Chương 99

Tim anh như đập nhanh hơn, đây là việc anh luôn muốn thực hiện cùng cậu, anh chỉ là đợi Vân Hi, đợi cậu toàn tâm toàn ý, một lần nữa gả cho anh, anh nhất định sẽ trở thành người hạnh phúc nhất thế giới này, Vân Hi nhìn rõ đôi mắt anh, nó là đang dao động vì cậu nhỉ ? Khải Trạch cũng chăm chăm nhìn gương mặt Vân Hi, có phải người nhỏ đang có ý định cùng anh kết hôn không ? lúc trước khi hỏi đến Vân Hi vẫn còn rất sợ hãi khi nhắc đến hai chữ kết hôn, hiện tại có phải đã nghĩ cho anh không ?

Người lớn thay vì trả lời lại đáp lại cậu bằng một nụ hôn, nó vừa nhẹ nhàng lại ngọt ngào với cậu vô cùng, anh chỉ hôn cậu, không nói gì thêm, Vân Hi cũng đã rõ câu trả lời của anh, không cần hỏi lại ..

Bà Trương bất ngờ mở cửa phòng, nhìn thấy Vân Hi và anh đang cùng nhau ân ái, bà lập tức can thiệp " Hai đứa đang làm gì vậy hả ? " Vân Hi vội vã đứng dậy rời khỏi lòng anh, anh lại không động, anh chỉ đưa tay đỡ lấy Vân Hi sợ người nhỏ vấp té mất " Trong thời gian này, phải nhẫn nhịn cho mẹ, không được manh động, có biết chưa ? " Khải Trạch nhìn về phía bà giở giọng trách móc " Mẹ à, sao mẹ vào phòng con không gõ cửa thế ?? " bà Trương không quan tâm đến con trai mình lập tức tiến đến nắm tay Vân Hi kéo cậu ra ngoài, lúc sắp khuất khỏi người nhỏ còn xoay đầu chớp chớp mắt với anh, Khải Trạch vì thấy người nhỏ dễ thương mà không thể nén cười

" Con muốn xin mẹ .. cho con về nhà thăm mẹ con vài hôm được không ạ ? " Bà Trương niềm nở đồng ý, kể từ hôm đó bà đã thay đổi rất nhiều, chăm Vân Hi còn hơn cả con mình, cũng vì vậy nên Vân Hi vui lắm " Được được, nhưng con nhất định phải chú ý an toàn, được không ? " cậu mỉm cười nhìn bà, trong lòng còn cảm thấy rất ấm áp, nói " Không cần đâu ạ, con nhất định sẽ chú ý "

" Mẹ nói Khải Trạch đưa con đi " Vân Hi lắc đầu từ chối và hứa sẽ cẩn thận với bản thân

..

Ra khỏi tiểu khu, cậu đến trung tâm thương mại mua cho cha mẹ ít đồ, sau cùng mới bắt xe về nhà, bà vừa nhìn thấy Vân Hi đã rất vui mừng, ôm chầm lấy cậu, sau đó Vân Hi cùng mẹ nói về chuyện muốn kết hôn, bà vuốt vuốt tóc con trai, mỉm cười " Mẹ tin con có thể hạnh phúc "

Cậu cũng ôm lấy mẹ " Con cảm ơn mẹ " Vân Hi bất ngờ nhìn mẹ, tay xoa xoa bụng " Mẹ à, con .. con có em bé rồi " bà không biết diễn tả cảm xúc lúc này như thế nào, đơn giản là bà cảm thấy con mình đang rất hạnh phúc, chỉ như thế thôi cũng đủ để bà đã cảm thấy mãn nguyện rồi " Chúc mừng con nhé, Vân Hi "

Vân Hi về đến nơi chưa được bao lâu, Khải Trạch đã có mặt ở nhà cậu, anh còn mang rất nhiều quà đến, còn có cả thức ăn nữa " Sao anh lại ở đây ? " người lớn đưa đồ cho mẹ mang vào trong sau đó liền vòng tay ở eo cậu thì thầm " Không có em, anh không thể ngủ nổi " sau đó liền cười cười trêu chọc cậu, Vân Hi trộm lườm anh, cậu giả vờ đánh lên vai anh, nói " Anh không nghe mẹ nói sao, tuyệt đối không được "

" Đừng lo, anh sẽ nhẫn nhịn " cái gì mà nhẫn nhịn hay không nhẫn nhịn chứ, người lớn cũng thật là ...

Buổi tối, khi Vân Hi tắm trở ra, người lớn đã ngủ thϊếp đi trên giường, trông anh có vẻ mệt mỏi lắm, cậu rón rén trèo lên giường nằm cạnh anh, khuôn mặt người lớn quả thật đã rất mệt mỏi, nhưng những điều như vậy anh cũng chưa bao giờ nói, chưa bao giờ than với cậu điều gì, Vân Hi thầm mắng anh là đồ ngốc, rốt cuộc thì ai che giấu ai chứ, cậu ngồi dậy bật chiếc đèn bên cạnh giường sau đó mới đến tắt đèn lớn, Vân Hi phát hiện hộp nhạc mà lúc trước cậu đã tặng anh, nó đang nằm trên chiếc tủ cạnh giường cậu, nghĩ đến việc người lớn vẫn luôn giữ món đồ của cậu bên người như vậy làm Vân Hi vui lắm, cậu còn đang ngắm nhìn hộp nhạc vui vẻ trong lòng thì bị người lớn ôm ngang kéo cậu đến nằm ở bên cạnh, Khải Trạch kéo cậu lại gần hơn, chùng xuống một chút, đặt đầu mình ở trong lòng người nhỏ, tay cũng choàng ôm lấy người cậu, Vân Hi xoa xoa lưng anh, kéo cao chăn trùm cho cả hai sau đó cũng anh đi ngủ

..

Vân Hi ở cùng mẹ thêm hai ngày mới trở về nhà, Khải Trạch hai ngày hôm nay cũng rất bận, anh bảo công trình đang xây dựng có chút vấn đề gì đó, muốn thương lượng với ông Trình, hai đêm rồi anh cũng không có đến ngủ cùng cậu, hôm nay khi trở về Vân Hi ghé ngang mua thêm một ít đồ, muốn nấu cho anh một bữa

Khi đã mua xong, Vân Hi bước vào thang máy xuống tầng, khi bước vào cậu chỉ thấy một người đàn ông mặt mũi đều trùm kín, từ trên xuống dưới đều mặc đồ đen, thang máy còn chưa đến nơi người đàn ông đã ôm lấy Vân Hi dùng khăn trắng được tẩm sẵn thuốc bịt miệng cậu, Vân Hi có vùng vẫy cách nào cũng không lại hắn, ngay sau đó cậu đã bị thuốc trong chiếc khăn làm ngất đi, đồ trên tay cũng rơi cả trên đất, lúc thang máy dừng lại người đàn ông lần nữa đóng lại cửa thang máy liền nhấn nút chạy thẳng xuống tầng hầm

Vân Hi bị vác lên một chiếc xe hơi màu đen, lúc cậu tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn chút mơ hồ, bản thân ngồi trên một cái ghế, bàn tay đã bị dây thừng trói lại phía sau, chân cũng không ngoại lệ, bên ngoài bỗng phát ra tiếng của dây xích, cánh cửa ngay sau đó được mở, ánh sáng vô cùng chói chang chiếu vào, lúc này cậu mới nhận ra căn phòng này vô cùng tối tăm, không có lấy một tia sáng nhỏ nhoi

Căn phòng lập tức được bật sáng, người phụ nữ đó đến trước mặt cậu, Vân Hi cố lắc lắc đầu trấn tỉnh lại bản thân, sau đó mới cố gắng nhìn kỹ người trước mặt, là Lâm Hoa .. cô ta ...

Vân Hi lập tức nhận một cái bạt tai của Lâm Hoa " Đừng có dùng ánh mắt chết tiệt đó nhìn tao " sau đó liền giơ tay tát Vân Hi thêm một cái " Cái tát này tao trả cho mày vì mày đã gây sự với tao ở bệnh viện "

" Cô muốn gì ? " cậu không hề tỏ ra tức giận, mặc dù trên khuôn mặt đã để lại hai dấu tay lớn đỏ rực, mơ hồ cũng đoán ra vì sao Lâm Hoa lại làm vậy " Nếu là mày, gia đình phá sản, anh trai bị đánh đến hôn mê, bản thân đều bị cả thế giới phản bội, mày sẽ làm gì ? " Vân Hi ngẩng đầu nhìn Lâm Hoa, cô ta trông dày dặn hơn rất nhiều, nhìn như các tay đàn chị, ăn chơi trác tán vậy " Thì có liên quan gì đến tôi ? " Lâm Hoa đặt mình ngồi ở chiếc ghế sô pha đối diện cậu, châm một điếu thuốc " Mày là nguyên nhân mà .. từ lúc mày xuất hiện, gia đình tao không ngày nào yên ổn cả .. còn nữa, mày với cái thằng bồ của mày hại anh tao còn gì "

Vân Hi chán ghét không thèm trả lời, Lâm Hoa hút lấy một hơi, thở ra mới nói " Rốt cuộc mày có bao nhiêu thằng bồ vậy hả ? " nhìn Vân Hi không thèm trả lời mình, cô ta lấy ra một xấp hình quăng trên đất, trước mặt Vân Hi " Cho mày coi một thứ hay ho "

Cậu nhìn đến những tấm ảnh trên mặt đất, bất ngờ đến há hốc, đó chẳng phải là hôm cậu ở buổi lễ cưới của Tu Kiệt sao ? người đàn ông trong bức ảnh đặt cậu trên một chiếc giường trắng lúc cậu ngất đi, người đó cũng đâu phải Khải Trạch ? Nghĩa là hôm đó Khải Trạch không phải người tìm thấy cậu đầu tiên ?

Khoan đã, bức ảnh ở phía xa kia .. người đàn ông đó đang cởi đồ cậu ??

Vân Hi phát hoảng, mắt dán chặt trên những tấm ảnh ấy, đến khi cậu nhìn đến dưới chân mình .. người đàn ông trong tấm ảnh cuối cùng cũng hiện rõ mặt .. chính là Tu Kiệt ?? Vân Hi lập tức nhớ đến ly rượu ngày hôm đó, ly rượu ấy cũng chính Tu Kiệt ép cậu uống ..

Đợi .. đợi đã .. đứa bé ...