"Nghe nói qua sao, chân truyền đệ tử bài danh thứ hai vừa bại trong tay Lục Kiếm Sinh sư huynh."
"Ta tận mắt chứng kiến, vị bài danh thứ hai này liền một kiếm cũng không tiếp nổi, tràng cảnh phải nói chưa từng có, đến giờ nhớ lại ta vẫn còn rung động đây."
"Thoát thai cảnh liền một kiếm cũng không tiếp nổi, có khoa trương quá không."
"Lục Kiếm Sinh, chẳng phải mấy tháng trước chỉ là thần thông cảnh, đệ tử chân truyền bài danh thứ mười bảy sao."
Thiên Kiếm tông một góc tụ tập đông đảo đệ tử, bọn họ bàn luận vấn đề, mà chủ đề chính là diễn ra hai ngày trước, Lục Kiếm Sinh một kiếm đả bại kiếm si Lý Tương Nho, vừa vặn đệ tử chân truyền bài danh số hai, trên bạch ngân bảng đứng thứ tám.
Bực này chiến tính, đã đủ oanh động toàn bộ chúng nhân đệ tử, còn như cao tầng, một mực tỏ ra im lặng, càng hơn là chấn kinh đại đế chi tư, ước chừng tốc độ này đủ mấy năm liền đạt thánh chủ cấp, sau đó cảm ngộ pháp tắc đại đạo, có cơ hội lớn trước một trăm tiến vào thánh nhân chi vị, sáng tạo sử sách.
Lúc này, một tên nội môn đệ tử trông thấy mọi người hứng thú, lập tức nhếch miệng cười nói:
"Ngoài việc chứng kiếm Lục Kiếm Sinh sư huynh phong thái, ta còn nghe được một chuyện."
Ngưng một lúc, hắn thấy rất nhiều con mắt đổ dồn lại, lập tức trầm giọng:
"Mấy thánh trước sư huynh Lục Kiếm Sinh có vào Vạn Tiên sơn mạch, sau đó quay về bế quan, cho tới ngày hôm nay độc bá nội môn."
Lời này vừa nói ra, đông đảo đệ tử rơi vào trầm mặc, không gian phút chốc yên tĩnh.
Vạn Tiên sơn mạch bọn họ có nghe nói qua, từng thuộc Thiên Kiếm tông địa bàn, trăm năm trước từng bị yêu vương tới chiếm, hiện tại cũng tương đối nổi danh, gần nhất xuất hiện thiên địa dị tượng, hấp dẫn võ giả khắp nơi tiến đến tìm tòi.
Nhưng mà người tiến vào mười, ra chỉ có một hai vị bộ dạng thê thảm, hỏi qua mới biết, Vạn Tiên sơn mạch vốn là cấm khu, bên trong hung hiểm cực kì, thực lực yếu đuối bước vào, chín thành là chết.
"Vạn Tiên sơn mạch quá hung hiểm, nhưng lại sở hữu tài nguyên mênh mông, cơ duyên số lượng đếm không hết."
Chẳng biết từ đâu có người thốt lên, nhưng mà thành công hấp dẫn mọi người ý nghĩ.
Bởi vì.
Người đi ra tuy ít, nhưng trong tay cầm kinh người kì trân dị bảo, một bút cơ duyên cực lớn, từng có tán tu trước đó không ai biết đến, từ nơi này đi ra sau, liền nhất phi trùng thiên, đến nay đã là một vị thiên biến cảnh tương đối nổi danh.
Mà Lục Kiếm Sinh cũng như vậy, chẳng lẽ nói nếu như bọn hắn đạt được cơ duyên, cũng có khả năng một kiếm bại kiếm si Lý Tương Nho, thoát thai cảnh đỉnh phong võ giả.
Đương nhiên là, bọn họ phải cầm được mạng đi ra.
Tông chủ phong, Tần Kiếm Thăng chắp tay sau lưng, cả người đứng thẳng, ánh mắt nhìn về xa xăm, bắt chợt hắn mở miệng:
"Đem sự tình thánh nhân tinh hoa truyền ra ngoài đi."
"Tông chủ, ngài thực sự nghĩ kĩ."
Bên cạnh thái thượng trưởng lão nhíu mày, hắn theo vị tông chủ này đã mấy trăm nay, ý đồ của đối phương hắn hoàn toàn hiểu được, nhưng mà so với độc chiếm một mình càng không thể nào tốt hơn, vẫn là thánh nhân tu vi ưu thế, chỉ cần tích xúc thực lực vừa đủ, sau đó lần nữa xâm nhập Táng Tiên cấm địa.
Đáng tiếc Tần Kiếm Thăng thở ra một hơi, ánh mắt âm trầm:
"Ta hoài nghi trong tông có nội gián, cho nên thánh nhân tinh hoa vốn đã không còn là bí mật, chi bằng đem thứ này công bố đi ra, chúng ta một bên ngư ông đắc lợi là tốt nhất."
Nói đến cả tòa sơn phong run lên, thánh nhân uy vẻn vẹn thất thoát một tia.
Đồng dạng thái thượng trưởng lão nhớ lại, sự tình hắn đột phá thánh nhân, ngoại trừ tông chủ cùng cao tầng tông môn, chưa từng công bố đi ra, vậy mà không hiểu sao, Đại Viêm vương triều đều lan truyền thông tin này.
Hai người nghi ngờ ngoại trừ có gian tế ra, hoàn toàn không giải thích được, đáng tiếc thời gian quá ít, chưa tìm được dấu vết nào, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, trong tối điều tra.
"Tông chủ, Lục Kiếm Sinh đã đột phá thiên biến cảnh hậu kì, vừa hay sắp tới Mặc Lão động thiên mở ra, ta nghĩ hai danh ngạch nên cho hắn một cái."
Thái thượng trưởng lão như nhớ ra gì, nhanh chóng nói.
Mà.
Tần Kiếm Thăng hơi chút kinh ngạc:
"Lục Kiếm Sinh, chính là tên đệ tử ăn được trường sinh quả."
Hắn ngày ngày mong nhớ trường sinh quả, sao quên được tên đệ tử này, ngẫm lại đại đế chi tư không thể nào tầm thường, đột phá nhanh là chuyện hiểu được.
"Đại đế chi tư, có cơ hội trước một trăm đột phá thánh nhân, hiện tại hắn mới mười tám đi."
Tần Kiếm Thăng vuốt cằm suy tư, nếu như đối phương đột phá thánh nhân, vừa vặn hắn có thể nhường tông chủ chi vị, lui về làm lão tổ, một mực bế quan cảm ngộ pháp tắc đại đạo, ngẫm lại càng thêm mong chờ.
Thiên Kiếm tông, đệ tử chân truyền mười bài danh đầu, chỉ có hai vị lọt vào mười hạng đầu trong bạch ngân bảng.
Đó là.
Kiếm si Lý Tương Nho là bài thứ tám trên bạch ngân bảng, cùng một vị kiếm yêu Lăng Thanh Trúc, nếu như Lục Kiếm Sinh đã đánh bại Lý Tương Nho, vậy hắn sẽ thay thế thứ hạng đối phương.
Mặc Lão động thiên trong miệng hai tôn thánh nhân nhắc tới, là một loại không gian cách biệt, nằm tại biên giới giữa Thông Thiên đại lục cùng Huyền Thiên đại lục, cứ mười năm động thiên mở ra bình chướng, mỗi đại lục cử đi mười vị trẻ tuổi thực lực mạnh nhất, tiến vào bên trong tìm kiếm cơ duyên, tranh đoạt một hồi tạo hóa.
Từng có tin đồn rằng, Mặc Lão động thiên, từng thuộc về Mặc Lão chân nhân, có thánh nhân vương tu vi, do tuổi thọ hao hết cho nên chết tại bên trong động thiên, hư hư thực thực để lại truyển thừa thánh nhân vương.
Đáng tiếc tin đồn chưa ai chứng thực, có là thánh nhân vương hay không, vẫn cần người tiếp tục tìm tòi.
Mười năm trước, Thiên Kiếm tông cử đi hai vị, trong đó Lăng Thanh Trúc đoạt tới một khối băng tằm ti bồ đoàn, dựa vào bảo vật này, thực lực trong mấy năm tiếp tăng nhanh vô cùng, tới nay trên bạch ngân bảng tiến thêm hai vị trí, bài danh số ba.