Bây giờ mới để ý , mặt Jungkook đỏ ửng , người thì nồng nặc mùi rượu . Là hôm qua lại đi tiếp mấy gã đàn ông hay sao? Bartender thì cần gì phải tiếp rượu chứ? Cậu là đang say vì rượu . Rốt cuộc là nói yêu anh hay yêu gã nam nhân nào (Au: Dạ là thím đấy , người ta kêu tên Taehyung rõ ràng mà lị) . Thật tức chết được .
“Nói mau , em yêu Taehyung à?”
Đại boss vừa xoa tiểu Kookie vừa tra hỏi Jungkook – người đang ngủ mớ
“Phải …phải….Mau mau đi , hổng mất …..cúc …là cúc…huyệt đang rất khó chịu aaaaaaaaa”
Jungkook vừa ưỡn người vì bàn tay của Taehyung ngày càng xoa xoa trụ thịt càng nhanh
“Thật tiếc quá , anh không phải Taehyung , anh là người uống rượu cùng em đêm qua . Sao nào bé cưng ,còn muốn được thượng nữa không?”
Câu nói vừa dứt đã nghe một loạt tiếng hét kinh khủng cùng với tiếng rầm như muốn rung chuyển cả căn nhà . Đại boss nhà ta chính thức ôm hôn đất mẹ (=]]]])
“Anh….anh là ai? Tôi đã bảo là tôi có bạn trai rồi . Bạn trai tôi là Kim Taehyung đấy . Mau tránh xa ra , anh mà còn động vào đùi tôi thì đừng trách “
Đấy đấy đấy , rõ ràng hôm qua đi câu dẫn nam nhân
“Kookie , em kéo chăn xuống xem anh là ai “ . Vừa nghe giọng nói quen thuộc , cái chăn in hình thỏ dừng hết mọi hoạt động . Jungkook từ từ kéo chăn xuống
“Là…. Tae…tae…tae” .
Không nói được
“Là Taehyung. Sao? Hôm qua đi câu dẫn nam nhân ? Uống rượu? Say? Không mặc áo?”
“Emm….emmmm . Thật ra không phải chỉ có nam nhân, còn một gã bụng phệ đáng ghét”
“Lại còn dám nói . Đã lên giường với gã ta?” .
Taehyung mặt tối sầm , hầm hầm bước tới xốc Jungkook dậy
“Emmmm…không .. Ơ nhưng mà vừa nãy rất khó chịu – Nhìn xuống quần , đã ướt nhẹp rồi – Hyung à , không phải ..là…”
Jungkook nhìn Taehyung nghi ngờ , rõ ràng cậu ngửi được hương thơm của anh . Nhưng sao anh bình thản vậy ? Có khi nào là do rượu khiến cậu ảo giác không?
“Anh mới vào đây thôi . Em đã ngủ với tên đó rồi à? Mau trả lời”
“Em…không …nhớ nữa”
“Quần đã ướt như thế . Áo còn không mặc . Quan trọng là lúc nãy em bảo “em yêu anh , Taehyung” Sao đây . Em tính bắt tôi đổ vỏ ?”
Taehyung nhướng mày , nhìn chằm chằm Jungkook .
"Jungkook ơi là Jungkook , mày ngủ thì yên thân rồi , còn bày đặt mớ chi thế . Đã vậy còn nói ra câu đấy , thật quê quá đi"Chưa biết phải làm sao thì tiếng chuông điện thoại của Taehyung vang lên . Anh lạnh nhạt buông tay cậu ra.
“Alo anh đây”
“…”
“Anh đang ở nhà của Jimin phụ Jungkook dọn đồ”
“…”
“Mới sáng sớm Hope hyung đã kéo Jimin đi đâu rồi . Mấy hyung khác bận làm tiệc đón Jungkook”
“…”
“Vợ đừng giận . Anh yêu em mà . Tối anh bù cho bảo bối nhé . Đừng giận anh đấy”
Vừa nghe điện thoại anh vừa cười vui vẻ khiến cậu rất tủi thân . Bản thân mình vừa mới tỏ tình với người ta xong , dù chưa nghe được câu trả lời nhưng thấy thái độ anh như thế cũng đủ hiểu .
“Không định trả lời tôi à?”
Taehyung nghe điện thoại xong quay sang nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lùng có chút ghen tuông
“Anh muốn nghe chứ gì . Phải , là em đã ngủ với gã đàn ông đó đấy “ .
Trong lòng vô cùng tức tối , Jungkook không kiêng nể , cứ thế mà hét vào mặt Taehyung
“Em dám” . Taehyung bước tới , đưa tay bóp mạnh cằm cậu
“Tại sao lại không dám . Ừ thì tôi thích anh , nhưng vốn đã biết câu trả lời cũng phải tìm đường lui chứ . Huống gì gã ta phục vụ tôi rất tận tình” .
Jungkook nhếch mép
“Hư hỏng “
Taehyung gầm lên . Anh đẩy cậu xuống giường , tay đưa ra kéo mạnh chiếc quần mặc như không mặc của cậu xuống . Bao nhiêu thứ da^ʍ tà lộ ra trước mắt . Tiểu kookie cương cứng từ lúc nào , cúc huyệt cứ chảy ra thứ dịch trắng đυ.c mãi không ngưng .
Bị anh nhìn chằm chằm vào đó khiến cậu không quen . Chưa kịp che lại anh đã cuối xuống cắn lấy môi cậu một cái đau điếng , rồi đưa lưỡi liếʍ , cắn cái cổ trắng nõn của cậu . Mỗi nơi anh đi qua đều để lại những dấu đỏ đầy du͙© vọиɠ . Taehyung vùi đầu vào ngực Jungkook mà mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để , nụ hoa hồng nhỏ nhắn bị anh cắn lấy , phía bên kia cũng sưng đỏ do tay anh hết xoa xoa , lại ngắt mạnh đầu nhũ của cậu . Anh đưa răng nhây nhây đầu nhũ khiến nó đỏ tấy lên .
“Arrggg…ummmm..aaa Tae…hyung…aaa”
Tiếng rên đầy da^ʍ mị của Jungkook khiến anh điên đảo
Còn chưa dừng lại , anh đứng phắt dậy kéo dươиɠ ѵậŧ vốn đã nổi gân xanh tím tái vì kiếm nén ra . Cậu nhìn cái thứ hãnh diện của đàn ông đó mà kiếp sợ . Dươиɠ ѵậŧ của anh to và dài hơn cả những gì cậu tưởng tượng . Jungkook lùi lại phía sau , miệng không ngừng lẩm bẩm :
“Thả em ra đi ….Taehyung , em không..gg muốn”
“Chê bai tôi sao? Tôi chưa cắm vào em thì làm sao biết tôi phục vụ không tốt bằng gã đó”
“Không…đừng như vậy”
“Câm miệng”
Taehyung cầm dươиɠ ѵậŧ , ấn mạnh vào đầu nhũ của cậu . Jungkook càng vùng vẫy , sự đυ.ng chạm càng nhiều . Taehyung tức giận , cậu dám từ chối anh , được , xem ra hôm nay anh thao chết cậu . Anh nắm lấy tiểu kookie xoa nắn , tay anh sục lên xuống chiều dài của cậu nhỏ . Anh cuối đầu liếʍ láp hai viên bi phía dưới của Jungkook . Sau đó , lưỡi anh trượt dài từ dưới lêи đỉиɦ da qυყ đầυ , tạo thành một vòng tròn ngay đỉnh . Anh cứ đưa hẳn dươиɠ ѵậŧ của cậu vào trong khoan miệng mà mυ"ŧ . Jungkook cứ vùng vẫy khiến răng anh cạ vào tiểu kookie làm cho cậu đau đến khóc .
“Muốn chết sao , nằm yên mau”
“Thả emm ra…EM GHÉT HYUNG”
“Xấc xượt “
Dứt câu anh kéo cà vạt cột tay cậu lên đầu giường . Đem dươиɠ ѵậŧ của mình ra ấn vào má cậu . Tay vẫn cứ sục sục tiểu kookie . Jungkook cảm thấy bụng dưới đau âm ỉ . Cậu khó chịu ưỡn người ra . Taehyung biết cậu sắp bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài , anh đưa tay chặn ngay đỉnh da qυყ đầυ , không cho cậu bắn .
“Argggg…Taehyungg…ggg ..bỏ tay…ra…muốn bắn….chết tiệt….cho em bắn”
“Xem em còn kênh kiệu cỡ nào . Mau ngậm vào”
Taehyung đưa dươиɠ ѵậŧ vào trong khoan miệng của Jungkook , bắt cậu phải ngậm lấy nó . Jungkook lắc đầu , quay đi từ chối . Không ngậm ? Đáng chết . Anh thò tay xuống phía dưới động nhỏ của cậu , tay còn lại vẫn chặn không cho cậu bắn . Nhìn cậu khổ sở thật khiến anh thích thú . Từng ngón từng ngón anh luồng thẳng vào trong cúc huyệt , không êm dịu . Jungkook hét lên , tay bấu lấy ga giường nhầu nát . Ngón tay của Taehyung khuấy động cúc huyệt của cậu liên hồi.
“ARGGGGG…. mAUU ..cho em…bắn…..EM HẬN ANH…..cho em bắn đi”
“Ngậm vào đi , tôi sẽ buông tay”
“Há miệng , MAU”
Jungkook tức giận , nước mắt đã ướt đẫm hai bên má . Vậy mà anh bị du͙© vọиɠ che mất không buông tha cậu . Đang đôi co thì tiếng mở cửa vang lên . Hình như có ai đó vừa bước vào nhà
“Taehyung , anh ở đâu vậy . Em có đem đồ ăn cho anh đây”
.LÀ JOOYOUNG
“Mẹ kiếp , chết tiệt . Bây giờ vui rồi , nằm đó mà thủ da^ʍ đi .”
Anh buông tay ra khiến bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Jungkook bắn hết ra ngoài . Nó nhiều hơn những gì anh nghĩ .Cậu gầm lên , mắt đã sưng vì khóc quá nhiều , thật ê chề . Rút mạnh dươиɠ ѵậŧ trong miệng cậu ra , anh với tay kéo khóa quần . Lạnh lùng nhìn cậu
“Hôm nay em dám từ chối tôi , để tôi cho em nếm mùi đau khổ . Em yêu tôi chứ gì . Hay lắm , thay vì cắm vào em khiến em không đi được 1 tuần thì tôi còn cách này hữu dụng hơn , khiến em đau đến chết. Sau hôm nay đừng bao giờ tìm tôi nữa , đi mà đú đỡn với mấy thằng đàn ông khác của em đấy”
Sau câu nói đó anh bước ra ngoài , kéo tay Jooyoung vào phòng ngủ dành cho khách . Cố tính không khóa cửa .
Jungkook suy sụp . Cậu chưa bao giờ thấy khó thở như bây giờ . Lò mò đứng dậy , cậu bước vào nhà vệ sinh . Bật công tắt , nước từ vòi sen xả xuống như muốn cuốn theo bao nỗi nhục nhã của cậu . Hôm nay cậu bị anh xem như thứ trai bao rẻ tiền mà chơi đùa . Thật khôi hài . Cậu nhìn mình trong gương , những vết đỏ đáng khinh bỉ cứ hiện lên , đỏ ửng . Đầu nhũ bị sung tấy , dưới kia vẫn còn chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ . Cúc huyệt cứ chảy ra thứ nước dính nhớt . TRông cậu như vừa trải qua một trận bạo da^ʍ .
Mặc đồ thật kín đáo che đi những vết đỏ. Cậu khoác balo , kéo vali rời khỏi căn nhà này . Đi ngang phòng khách , cậu nghe thấy tiếng thở hồng hộc , tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của đàn bà . Ghé mắt vào trong , là Taehyung đang nhấp đẩy ra vào âʍ đa͙σ của Jooyoung . Tay anh không ngừng xoa bên ngực phải , lưỡi liếʍ láp ngực trái . Đầu nhũ của cô bị anh đưa miệng mυ"ŧ đến phát tội . Jooyoung mặt đầy mồ hôi , ôm lấy cổ Taehyung mà rêи ɾỉ.
Cậu bàng hoàng , hóa ra cậu không đem lại du͙© vọиɠ cho anh thì anh có thể kiếm kẻ khác thay cậu . Chỉ có cậu là không thể , cậu không thể nằm dưới người đàn ông nào khác mà rêи ɾỉ , van xin. Cậu chỉ cần người đó là anh . Nhưng bây giờ anh xem cậu như hàng dùng rồi , chán nản vứt bỏ .
Nghĩ đến đây , Jungkook khóc nấc lên . Ôm mặt bỏ chạy , cậu muốn chạy xa ra khỏi căn nhà đó . Nơi anh – người cậu yêu thương đang âu yếm người khác . Sở dĩ cậu không cho anh vì cậu biết anh giận , hôm nay anh xem cậu như kẻ hư hỏng đi ngủ với nam nhân khác . Cậu cần anh dịu dàng , bước dạo đầu đưa cậu vào hoang lạc nhưng anh lại thô bạo dày vò cậu . Sau đó lại đi ôm ấp người khác . Cậu ghét anh .
“Kim Taehyung…..EM GHÉT HYUNG”
--------------------------------------------
Sau một hồi trút muộn phiền vào Jooyoung xong . Taehyung mặt lạnh như băng , không tý hứng thú đứng dậy bước ra ngoài . Một ánh nhìn về phía cô cùng không thèm quan tâm
Nhà vắng tanh , Kookie của anh đã đi rồi …
End chap 4