Thể loại: Tự sáng tác, ngọt, sủng, nam chính khuyết tật, lãng mạn, hiện đại. Tình trạng bản gốc: Chưa rõ. Giới thiệu Cố Ngôn Thanh không thấy được màu sắc của bức tranh trong tay mình Anh nhìn nó, lại …
Thể loại: Tự sáng tác, ngọt, sủng, nam chính khuyết tật, lãng mạn, hiện đại.
Tình trạng bản gốc: Chưa rõ.
Giới thiệu
Cố Ngôn Thanh không thấy được màu sắc của bức tranh trong tay mình
Anh nhìn nó, lại hỏi Mặc Sơ Tịch, giọng nói cay đắng, bất lực:
"Biên tập Mặc, cô dùng những màu gì trong bức tranh này vậy?"
Cô đang ngồi nhìn anh, đột nhiên nghe anh hỏi, cô cũng không ngờ rằng anh sẽ hỏi mình như thế, cô đáp
"Mái tóc của Ca Ý màu xanh ngọc, chiếc váy cô ấy mặc màu xanh nước biển nhạt, bức tranh phối nhiều màu giữa các màu cơ bản như xanh biển, vàng nhạt, trắng, có một chút lấp lánh của kim tuyến, còn có những bông hoa trên tay nhân vật Ca Ý này là màu trắng. Tất cả đều như trong tưởng tượng của anh.""
Cố Ngôn Thanh nghe từng từ ngữ miêu tả của Mặc Sơ Tịch, anh chậm rãi gật gật đầu, sau đó lại trầm mặc. Thật buồn cười mà, là bức tranh mà mình tưởng tượng, nhưng lại không thể nhìn rõ rốt cuộc nó có dáng vẻ hoàn hảo đến mức nào, trong mắt anh, không có một thứ gì là hoàn hảo cả, chẳng biết nên vui hay buồn nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt cay đắng của Cố Ngôn Thanh, trong lòng Mặc Sơ Tịch có chút gì đó gọi là khó chịu, cô nắm lấy tay anh, nghiêng đầu nói: "Anh không thể nhìn thấy những màu này, nhưng tôi có thể nhìn rất rõ. Thanh Ngữ đại nhân, tôi sẽ giúp anh nhìn rõ thế giới này rốt cuộc nó rực rỡ sắc màu như thế nào, cười đi.""
Giây phút Mặc Sơ Tịch đưa tay lên kéo khóe miệng anh thì anh đã cảm nhận được, trong giây phút ngắn ngủi này mình đã rung động trước Mặc Sơ Tịch...