ lại bị chiếc đuôi không ngừng lắc lư bên cạnh thu hút sự chú ý.

Cậu nghiêng đầu, thử dùng ý nghĩ đè đuôi xuống, không cho nó động đậy nữa. Nhưng cái đuôi như thể là một sinh vật khác với rồng, căn bản không khống chế được.

Sau khi đảo mắt theo đuôi hai vòng, Ôn Nghênh trực tiếp giơ móng vuốt ra ấn xuống.

Chiếc đuôi bị ấn trên vỏ trứng, chóp đuôi vẫn không cam lòng lắc lư.

Ôn Nghênh vừa mệt vừa buồn ngủ, ý thức có chút mơ hồ, đầu óc mơ màng không biết mình đang làm gì, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến việc ngủ.

Thấy cái đuôi vẫn còn lắc lư không ngừng, Ôn Nghênh nheo mắt lại, há miệng ngậm lấy, ngậm cái đuôi của mình lại, đè dưới móng vuốt, sau đó mới nằm xuống.

[Phù…]

Cuối cùng cũng yên tĩnh.

Ôn Nghênh hài lòng nhắm mắt lại, khi cảm thấy được đặt xuống, cậu lại mở mắt ra lần nữa.

"Woo woo?"

Tấm đệm mềm mại vừa vặn của khoang ấp trứng, sau khi quả trứng rồng được đặt vào trong, sẽ tự động bao bọc từ mọi hướng, mô phỏng trạng thái của trứng rồng khi còn trong máy nhân giống, loại đệm bao bọc này sẽ khiến trứng rồng có cảm giác an toàn.

Ôn Nghênh còn đang hơi mơ màng khi được đặt vào khoang ấp trứng, vừa định há miệng gọi Hách Nhĩ Mạn thì thấy người đàn ông đã nhanh tay cầm khoang ấp trứng lên.

Ôn Nghênh không muốn ở lại phòng nghỉ, chớp chớp mắt, biết Hách Nhĩ Mạn muốn đưa mình ra ngoài, bèn thoải mái nằm lăn lộn trong khoang ấp trứng: "Woo woo."

Chúc ngủ ngon!

Hách Nhĩ Mạn, lát nữa gặp lại.

Khi Hách Nhĩ Mạn đặt khoang ấp trứng lên bàn làm việc, quả trứng rồng bên trong đã không còn động tĩnh gì nữa.

Y nhấc chăn lên, đắp kín hơn nửa quả trứng rồng, nhẹ giọng nói: "Ngủ ngon."

---

Ánh sáng bên ngoài cửa sổ thay đổi.

Bóng của những vật thể đổ trên mặt đất dần dần lan dài về phía phòng nghỉ.

"Woo..." Ôn Nghênh ngủ một giấc, cảm giác tinh thần lực đã hồi phục được hơn phân nửa, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy dải đèn màu ấm áp bao quanh, cộng thêm môi trường lờ mờ, nhất thời cứ ngỡ mình ngủ từ chiều đến tối.

Ôn Nghênh chậm rãi ngồi dậy: "Woo woo?"

"Tôi đây."

Tiếng bước chân của Hách Nhĩ Mạn đang đi từ xa lại: "Tỉnh rồi à?"

"Woo!"

"Tôi đi lấy mấy bình dịch dinh dưỡng." Hách Nhĩ Mạn cầm trứng rồng trong tay, "Những thứ này có lợi cho việc khôi phục tinh thần lực, nhóc có thể ngâm mình trong đó."

Khi tinh thần lực của Long tộc xao động, ngâm mình trong loại dịch dinh dưỡng này cũng có thể giảm bớt đau đớn.

Chỉ là sự xoa dịu này, nếu việc tinh thần lực càng ngày càng bị kích động, thì dịch dinh dưỡng cũng sẽ mất tác dụng.

Thời kỳ đỉnh cao của Long tộc, lượng tiêu thụ dịch dinh dưỡng vẫn rất lớn, bây giờ phần lớn đều chất đống trong kho.

Ôn Nghênh dụi đầu vào tay Hách Nhĩ Mạn rồi quay đầu lại, phát hiện ra mấy bình dịch dinh dưỡng y mang đến lần này đều là bình lớn, nhãn mác đều ghi dung tích vài lít.

Cái bình còn to hơn cả trứng rồng, dịch dinh dưỡng nhiều như vậy, dù có ngâm ba lần một ngày, đúng giờ đúng giấc thì cũng đủ dùng hơn một tuần.

Hách Nhĩ Mạn hỏi: "Nhóc muốn thử không?"

Cho dù là tăng cường tinh thần lực, hay là có thể để cho cậu nhanh chóng phá vỏ, đều là những gì Ôn Nghênh hiện tại cần, cậu không chút do dự nói: "Woo woo!"

Muốn!

"Chờ tôi một chút." Hách Nhĩ Mạn lấy bình dịch dinh dưỡng trong hộp thủy tinh ra, một tay dùng khăn giấy khử trùng lau chùi bên trong, không bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào.

Ôn Nghênh nhìn y thay mấy tờ khăn giấy khử trùng, nếu cái hộp này không phải bằng thủy tinh, nếu nó có màu khác, cứ lau như vậy cũng phải phai màu.

"Cạch"

Khóa bình dịch dinh dưỡng mở ra, Ôn Nghênh lập tức ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng.

Hơi giống mùi hoa nhẹ nhàng thiên về tươi mát, ngửi rất dễ chịu.

Theo lẽ thường mà nói, trứng rồng còn chưa phá vỏ, nhận thức về thế giới bên ngoài đều đến từ vỏ trứng, mà vỏ trứng lại không có khứu giác, đáng lẽ ra không ngửi thấy mùi mới đúng.

Mùi hương này, giống như là phản hồi của tinh thần lực hơn.

Trên thực tế, dịch dinh dưỡng không màu không mùi.

Hách Nhĩ Mạn đổ hai bình, cho đến khi mực nước dịch dinh dưỡng cách miệng hộp thủy tinh khoảng hai ngón tay mới dừng lại.

Loại dịch dinh dưỡng này, mỗi ml chứa lượng tinh thần lực có hạn, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.

Nhưng xét đến việc đây là lần đầu tiên trứng rồng sử dụng, quá nhiều có thể khiến trứng rồng không thích nghi được, tốt nhất là nên tăng dần lượng dùng.

"Nếu thấy không thoải mái thì nhóc gõ hai cái vào vỏ trứng." Hách Nhĩ Mạn đặt dịch dinh dưỡng xong, không vội vàng đặt trứng rồng vào.

"Woo woo!"