Chương 1-6: Đại thiếu gia té ngã

Tiểu Lý còn hát đệm vào : “Còn không có đông chết, liền trước đem chúng ta chết đói, bằng cái gì hắn bật mười sáu độ muốn chúng ta chia đều tiền điều hòa? Mắc như vậy! Có lẽ hắn là người chết đi ? Muốn ngủ nhà xác hầm băng mới có thể giữ lại " cẩu duyên hơi tàn" a .” (chữ đủ và cẩu phát âm gần giống nhau)

Cố Điển Từ nhìn chằm chằm cái kia “Cẩu” tự, trăm phần trăm khẳng định Tiểu Lý cố ý đánh chữ sai, bọn họ rõ ràng liền quần dài mỏng cũng chưa mặc qua, vô cùng hưởng thụ điều hoà bật mức mười sáu độ, bọn họ như thế làm chỉ là tưởng hố Tưởng Gia Đường trả hết điện phí.

Xác thật bắt toàn phòng 12 giờ tắt đèn thực quá mức, nhưng cũng không thể mắng người khác là cẩu, trù người khác chết đi?

Tranh thủ Tưởng Gia Đường tương đối sợ nóng lại có tiền, liền buộc hắn ra tiền trả toàn phòng điều hòa điện phí , Cố Điển Từ không thể tiếp thu.

Nhưng bọn họ đã liên tục mấy ngày ở trong nhóm nguyền rủa Tưởng Gia Đường, hơn nữa hắn thật sự sinh bệnh, Cố Điển Từ sợ hãi chú oán thật sự sẽ khiến thân thể hắn ôm bệnh nhẹ, thực khó xử mà ở bưng cho hắn bảo một nửa nước ấm thời điểm, nói: “Tiểu Lưu tiểu Lý nói mười sáu độ điều hòa phí quá quý, bọn họ không muốn đóng .”

Tưởng Gia Đường ho khan tiếp nhận ly nước, tiếng nói khàn khàn: “ Tôi đóng.”

Cố Điển Từ cảm thấy thật khổ sở, thế giới này như thế nào là cái dạng này.

Nhưng túng quẫn như cậu cái gì cũng làm không được, chỉ có thể lấy khăn giấy đưa cho hắn lau lau nước tràn ra ở khóe miệng.

Tưởng Gia Đường không tiếp nhận giấy, kéo lấy cậu tay áo tưởng nói chuyện, mở miệng thanh âm lại ra không được.

“Xảy ra chuyện gì? Còn tưởng uống nước sao?”

“Đinh.” Cậu nhìn đến di động tin tức nhắc nhở: “Không quan hệ, với tôi mà nói thực tiện nghi, cậu không cần lo lắng.”

Cậu càng muốn khóc, nếu Tưởng Gia Đường là đệ đệ của cậu, ở trường học bị người như vậy khi dễ, cậu sẽ cùng những người đó liều mạng......sao?

Nhà bọn cậu không có tiền, mặc kệ là thương người khác vẫn là thương chính mình, không có tiền bồi, cậu chỉ có thể ngậm nước mắt hướng trong bụng nuốt.

Càng vội hơn chính là, Tưởng Gia Đường có khả năng phát sốt choáng váng đầu thấy không rõ đường, ngã xuống cầu thang, phát WeChat cho cậu xin giúp đỡ: “ Tôi té ngã đứng dậy không nổi, cậu có thể tới đỡ tôi sao?”

Ngã tới đứng dậy không nổi thật là đau đến mức nào? Cố Điển Từ tưởng cũng không dám tưởng, vọt tới thang lầu khi cậu nhìn thấy ngày xưa kiêu ngạo đại thiếu gia cả người dính đầy tro bụi, ngã ngồi ở trong một góc âm u.

Không chỉ có màu xám, còn có chói mắt hồng sắc.

Đầu gối bên phải ngoài quần rách ra một cái động lớn, da thịt toét ra, máu tươi chảy ròng, một giọt một giọt đỏ thẫm, máu phủ hết cả tầm nhìn rất đáng sợ.

Nước mắt cơ hồ là nháy mắt chảy đầy hai má, cậu không rảnh lo gạt lệ, nâng dậy Tưởng Gia Đường, hỏi: “Muốn xe cứu thương vẫn là kêu xe?”

“Kêu xe.”

Toàn bộ quá trình Cố Điển Từ đều hốt hoảng, trước mắt chỉ có thống khổ huyết sắc, chờ hắn từ thoát ra hít đến một tia không khí, đầy mặt mồ hôi lạnh phục hồi tinh thần lại, Tưởng Gia Đường đã ở phòng khám khâu vết thương xong cả rồi, thần sắc đạm mạc nói cho hắn: “Bác sĩ nói mười hai ngày sau cắt chỉ, miệng vết thương không thể đυ.ng vào nước.”

“Chính là tôi tưởng tắm rửa.”

“ Cậu có thể giúp tôi sao?"