Sau khi xuyên vào một bộ truyện tu tiên nam chính, Ninh Ninh vốn định nghiêm túc đi theo mạch truyện, nhưng lại phát hiện thế giới này có gì đó sai sai. Bên trong sư môn, sư huynh dựa vào việc giẫm chân trái lên chân phải để bay lên trời, sư tỷ bán sách tranh đam mỹ về các vị trưởng lão trong môn phái để kiếm tiền, sư tôn thì nghèo đến mức không thể tả, mỗi ngày đều uống nước sôi để nguội từ tám mươi hai năm trước. Bên ngoài sư môn, Phật tu khổ luyện công pháp, niệm kinh như hát rap, miệng có thể phun ra lửa; Kiếm tu yêu kiếm như vợ, tranh giành ngôi vị hoa khôi để kiếm sống nuôi vợ, câu chuyện tình yêu cảm động trời xanh; Nhạc tu thì lấy chuông chùa làm vũ khí, sở trường nhất là cầm chày gõ chuông đập người. Ninh Ninh: "..." Vô phương cứu chữa, hủy diệt đi, thế giới tu chân này sớm muộn gì cũng tiêu đời. * Ninh Ninh xuyên vào một bộ truyện tu tiên, trở thành ác độc tiểu sư muội. Muốn sống sót, nhất định phải dựa theo nguyên tác, không ngừng tìm đường chết. Mục tiêu công lược số một: Đại sư huynh ôn nhu như ngọc Sư huynh trời sinh đã có kiếm cốt, tu vi trác tuyệt, Ninh Ninh hẹn hắn gặp mặt riêng vào đêm khuya, không ngờ đối phương lại mỉm cười gật đầu: "Muốn học một chút... chuyện không nên học ở độ tuổi này không?" Thế là, đêm khuya thanh vắng, đại sư huynh mang đến một bộ bí tịch kiếm pháp độ khó cực cao, Ninh Ninh bị ép khổ luyện cả đêm, mệt mỏi rã rời, tâm như tro tàn. Mục tiêu công lược số hai: Trưởng lão là mỹ nam ốm yếu, lạnh lùng Trưởng lão bị hủy hoại tu vi trong một trận đại chiến, một mình sống ẩn dật trên núi tĩnh dưỡng. Lợi dụng lúc hắn gảy đàn, Ninh Ninh định tiến lên quấy rối, không ngờ lại ngửi phải hoa độc, không thể động đậy, đau đớn khôn xiết, nước mắt tuôn rơi. Trưởng lão nhìn thấy ánh lệ, cứ ngỡ gặp được tri kỷ, nàng càng khóc hắn càng vui mừng, chỉ thiếu điều gảy một khúc "Vận may đến" để chúc mừng.
Mục tiêu công lược số ba: Tiểu sư đệ quái gở, cô độc Sư đệ là nam chính trong nguyên tác, xuất thân nghèo khổ, huyết thống không thuần khiết, bị người trong môn phái khinh thường, ức hϊếp đến thân thể đầy thương tích. Ninh Ninh hất đổ dòng suối tiên dùng để chữa thương cho hắn, kết quả dòng suối đó đã bị người ta đổi thành kịch độc có tính ăn mòn, bắn đầy chân nàng. Thiếu niên cúi đầu ngồi xổm xuống, khẽ vuốt ve vết máu trên bắp chân của nàng: "Vì sao lại giúp ta?" Khi mạch truyện đi theo hướng kỳ lạ... Thiếu niên vốn dĩ âm u, vùi đầu vào cổ nàng, giọng nói nghẹn ngào, ẩn chứa sự khuất phục và khao khát tột độ. "... Đừng bỏ rơi ta."