Bên ngoài phòng, Ngữ Xà ôm lấy Sirin đang giận dỗi quay mặt sang một bên kia, hắn cười gượng muốn giải thích nhưng bị Sirin liếc một cái liền nín họng lại. Ngữ Xà chọt chọt vào bàn tay của nàng, khuôn mặt buồn rười rượi, đôi mắt cầu khẩn một cái nhìn từ phía đối phương, giọng điệu hơi run rẩy ngập ngừng: "Sirin... đừng giận dỗi ta nữa mà..."
Sirin im lặng, nàng xem hắn như không khí mà chơi trò chơi. Ngữ Xà đôi mắt mở to, miệng lắp bắp không biết nói gì, trái tim của hắn hẫng đi một nhịp. Đôi mắt tủi thân nhìn Sirin khiến nàng cảm giác mình đã làm một tội lỗi tày trời gì đó.
Ngữ Xà tựa vào người nàng, hôn hôn lên mái tóc màu tím của Sirin, tràn đầy sự yêu thương và cẩu khẩn của hắn: "Sirin... ngươi cũng biết Mobius rất quan trọng với ta..."
Sirin dừng ngón tay lại, ở góc độ này hắn không thể nhìn thấy mặt nàng nhưng hắn biết Sirin đang cắn đôi môi nhỏ nhắn của mình. Ngữ Xà đau lòng đưa tay ra, vuốt mái tóc của nàng, hắn đem ngón tay đút vào trong miệng Sirin. Ngón tay lập tức bị chiếc răng nhọn cắn chặt không buông, Ngữ Xà biết Sirin đây là oán hắn, đôi môi mỉm cười, hắn cúi sang một bên hôn lên má Sirin: "Sirin... ngươi cũng rất quan trọng với ta."
Cảm giác ngón tay đã không còn bị cắn, hắn mỉm cười, cong ngón tay đè chiếc lưỡi của Sirin: "Đêm qua là một sự hiểu lầm, nhưng ta sẽ không chối bỏ tình cảm trong lòng của ta. Sirin, ngươi và Mobius tiến sĩ đều quan trọng với ta, ngươi có thể oán ta, ta sẽ chấp nhận. Nhưng ngươi muốn rời đi ta, ta chỉ có ngươi ba chữ."
Hắn dừng lại, đôi mắt hồ ly nhìn Sirin như muốn nàng tự đoán ra ba chữ đó là gì. Sirin ngước lên nhìn hắn, chiếc lưỡi bị đè lật ngược thế cờ, quấn lấy ngón tay hắn, bàn tay Sirin đưa lên cầm lấy bàn tay to lớn của hắn, nàng nhắm mắt lại, cảm nhận nhiệt độ của nó: "Quá muộn rồi..."
Ngữ Xà nhếch môi, hắn rút ngón tay ra khỏi miệng của Sirin. Cái đầu cúi xuống, bàn tay lại nâng cằm Sirin lên, môi với môi từ từ tiến lại gần nhau, sau đó cả hai chạm vào nhau. Một cái nhẹ nhàng và đầy yêu thương chạm vào cơ thể, Sirin bất giác run lên, trái tim bị lệch sang một nhịp.
À... Thì ra nàng đã đầu hàng trước người con trai này, trái tim nàng đang gào thét cầu muốn nữa, cả lý trí cũng muốn dính vào hắn không thả ra được. Toàn bộ của Sirin, đều đã dâng hiến cho hắn rồi.
...
Ngữ Xà ôm theo Sirin và Mobius đi đến trước cổng trụ sở thí nghiệm, bình thường binh sĩ nhất định sẽ đứng nói chuyện với hắn một hồi nhưng hôm nay vừa nhìn thấy Mobius, Ngữ Xà nhận ra được sắc mặt của bọn họ xanh xao đi.
Đây rõ ràng biểu hiện của sự sợ hãi, Ngữ Xà nheo mày, Mobius có gì đáng sợ?
Binh sĩ, nhân viên, kể cả nghiên cứu viên nhìn thấy Mobius, tất cả mọi người nhìn lên trần nhà, chạy trối chết hoặc trực tiếp trở về đường cũ. Châm ngôn của bọn họ trong trụ sở là: Tuyệt đối không được chạm mắt với Mobius!
Ngữ Xà tò mò nhìn bọn họ, khi chạm mắt với hắn, mọi người thoáng chốc lệch một nhịp. Chỉ vài giây sau, bọn họ bị ánh mắt của Mobius đầy toan tính nhìn chằm chằm, lông tơ dựng đứng cả lên. Bọn họ ước gì Mobius mau chóng về phòng thí nghiệm của nàng đi, đừng ở đây nữa!
Klein đang ôm một chồng sách loạng choạng đi đến cửa phòng thí nghiệm. Chiều cao thấp bé của Klein đều bị chồng sách che đi, cô khó khăn ôm chồng sách, tuyệt vọng nhìn thẻ công tác của mình vẫn đang nằm trên người, mà máy quét lại với không tới được.
Klein định bỏ xuống chồng sách thì một bàn tay đưa tới, từ dưới đưa lên đỡ giúp cô chồng sách. Ngữ Xà nhìn Klein mỉm cười: "Sư tỷ, để ta giúp ngươi."
Klein nhìn lên, hưng phấn nhìn hắn nhưng rồi lại khóe miệng giật giật. Từ khi nào mối quan hệ của hai người họ lại tiến xa như thế chứ?
Mobius đối với ánh mắt nghi hoặc của Klein vẫn bình tĩnh, dù sao đây là cách tuyên bố chủ quyền của nàng, cả Klein cũng không thể đoạt hắn với nàng!
Đột nhiên một cái bóng màu hồng xuất hiện, hù dọa Ngữ Xà và Mobius một trận. Mobius nhìn người đối diện nổi gân xanh, nàng ngồi trên lưng Ngữ Xà rống lên: "Elysia!!!!"
Elysia cười hì hì nhìn Mobius, nhưng khi nhìn sự thân thiết của nàng với Ngữ Ngữ, dự kinh ngạc hiếm có xuất hiện trên mặt nàng.
Elysia không tin tưởng nhìn hai người, nàng chỉ tay về phái bọn họ hơi run rẩy: "Mobius... không lẽ cậu đã ăn sạch tiểu trợ lý..."
Là trợ lý ăn sạch nàng mới đúng!
Mobius thầm nói lớn trong lòng, ngoài mặt vẫn nên giữ thể diện cho bản thân đúng không?
Mobius nhếch môi, nàng nâng mặt Ngữ Xà lên, môi dịu dàng chạm vào gò má đang đỏ ửng của hắn, đôi môi nhếch lên kiêu ngạo: "Có vấn đề gì? Hắn bây giờ là mèo của ta, ngươi không có tư cách quản."
Mèo?
Elysia ngộ ra, thì ra là hắn nói dối Mobius bị nàng phát hiện! Đây là hình phạt của hắn!
Nhưng Mobius làm sao có thể tốt vậy chứ? Elysia suy nghĩ, hắn bây giờ là chuột bạch vật thí nghiệm của Mobius, cho nên nàng sẽ không dùng hình phạt một cách vô bổ như thế. Hừm... hình phạt của hắn nhất định không đơn giản!
Mặc kệ Elysia não bổ ra chuyện xa xôi sẽ chẳng bao giờ xảy ra, Mobius và Ngữ Xà đi vào trong phòng thí nghiệm. Còn Klein thì phải quản lý đệ nhị luật giả ngủ say sưa chảy nước dãi hai bên kia.