Chương 3: Vạn Tiên Sơn Mạch Lúc Nào Nhô Ra Táng Tiên Cấm Địa

Vạn Tiên sơn mạch, trải qua thiên địa dị tượng khủng bố, hấp dẫn đông đảo võ giả tò mò, bọn hắn kéo đến ngày một đông, chẳng mấy chốc sơn mạch rộng lớn như vậy, đâu đâu cũng có người, có thể tất cả chỉ ở bên ngoài phụ cận.

Sâu trong sơn mạch, Dương Minh xếp bằng tại đỉnh núi, hai mắt nhắm chặt, tâm tại thiên địa, giờ khắc bên ngoài thông tin đều nghe lọt tai hắn.

Chỉ thấy Dương Minh lạnh lùng nói.

"Diệt toàn bộ yêu thú Vạn Tiên sơn mạch giúp ta được nhiều tạo hóa điểm, y nguyên vẫn không đủ, xem ra nguồn cung vẫn trọng điểm từ bên ngoài tới."

Hơn mười vạn tạo hóa điểm, hắn dùng phân nửa tăng Táng Tiên cấm khu lên cấp ba, tạo hóa điểm cộng thêm mỗi giờ là hai trăm, nhưng hắn đối mặt nan đề lớn hơn, phí duy trì cấm địa đồng dạng tăng lên, càng là gấp mười lần, thành một vạn.

"Đúng là sai lầm."

Nghĩ lại Dương Minh càng hối hận, đáng lẽ hắn nên dùng vào việc khác, bây giờ tự mình khiến mình rơi vào thế khó, cấp thiết xây dựng nguồn cung tạo hóa điểm, có như vậy mới an ổn sống tại nơi này.

Cấm khu, có lẽ lúc này hắn nên chú ý cái gọi là cấm khu hướng đi rồi.

"Đã là cấm khu, bên trong nhất định không thiếu thiên địa dị bảo, hệ thống hối đoái một đống lớn cho ta, phân bố tại khắp nơi Táng Tiên cấm khu."

[Khấu trừ 1 vạn tạo hóa điểm, bắt đầu kiến tạo.]

...

Bên ngoài Táng Tiên cấm khu, võ giả xếp hàng dài, bọn họ ngoại trừ tìm kiếm dấu vết thánh nhân đại chiến, mặt khác đầu nhập tiểu đội, chuẩn bị thăm dò Vạn Tiên sơn mạch, tìm kiếm thiên địa dị tượng khởi nguồn.

"Đại hùng tiểu đội, yêu cầu tu vi thần thông cảnh trở lên."

"Đại đội Hỏa Thiết, yêu cầu tu vi thông khiếu cảnh trở lên."

"Đại đội Tinh Mộc yêu cầu tu vi nguyên khí cảnh trở lên."

"Ta muốn gia nhập."

Rất nhanh mấy chục chi tiểu tiểu đội hình thành, bọn họ khí thế ngập trời, quyết tâm vô cùng, e rằng ngày hôm nay khó ai có thể ngăn cản nhiều người tiến vào sơn mạch.



Thời điểm tiểu đội chuẩn bị thâm nhập sơn mạch, cách xa vài dặm, đứng tại mép vực quan sát, bốn thân ảnh thẳng tắp, dẫn đầu hai thiếu niên, phía sau phân biệt một trung niên nam tử, một lão giả tóc bạc.

Thiếu niên không ai khác, chính là Lục Kiếm Sinh, người bên cạnh Tần Hạo.

Chỉ thấy Tần Hạo nhếch miệng cười:

"Để cho đám tôm tép này mở đường, chúng ta chờ một lúc rồi vào chưa muộn."

"Vạn Tiên sơn mạch từng thuộc sở hữu của Thiên Kiếm tông ta, nhưng mà trăm năm trước nhô ra một đầu Bạo Lực sơn vương tới chiếm."

Lục Kiếm Sinh nhớ lại điển tịch tông môn ghi chép, cẩn thận nói, đằng sau lão giả bổ sung.

"Bạo Lực sơn vương tu vi thánh nhân, không phải tông ta không dám đuổi đi, đạt đến thánh nhân tầng thứ trở nên, có những chuyện nhắm một mắt mở một mắt, lợi cả đôi đường."

Vạn Tiên sơn mạch, bên phải tiếp giáp Đại Viêm vương triều, bên trái tiếp giáp Mênh Mông vương triều, thân là cửa ngõ hai nhà, lại có thánh nhân yêu thú tọa trấn, chiến tranh tám chín phần mười sẽ bị giảm đi nguy cơ.

Cho nên Bạo Lực sơn vương có thể yên ổn tại đây, phần lớn đều là cường giả dung túng.

"Mau nhìn!!!"

Tần Hạo vội nhắc nhở, ánh mắt đám người khóa chặt Vạn Tiên sơn mạch lối vào, ban nãy hùng hổ mấy chục người, hiện tại đi ra chỉ một, có thể thứ đồ trong tay đối phương, toàn bộ chấn kinh, thần sắc hoảng hốt.

"Tiên linh ngọc, thứ này không phải chỉ có ở Trung vực hay sao."

Lão giả sau lưng Lục Kiếm Sinh thất thố.

Thông Thiên đại lục thuộc về Đông vực, nói đến thiên địa linh khí tuy rằng dồi dào, nhưng ở trong tứ vực, Đông, Nam, Tây, Trung, vẻn vẹn xếp cuối, duy nhất đứng đầu Trung vực, thiên địa linh khí cực nồng đậm mới có khả năng dưỡng dục ra tiên linh ngọc.

Tiên linh ngọc, ngoại trừ ẩn chứa linh khí viễn siêu cực phẩm linh thạch, bên trong còn có một tia tiên khí, phàm là hấp thụ tiên khí có thể gia tăng gấp mấy lần tốc độ tu luyện, khả năng đột phá cảnh giới vô cùng cao.

Cho nên Tần Hạo liếc nhìn liền đỏ con mắt, không chỉ hắn đến nỗi Lục Kiếm Sinh cũng rung động, thứ này tuy rằng Trung vực có nhưng lại không nhiều, hằng năm lấy ra trao đổi, các vực cũng phải trả đại giới rất lớn, mà một ít thiên tài như hắn chưa đáng để tông môn lấy ra bồi dưỡng, bình thường cũng chỉ nghe danh thèm muốn mà thôi.

Tần Hạo cùng Lục Kiếm Sinh đều là thông thần cảnh đỉnh phong, nếu như đạt được vật này, há chẳng phải nắm chắc đột phá thoát thai cảnh.



"Lục huynh, việc này hệ trọng ta e là không thể chậm trễ hơn."

Tần Hạo nghiêm mặt, thánh nhân đại chiến cùng tiên linh ngọc, một thứ cũng không thể thiếu.

"Ta đồng thuận."

Lục Kiếm Sinh cùng sau lưng lão giả chuẩn bị tốt, đám người cùng nhau khởi hành, vẻn vẹn nửa nén nhang liền tiếp cận Vạn Tiên sơn mạch, thần không biết quỷ không hay xâm nhập cấm địa.

Đám người hành tẩu trên đường, nhìn ngang ngó dọc, khuôn mặt tỏ ra ngốc trệ.

Vốn kiến thức uyên bác Tần Hạo cũng phải giật mình, hắn thất thố:

"Nhiều linh dược dị bảo đến như vậy, gốc kia chẳng phải là Huyền Âʍ đa͙σ quả, thất truyền ngàn năm, kia là Vạn Mộc Linh, sinh trưởng bực này sợ rằng tuổi thọ không dưới vạn năm, cái này cái này miếng thạch phù này, vậy mà lại ẩn chứa chuẩn thánh cấp võ học tàn quyển."

"Kì lạ, nơi này xác thực là Vạn Tiên sơn mạch."

Lão giả sau lưng Lục Kiếm Sinh bày ra vẻ mặt ngưng trọng, so với một đám tiểu bối này, hắn đã sống mấy trăm năm, kiến thức vô số, trước khi Bạo Lực sơn vương bá chiếm nơi này, hắn từng vào rèn luyện không ít, trăm năm thời gian, đâu ra lắm tuyệt tích dị bảo như vậy.

"Kiếm Sinh, mau chóng thu thập dị bảo phụ cận, muốn nhanh chóng, nơi này ta e không thể ở lâu."

"Phúc lão yên tâm."

Lục Kiếm Sinh không dám dài dòng, lão tiền bối cùng hắn vào sinh ra tử mấy lần, chứng kiến đối phương kiến thức uyên thâm, hẳn nhận ra bất ổn, cho nên nhắc nhở như như vậy chỉ đành nhắc nhở Tần Hạo vài câu, sau đó toàn lực thu thập dị bảo.

"Có những thứ này, hoàng vị chắc chắn là của ta rồi."

Cầm lấy một gốc linh dược trên tay, óng ánh quang mang tản mát, Tần Hạo không dấu nổi vui sướиɠ, tuy rằng danh phận tam hoàng tử, trong cửu vị hoàng tử địa vị của hắn lại là kém nhất, tài nguyên thường thường thua thiệt, khó tránh khỏi thực lực chậm tiến, khuyết thiếu tài nguyên luôn là nỗi lòng cất dấu.

"Tam điện hạ, mau nhìn phía trên."

Trung niên vẫn luôn đi cùng Tần Hạo đột ngột thất thanh, Tần Hạo theo đối phương chỉ dẫn, ánh mắt hướng lên, đồng tử đột ngột co rụt, không cấm toàn thân lạnh lẽo.

Đỉnh núi cao chót vót, dựng đứng bia đá khổng lồ, bên trên linh văn thả ra bá đạo thần uy, vẻn vẹn hai chữ, Táng Tiên, lòng người quan vọng, không tự chủ dập đầu bái lạy.