“Này lão Khánh, ngươi nói đám tân sinh kia có thể đánh bại Bạch Sát Đội không?” - Thạch đài trên cao, Tô trưởng lão nhìn hai phe đối chọi gay gắt phía dưới, không khỏi thấp giọng hướng lão bằng hữu bên cạnh hỏi.
“Theo ta thấy thì kiểu gì phần thắng cuối cùng vẫn sẽ thuộc về… mà thôi, ta cũng không tiện nói ra, kẻo mang tiếng thiên vị.” - Nếu không phải có một tồn tại “đặc biệt” đang ở gần bên, có lẽ Khánh trưởng lão đã nói ra suy nghĩ trong mình rồi. Đáng tiếc, chữ nếu kia không tồn tại, cho nên chỉ có thể cho Tô lão bằng hữu một đáp án có chút mơ hồ: “Dù sao bất luận về thực lực cá nhân, hay là chỉnh thể chiến lực, thì Bạch Sát Đội đều mạnh hơn so với Hắc Sát Đội không ít. Các tân sinh có thể đánh bại đám người Sa Thiết, nhưng khó khăn khi đối mặt với Bạch Sát Đội lại lớn hơn rất nhiều lần.”
Đối với đáp án phải gọi là hàm hồ chứ không phải mơ hồ của Khánh trưởng lão, Tô trưởng lão cũng chỉ biết cười trừ, ánh mắt không dấu vết đảo qua thanh niên gật gà gật gù bên cạnh, sau đó mới quay về phía đống loạn thạch, nơi khí thế bén nhọn đang đối chọi nhau của hai bên đã lên tới đỉnh phong.
…
Dưới bãi đất trống giữa đống loạn thạch.
Tất cả ánh mắt đều hội tụ vào cùng một địa điểm, bầu không khí càng lúc càng khẩn trương, sắc mặt mọi người ở đây đều đã ngưng trọng đến mức không thể ngưng trọng hơn, hào quang đấu khí lập lòe bên ngoài thân thể cũng lên xuống giống như tâm tình khó mà bình tĩnh được của mọi người lúc này.
Bỗng nhiên…
Cạch!
...một cơn gió nhẹ vô tình thổi quét qua, một khối đá trên triền núi bỗng nhiên ngã nhào xuống, nện mạnh lên một mỏm đá khác, cuối cùng vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ.
Tiếng vang thanh thúy đột ngột xuất hiện như giữa mặt hồ tĩnh lặng ném xuống một tảng đá lớn, ngay lập tức, sóng lớn cuồn cuộn nổi lên.
Bên trong đống loạn thạch, mấy chục luồng đấu khí màu sắc sặc sỡ nhất thời dũng mãnh trào ra, bầu không khí giương cung bạt kiếm rốt cuộc tìm được điểm phát tiết. Tất cả đều bùng nổ vào lúc này.
“Động thủ!”
Giữa khí thế mênh mông, hai tiếng quát giống nhau không hẹn mà cùng từ trong miệng Huân Nhi và La Hầu truyền ra. Mà theo hai thanh âm hạ xuống, không khí căng thẳng chính thức… tan vỡ!
Bên phía tân sinh, Huân Nhi vừa hạ xuống mệnh lệnh liền dẫn đầu đoàn người xông lên phía trước. Toàn thân nàng giáp vàng óng ánh như một tôn Nữ Chiến Thần, chân nhỏ mạnh mẽ hung hăng đạp xuống mặt đất, kim sắc đấu khí dưới lòng bàn chân nổ tung, năng lượng dao động mãnh liệt tạo thành phản lực, trực tiếp biến Nữ Đế đại nhân thành một đạo kim ảnh nóng rực mà sắc lẹm mang theo ánh mắt cương nghị thẳng hướng La Hầu tại trung tâm đống loạn thạch bắn tới.
Thân hình Huân Nhi vừa động, ba người Tiêu Viêm liền theo sát phía sau, đội hình luôn được duy trì ổn thỏa ở khoảng một mét. Với khoảng cách này, bốn người có thể tùy thời, tùy chỗ, tùy ý liên thủ ứng phó với công kích đến từ bất kỳ hướng nào.
“Tiến lên!!!”— QUẢNG CÁO —
Phía sau Nữ Đế và ba Đại tướng quân là một đại đội tân sinh gào thét xông lên, mặc dù trận hình nhìn cực kỳ rải rác, nhưng lại thắng ở số đông, cho nên khí thế vẫn rất cường thịnh.
Đối diện, trong khi La Hầu vẫn chưa có động tĩnh gì, thì bốn thành viên khác của Bạch Sát Đội đã xuất thủ. Chỉ thấy hai tay bọn họ khẽ run lên, bốn cây thiết côn trắng toát dài khoảng 1m5 đồng loạt hiện ra, sau đó nương theo một tiếng quát lớn, cả bốn người cùng nhau cong người, phát lực, nhảy lên thật cao vòng qua bốn người Huân Nhi, thiết côn xoay tròn như cánh quạt trên không, cuối cùng nện mạnh xuống mặt đất phía trước mấy chục tân sinh ở mặt sau, đem toàn bộ ngăn lại.
Tiếng gió vù vù, tiếng nổ ầm ầm cùng rung động ở phía sau truyền lên, nhưng Huân Nhi cũng chẳng vì thế mà quay đầu lại. Lúc này, ánh mắt nàng vẫn đang gắt gao nhìn chằm chằm thân thể đứng im lặng bất động của La Hầu trên tảng đá không xa, bàn tay nhỏ nhắn nháy mắt biến thành thủ đao, cách không chém ra một đạo quang nhận.
Phía sau lưỡi Hoàng Kim Nhận của Huân Nhi, ba người Tiêu Viêm cũng đánh ra ba luồng công kích mạnh mẽ chia thành ba hướng rõ rệt. Nơi bốn tia sáng đi qua, không khí đều như bị hút theo, kình phong áp bách hung hăng bay tới phía trước.
Trên tảng đáng, khuôn mặt La Hầu bình thản nhìn bốn mũi đấu khí mãnh liệt phóng tới, bàn tay khẽ run, một thanh Hàn Thiết Côn dài khoảng hai mét lóe lên liền hiện ra. Vũ khí trong tay, La Hầu nắm chặt thân côn, mũi côn bắn tới, nhất thời, chỉ thấy một mảnh côn ảnh liên miên bất tận xuất hiện ở giữa không trung.
Vù! Vυ"t! Vυ"t! Vυ"t!
Mỗi đạo côn ảnh gặp phải bất kỳ cái nào trong bốn mũi công kích đang tới đều bị đánh tan, nhưng côn ảnh thực sự quá nhanh, quá nhiều đi. Một chặn không được thì mười, mười không được nữa thì trăm, cứ như thế ngạnh sinh sinh mài công kích của cả bốn người Huân Nhi đều nổ tung giữa đường, thủ đoạn và thực lực làm cho người ta sợ hãi than.
“Không hổ là cường giả Đấu Linh, công kích thật lăng lệ.”
Thế công của La Hầu làm cho mày liễu Huân Nhi hơi cau lại, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Dù sao chẳng ai tin, hay hy vọng trận chiến này sẽ kết thúc đơn giản như vậy cả, cho nên…
Vụt! Vù! Vù! Vù!
...song song với kim sắc thủ chưởng là một sợi lục sắc trường tiên, một thanh huyết sắc trọng kiếm và một mũi hỏa hồng sắc trường kiếm tất cả cũng đều tự mang theo kình khí mạnh mẽ, hết sức ăn ý với nhau xông lên tạo thành hình quạt đem không gian quanh thân La Hầu vây lại.
“Bốn tiểu tử này thật sự là tân sinh sao?”
“Chưa vào nội viện đã mạnh như vậy, còn cho người ta sống hay không a!?”
“Nhất là nữ hài đi đầu kia, quả thực là nữ trung hào kiệt á!”
“...”— QUẢNG CÁO —
Nhìn thế công dày đặc của bốn tân sinh phía dưới, các lão sinh trên sườn núi đều nhịn không được có chút biến sắc, bởi vì trong lòng bọn họ rõ ràng, nếu đổi cho La Hầu là bọn họ mà nói, sợ rằng chưa được hai phút đã phụt ba phát mà giương cờ trắng đầu hàng rồi.
Đến đây mọi người mới hiểu rằng, không phải đám ma cũ tham gia Cuộc săn Hỏa Năng yếu, mà đều là do tân sinh năm nay quá mức biếи ŧɦái thôi.
Trong khi cái nhìn của các lão sinh trên sườn núi về một giới tân sinh năm nay không ngừng có biến hóa nghiêng trời lệch đất, thì rốt cuộc La Hầu vẫn luôn đứng bất động ở giữa sân kia cũng chịu có hành động.
Chỉ thấy hai tay hắn nắm chặt Hàn Thiết Côn, một luồng hàn khí như sương mù từ trên thân côn lượn lờ bay ra, sau đó…
“Hồn Viêm Toàn Côn”
...theo thanh âm La Hầu hạ xuống, hàn khí nhất thời bốc lên, còn thiết côn thì không ngừng xoay tròn tạo nên liên tiếp những đường cong huyền ảo để hình thành một tòa băng vòm đem thân thể La Hậu hoàn toàn bao bọc lại.
Bang! Bang! Keng! Keng!
Bốn đạo công kích mạnh mẽ đồng loạt ập xuống, va phải băng vòm do do Hàn Thiết Côn xoay tròn với tốc độ cao mà thành kia, nhất thời, liên tiếp các tiếng vang trầm bổng đan xen không ngừng vang vọng trên không.
Đáng nói là, kình khí đυ.ng trúng băng vòm vậy mà không hề bật ra hay bị triệt tiêu đi, thay vào đó, chúng bị hút vào, tích tụ lại, sau đó chạy dọc theo hàn khí truyền về thân côn, cuối cùng được La Hầu…
“Cút!”
Băng! Băng! Băng! Băng!
...tá lực đả lực, lần nữa hóa thành đầy trời côn ảnh, mạnh mẽ điểm lên phía trên vũ khí của bốn người Huân Nhi, kình lực mạnh mẽ bùng phát trực tiếp đem cả bốn người chấn lui hai bước.
Lấy một địch bốn mà không có chút hiện tượng thất bại, ngược lại còn phản công sắc bén đem địch thủ đẩy lui. Chênh lệch giữa Đấu Linh và Đại Đấu Sư quả nhiên khó có thể đo đạc.
“Hay!”
“Lợi hại!”— QUẢNG CÁO —
“Tốt, tốt lắm! Dạy cho đám tân sinh cuồng vọng này một chút giáo huấn đi!”
“...”
Nhìn thấy thế liên công của bốn người Huân Nhi rơi vào bất lợi, nhất thời, trên sườn núi vang lên từng đạo âm thanh ủng hộ. Rốt cuộc bọn họ đã thấy hy vọng tìm lại cân bằng tâm lý lo sợ và không muốn tin của mình.
Dưới sân.
Thân thể lộn hai vòng đẹp đẽ trên không, cuối cùng dừng lại trên một mỏm đá, Huân Nhi ngẩng đầu nhìn vẻ mặt lạnh lùng của La Hầu, chậm rãi thở ra một hơi. Thực lực đối phương so với dự đoán của nàng còn mạnh hơn, cộng thêm Côn là một món vũ khí mạnh về phòng ngự, nên dù là bốn người liên thủ thì vẫn gặp vô vàn khó khăn.
Hai lần tấn công là hai lần bị phòng ngự của đối phương ngăn cản tuyệt đối, thậm chí còn bị phản công sắc bén khiến cả đám đều có cảm giác như lão hổ ăn nhím, vô pháp xuống tay.
Từng đó là quá đủ cho hai chữ thăm dò rồi. Vấn đề là… tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Lần nữa bại lộ dị hoả!? - Không nhiều tác dụng!
Đừng quên, Kim Đế Phần Thiên Viêm phát huy kỳ hiệu trên người Sa Thiết bởi vì tên kia dùng chính thân mình ra làm phòng ngự để nàng có thể tùy ý đánh vào, trên nền tảng đấu khí hệ Kim chịu dị hoả khắc chế mãnh liệt. Mà kể cả là dưới song trọng ưu thế như vậy, nàng vẫn còn phải mất hơn mười phút mới mài gục được đối phương.
Hiện tại La Hầu đẳng cấp cao hơn, thủ đoạn kín kẽ hơn, đấu khí cũng bị khắc chế nhưng không nhiều như vậy nữa, và quan trọng nhất, là nàng không có “hơn mười phút" để tiêu hao đâu.
Bởi vì trong khi bốn người bên này gặp khó khăn lớn, thì tại chiến trường thứ hai bên kia, các tân sinh “có tâm, không có tầm” khác cũng đang lâm vào tình huống tương tự, chính là đánh không vào máu đối phương, ngược lại còn bị phản dmg cho gục xuống bốn, năm người rồi.
Năm phút đã mất năm người, nếu tiếp tục như vậy, không ra hai mươi phút nữa sợ rằng… binh bại như núi đổ a!