Chương 1-1: Đại thiếu gia gọi trái kiwi của tôi là trứng rung có lông

Từ trước đến nay với thân phận là một vị kiều quý đại thiếu gia, hắn chỉ ăn trái cây đã gọt sẵn nên không biết trái kiwi bên ngoài còn có lông; hắn ngại máy giặt xài chung không đủ sạch sẽ, quần áo vớ đều đem về nhà giặt; hắn đi ra ngoài ăn cơm đều có người lấy đũa, khăn giấy, rót sẵn trà, một giây cũng không rời được phòng điều hòa, cách trăm mét đều phải kêu xe taxi; hắn lúc ngủ không thể có một tia ánh sáng nhưng lại không quen bịt mắt cùng kéo kín màn giường, 12 giờ liền bắt cả phòng tắt đèn.

Hắn tên Tưởng Gia Đường.

Hai người khác trong phòng đều không thích hắn, chỉ có Cố Điển Từ đối hắn rất tốt.

Cố Điển Từ sợ hắn bị bạn cùng phòng xa lánh trong lòng không thoải mái, luôn là chỉ cần có thể đều chăm sóc hắn nhiều hơn một chút.

Cho dù vào ngày bọn họ gặp mặt lần đầu tiên, Tưởng Gia Đường thấy trái kiwi trên bàn cậu, chán ghét mười phần mà chỉ trích: “Cậu đem đồ tình thú của bạn gái dùng mang đến phòng ngủ tôi không ý kiến, nhưng có thể hay không đừng để trên bàn? Trứng rung kích cỡ như vậy to còn có lông, chơi đến thật đủ phóng khoáng.”

Cố Điển Từ cũng không tức giận, nhà cậu nhiều đệ muội, trẻ con nói không lựa lời mạo phạm người là chuyện thường xảy ra, cậu cầm lấy một trái kiwi, ôn hòa mà nói: “Có lẽ chúng ta lớn lên địa phương khác nhau, thực vật trái cây cũng có điều khác biệt, đây là một loại trái cây ở quê tôi, gọi là trái kiwi.”

Không nghĩ tới bạn cùng phòng mới tới càng tức giận, nổi giận đùng đùng nói: “Cậu đem nó cất đi là được! Lấy lý do làm cái gì? Cậu cho rằng tôi chưa từng ăn qua trái kiwi? Nó rõ ràng là màu xanh lục hoặc màu vàng, nào có như loại này màu nâu nhung mà còn có lông?”.

Cố Điển Từ ngơ ngác mà nhìn Tưởng Gia Đường, bỗng nhớ tới màn dọn phòng ngủ khi nảy, quét tước bố trí trải giường chiếu đều là một vị nam tử mặc tây trang tất cung rất kính hoàn thành, lại nghe hắn nói trái kiwi là xanh hoặc vàng, liền rõ ràng hắn có thể là con cái nhà có tiền, từ nhỏ đến lớn chỉ ăn qua trái cây gọt vỏ cắt sẵn rồi, chưa từng thấy trái cây nguyên dạng.

“Cậu định làm cái gì?” Tưởng Gia Đường nhìn bạn cùng phòng nhanh như chớp cầm lấy dao, cho rằng hắn bất mãn chính mình khuyên can định hành hung cho hả giận, nhíu mày nói: “Cậu đừng xúc động.”

Cố Điển Từ mỉm cười với hắn, tay cầm dao gọt hoa quả đem trái kiwi bổ đôi.