Chương 43: Chênh Lệch Lớn Như Vậy

"Kẻ nào ngang nhiên phá bỏ quy tắc ta đặt ra."

Cảm thụ Dương Minh chỉ có thánh nhân vương cấp bậc, Hồng Vận tôn thánh nhân vương này không chút cố kị, bước một bước ra khỏi thần điện, ngang nhiên đứng giữa thiên địa, ánh mắt lạnh băng nhìn nam tử trước mặt.

Hai tôn thánh nhân vương đối mặt, khí thế lẫn nhau chèn ép, không gian đều xuất hiện nứt vỡ, cuồng phong ầm ầm bạo loạn.

Thánh nhân uy áp mênh mông, như muốn triều quét toàn bộ.

"Hệ thống, có thể tra ra thông tin kẻ này."

Dương Minh thản nhiên nói, chỉ là hắn không ngờ, hệ thống đáp lại.

[Rời khỏi Táng Tiên cấm khu, túc chủ bị khóa lại đặc quyền này.]

"Khóa lại thì khóa lại, dù sao ta cũng chuẩn bị rất kĩ, khó có thể thua."

Dương Minh nhếch miệng cười, quanh thân tản mát một loại chí cao vô thượng, mạnh mẽ tột cùng.

Hắn đánh giá Hồng Vận trước mặt, đồng dạng đối phương cũng nhìn trở lại, hai bên tạm thời chưa giao thủ.

Mà, Hồng Vận lúc này tâm thần chấn động, hắn có thể cảm nhận, nam tử trước mặt thực lực sâu khó dò, khí huyết mênh mông vô tận, từng cỗ đạo vận dày đặc bao quanh, giống như những tuyệt thế thiên tài trước kia, cùng cấp là vô địch.

Chỉ có tiếp xúc càng gần, mới càng nhận ra đối phương khủng bố.

Hồng Vận trầm giọng, hắn muốn thăm dò:

"Các hạ tự tiện xông vào chỗ của ta, hẳn có nguyên do nào."

Dương Minh bật cười, ngữ khí tự tin vô cùng: "Đúng là có nguyên do, đương nhiên trước đó, vẫn phải cầm xuống ngươi trước."

Thật bá đạo.

"Ngông cuồng, dù cho ngươi mạnh mẽ đến đâu, cuối cùng giới hạn cũng chỉ thánh nhân vương mà thôi, ta đối đầu đã từng không chỉ ở mức độ này."

Hồng Vận triệt để phẫn nộ, hắn từ lúc tu đạo đến nay, chưa từng chịu sỉ nhục như vậy, cùng là đồng cấp, hắn cũng từng được coi là thiên tài, chứng kiến biết bao kì tích, tự thân khiêu chiến vô số thử thách, vượt qua bao nhiêu địch thủ.



Dạng này chưa đánh đã tự mãn như vậy, Hồng Vận dám cam đoan, kết cục của đối phương sẽ không tốt.

""

"Cấm khu chi chủ, Dương Minh."

"Hay cho cấm khu chi chủ, để Hồng Vận ta đích thân kiểm chứng."

Vạn đạo tế mang.

Hồng Vận lập tức sử dụng sát chiêu, nguyên lực mênh mông diễn hóa pháp tắc, tại quang chi pháp tắc tái hiện, điên cuồng công kích phía trước, chớp mắt không gian bốn phương tám hướng, lập tức tràn ngập quang mang đạo vận.

Kinh khủng dư ba càng gần, Dương Minh trái lại bình thản, hắn lựa chọn trong đầu một môn võ học, thần sắc tự tin vô cùng.

"Liền chọn ngươi đi."

Tức khắc Dương Minh khí chất thay đổi, giống như biến thành người khác, toàn thân trào dâng một cỗ vạn chúng triều bái, quang uy chói lọi.

Đế cấp võ học, đại hoang tù thiên chỉ, do năm xưa Đại Hoang đế sáng tạo, bao gồm bảy thức, mỗi thức sau so trước uy lực gấp bội, thứ đồ này tiêu tốn rất nhiều tọa hóa điểm, Dương Minh đại khái chỉ mua được hai thức đầu.

Tuy rằng chỉ có hai thức, nhưng mà như vậy đã đủ.

Dương Minh nâng lên nhất chỉ, ngón tay bọc trong thánh uy, chậm rãi hạ xuống.

Thức đầu tiên, nhất chỉ tù thiên địa.

Chiêu này vừa xuất ra, lập tức thiên địa biến sắc, trên đỉnh đầu khí thế điên cuồng co rút, Hồng Vận kinh hãi nhìn, toàn thân lông tóc dựng đứng, hắn có thể cảm nhận, ẩn sau vô tận lớp mây kia, chính là nguy hiểm đang đến.

Ùng ục.

Mây trắng bị thứ đồ gì xuyên thủng, chỉ thấy một ngón tay chằng chịt vết rạn hạ xuống, đạo văn rậm rạp mang theo tang thương cổ xưa khí tức hàng lâm.

Nhất chỉ này hạ xuống, vừa vặn rơi vào Hồng Vận vị trí.

"Ta không tin không phá được thứ này."



Hồng Vận quát lớn, hắn xuất ra một chưởng, bao hàm tự thân tinh hoa mấy vạn năm, xử xuất muốn đánh vỡ ngón tay khổng lồ.

Chỉ là Hồng Vận không ngờ tới, một chưởng này tiếp xúc nhất chỉ, vỏn vẹn cầm cự mấy giây, trực tiếp bị chấn thủng, chiêu thức sụp đổ, nhanh chóng tan vỡ, để cho nhất chỉ này chậm rãi tiến gần thêm chút nữa.

"Cái này, càn khôn đại ma chưởng bị phá dễ dàng như vậy."

Hồng Vận có chút không thể tin, môn võ học này hắn tiếp nhận từ bên đó, cấp bậc cao tới đại thánh, chí ít không phải đế cấp phía trên, không thể phá vỡ thứ này, hắn càng nghĩ càng thấy sợ, chả nhẽ hắn đang đối mặt sát chiêu, chính là bao hàm đế cấp bên trong.

"Chết tiệt, kẻ tới cấm khu chi chủ này là ai, có nên thông báo cho bên đó một tiếng."

Hồng Vận rơi vào thế khó, hắn xử xuất toàn bộ võ học tinh hoa, cuối cùng mới may mắn chặn được nhất chỉ, dưới thiên địa áp xúc trợ giúp, thành công hóa giải đại sát chiêu, hắn lúc này mới có tâm tư nghĩ ngợi.

"Đỡ được rồi."

Dương Minh không mấy bất ngờ, đã lên tới thánh nhân vương tầng thứ, dù cho đối phương không bằng mình, chí ít đón đỡ một chiêu thức vẫn phải có khả năng làm được.

Nhưng mà thông qua giao thủ một chiêu này, hắn đã xác định một điều, kẻ trước mặt sợ rằng không mấy liên hệ nhiều thế lực bí ẩn kia, bởi vì đối phương sử dụng pháp tắc, thiếu hụt rất nhiều.

Chỉ là Dương Minh chưa rõ, nếu như phân thân nói, cùng hội cùng thuyền, tại sao vẫn còn sử dụng pháp tắc thiếu hụt, hoặc là ảnh hưởng thế giới này, không chỉ một thế lực trong pháp tắc trường hà, mà còn liên quan nhiều bên khác.

Bất chợt Dương Minh thở ra một hơi, ánh mắt băng lãnh.

"Ta đang nghĩ ngợi quá nhiều, bắt lại kẻ này đem về cấm khu gϊếŧ, như vậy có thể kế thừa toàn bộ kí ức, lúc đó còn không phải dễ dàng."

Sát ý vừa động, lập tức Dương Minh toàn lực xuất thủ, lại là nhất chỉ tù thiên địa, không gian phảng phất rung động mạnh mẽ.

"Chết tiệt lại là chiêu này."

Bên kia Hồng Vận chửi thề, liên quan đế cấp võ học, chính là khuyết thiếu nhất của hắn, có dùng pháp tắc bù lại, phối hợp phiến thiên địa giúp sức, e rằng cũng lành ít giữ nhiều.

"Các hạ rốt cuộc muốn gì, ta giống như chưa từng gặp nhau trước đây."

Hồng Vận rốt cuộc không kiên trì nổi, trải qua nhất chỉ tù thiên địa lần thứ ba, triệt để tuyệt vọng, lại thêm một lần nữa, hắn sợ phải treo ngay tại đây, lập tức ý nghĩ chuyển hướng khác, muốn thông qua lí lẽ ngăn lại đối phương.

Đương nhiên Dương Minh nhìn thấu vấn đề, hắn tiếp tục tấn công, khí thế dồn dập, chỉ trong nháy mắt chiếm thượng phong toàn diện, lại thêm vài quyền chứa đầu uy lực, đánh cho Hồng Vận không ngóc đầu lên được.