"Jungkook đến đây"
Gã ngồi trên một cái ghế lót lụa đỏ đắt tiền , tay nâng ly rượu vang đỏ .
Jungkook im lặng đặt mấy bộ quần áo sang một bên . Cậu bước đến xà vào lòng gã như là việc từng làm với Kim Taehyung .
"Người ta đang chọn đồ cho buổi họp fan a~ . Xấu tính , bỏ em ra"
Gã đưa tay bóp mạnh đôi mông căng tròn của cậu . Cậu cũng khép nép , nũng nịu rút đầu vào ngực gã như là việc từng làm với Kim Taehyung .
Nhưng sao kinh tởm quá ....
Gã là ông trùm của làng giải trí . Những ai qua tay gã , một tay gã nâng đỡ cũng sẽ trở thành nghệ sĩ bậc nhất Hàn Quốc. Gã đã ngoài 40 . Đôi mắt giễu cợt cùng nụ cười da^ʍ tà khi nhìn các chàng trai . Jungkook từ lần đầu gặp gã đã vô cùng sợ hãi .
Cậu nổi tiếng trong giới đàn anh , đàn chị đi trước cũng vì lí do "Lee Joo cưa cẩm Jeon Jungkook nhưng thất bại " . Gã là chú ruột của Lee Jooyoung . Việc đó khiến Jungkook không mấy thiện cảm , lại còn vẻ bỡn cợt , da^ʍ ô của gã làm cậu ớn lạnh . Thế nhưng dạo gần đây gã lại sung sướиɠ dang tay chào đón mỹ nam vào lòng ôm ấp .
Jeon Jungkook thay đổi quyết định , cậu đề nghị muốn làʍ t̠ìиɦ nhân của gã – người mà đáng tuổi chú của cậu .
"Bảo bối , em thật thơm . Đêm nay phải thưởng cho anh nhiều hơn."
"Không được , ngày mai phải họp fan sớm , anh tha cho bảo bối một ngày có được không ?"
Cậu chớp mắt to tròn nhìn gã như đã từng làm với Kim Taehyung
Cậu hôn gã , lưỡi cuốn lấy lưỡi của gã nút gấp gáp như việc đã từng làm với Kim Taehyung .
Jungkook bước ra khỏi phòng làm việc của Chủ Tịch . Chết thật , cứ nhớ tới kẻ phạn bội đó . Lấy tay lau mạnh môi mỏng . Thật kinh tởm . Cậu chợt nhớ bố Bang quá , khoé mắt cay xè . Bọn họ đang ở đâu ?
"Jeon Jungkook , em lại âu yếm cũng gã ta?"
Jimin đẩy cửa phòng bước vào , bộ mặt giận dữ không che dấu .
"Phải"
"Em với anh cùng hứa chờ Taehyung quay trở lại không phải sao?"
"Là một mình anh tự suy diễn , em không quen ai là Kim Taehyung ."
Cậu vùi mình , cuộn tròn trong chăn . Mệt mỏi lắm rồi .
"Được , vậy thì em cứ bán rẻ linh hồn cùng bản thân cho tên cặn bã đó đi . Anh không quản nữa . Tiền bạc cùng vật chất quan trọng lắm sao?"
"Park Jimin , anh đừng quản em nữa . Đừng lo lắng cho em nữa . Phải , chính là em cần tiền , đang rất cần tiền"
"Em không muốn chờ Taehyung hay sao?"
"Em không quen hắn"
"Hyung , em chính là cần vai diễn , cần một vị trí trong làng giải trí . Thế đã vừa lòng anh chưa ? Mời anh đi cho , em cần nghỉ ngơi"
Jungkook đẩy Jimin ra khỏi cửa phòng . Lấy trong túi ra bao thuốc . Khói lại bay mù mịt trong đêm . Những người dân sống gần đó cứ liên tục phàn nàn về việc khói thuốc lá khiến gia đình họ khó chịu . Họ cũng không biết kẻ sống trên tầng cao nhất đó có phải muốn chết hay không ? Khói thuốc từ đó bay ra giống như một đêm hút sạch một gói vậy .
===================================
Sáng hôm sau , BTS đang trong phòng chờ để chuẩn bị cho buổi họp mặt fan quảng bá cho album mới . Anh quản lí mập mạp , đáng yêu ngày nào lại hớt hãi , chạy xuôi , chạy dọc . Chuyện là Jeon Jungkook biến đi đâu mất rồi .
"Kooie đâu ?"
"Không thấy ạ"
Mấy tiếng trôi qua rồi , lục tung cả một phòng chờ , mọi góc cũng không thấy cậu .
"Anh tìm em sao?"
"Kookie , lại chui vào xó nào hút thuốc sao?"
"Mau mau đi vệ sinh đi , sắp đến giờ gặp fan rồi "
Họ tìm cậu , không phải vì lo cậu mất tích . Họ chỉ vì lợi nhuận mà cậu đem lại thôi .Khốn thật ....
===============
"Kookie , em có thư của fan này"
Cậu đưa tay nhận lấy , là một lá thư như mọi khi . Fan này bảo rằng vì khuôn mặt xấu xí cho nên anh không dám đến gặp cậu . Chỉ biết đánh thư gửi cho cậu vào mỗi tuần thôi . Giống như một thói quen vậy . Cứ vào đầu tuần , Jungkook sẽ lại cảm thấy lòng nôn nao chờ đợi nó . Lá thư đem lại cho cậu cảm giác ấm áp lắm , cũng vài phần quen thuộc .
Hôm nay cũng thế , Jungkook mở lá thư ra . Anh chàng fan này chắc là một kẻ nhút nhát , kiệm lời . Lá thư lúc nào cũng chỉ vỏn vẹn 6 dòng .
"Kookie , hôm nay bác sĩ bảo vết sẹo trên mặt anh đã dần lành rồi . Có thể sắp tới lại được gặp em . Em vui không ? Gặp anh ở ngoài cũng đừng chê bai anh xấu xí đấy nhé . Đau lòng lắm :)Kookie , tự nhiên muốn được nhìn ngắm em thật gần .Đừng bỏ bữa nhé , phải ráng ăn uống thật đầy đủ , nhìn hình trông em gầy quá .Cũng đừng thức khuya hút thuốc nữa . Hàng xóm cứ phàn nàn miết thôi .À , em hư lắm lại lăng nhăng có phải không ? Anh thấy dấu hôn trên cổ em ở bức hình do fan chụp lại . Phải chung thuỷ với fan chứ :)) Kookie , em đừng khóc nhé Chào em Anh thương ...." Hôm nay anh nói thật nhiều hơn trước .cậu đọc xong rồi cứ thấy tim đập mạnh giống như cậu và anh chàng fan này đang yêu nhau vậy . Thư là đánh máy . Jungkook chỉ luôn thắc mắc tại sao mọi chuyện cậu làm anh ta đều biết cả . Thoáng trong đầu hình bóng của ai đó . Nhưng cậu cố lờ đi , có khi chỉ là một fan trung thành thôi . Đừng mơ mộng nữa . Nếu có thể nhìn chữ viết tay thì thật tốt . Jungkook không thể hồi âm lại được .Chỉ tiếc là không có địa chỉ của người gửi cũng không có tên của anh. Anh ta bảo sắp gặp lại cậu rồi, chẳng lẽ trước đây từng gặp nhau ? Jungkook hồi hộp . Giống như người đang yêu vậy . Cảm giác này chỉ có mỗi một người có thể đem lại cho cậu . Nhưng mà hắn ta biến mất rồi .
End chap 16