Chương 19: Tần Hoài Vũ gia nhập

Tác giả: Tê Hạc

Edit: Sâm

*

Tần Hoài Vũ thức dậy với tâm thế không cam lòng rồi đi tới phòng ngủ của Phó Hàn Dương. Hắn vừa đến gần cửa đã đoán được tình hình bên trong, hắn mở cửa, nói với hai người đang quấn quít lấy nhau trên giường: "Buổi sáng tốt lành ha. Lão đại, mới sáng sớm đã làm cho bé cưng mệt như thế, đúng là chẳng chu đáo gì hết."

Phó Hàn Dương không để ý những lời chế giễu của Tần Hoài Vũ, mặc kệ hắn vào phòng quấy rầy họ, tiếp tục trao môi cùng Úc Thư. Mà Úc Thư cũng đang chìm đắm trong bể dục đến mức không hề nghe thấy lời nói của Tần Hoài Vũ.

Thân dưới Phó Hàn Dương bắt đầu chầm chậm đâm rút, cường độ làm như vậy khiến một người mới vừa cao trào như Úc Thư rất sung sướиɠ.

Úc Thư chìm nghỉm trong nụ hôn của Phó Hàn Dương, cơn kɧoáı ©ảʍ kéo dài ung dung lan tràn, cậu thoải mái rêи ɾỉ cùng với chất giọng nũng nịu, như một con mèo được cho ăn no ngủ kỹ.

Úc Thư quấn chân quanh vòng eo rắn chắc của Phó Hàn Dương, đôi tay đặt trên vai, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mà Phó Hàn Dương mang lại cho cậu.

Cây thịt đỏ tươi của Phó Hàn Dương rút kiệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong lỗ nhỏ, dương v*t dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà hòa lẫn với chất dịch trong vách thịt khiến cho cái lỗ ấy của Úc Thư trở nên trơn bóng nhẫy nhụa, nhìn dâʍ ɭσạи không tả.

"Ư hưʍ... Sướиɠ quá... A ức..."

Tần Hoài Vũ nghe được giọng nói mềm mại gợϊ ȶìиᏂ của Úc Thư mà lòng rạo rực ngứa ngáy khó nhịn. Bụng dưới hắn nóng ran, cây gậy nhanh chóng cứng ngắc. Bởi vì Tần Hoài Vũ không mặc qυầи ɭóŧ nên phần đũng quần cũng nhô lên rất nhanh, bừng bừng chĩa vào hai người đang quấn quít trước mắt.

Tần Hoài Vũ thầm nghĩ, rõ ràng hắn là người chiếm được thiện cảm của Úc Thư mà sao lại có cảm giác như đang may áo cưới cho người khác. Hắn không cam lòng, nói với Phó Hàn Dương: "Lão đại, không phiền thì để tôi tham gia cùng nhé?"

Hắn nói xong thì bắt đầu cởϊ qυầи áo đi lên giường. Phó Hàn Dương không từ chối, đương nhiên, nhìn dáng vẻ của Tần Hoài Vũ thì hắn cũng không phải là người chịu thua nếu bị từ chối.

Tần Hoài Vũ leo lên giường, nhìn chằm chằm hai người hôn môi làʍ t̠ìиɦ, trong mắt lộ ra vẻ ghen tuông: "Lão đại, để bé cưng liếʍ cho tôi chút, tôi cứng không chịu nổi rồi."

Phó Hàn Dương thoải mái nhường vị trí, khi đôi môi tách rời còn kéo ra sợi tơ nước da^ʍ, hắn còn ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ nhắn của Úc Thư. Chiếc lưỡi mềm mại hồng nhuận rụt rè lộ ra, còn chưa kịp rụt lại, nhìn vô cùng hấp dẫn. Úc Thư thoải mái nhắm mắt lại, khẽ hé mở đôi môi đỏ mọng, cực kỳ hợp với biểu cảm gợϊ ȶìиᏂ đó, nháy mắt đã đánh trúng trái tim của Tần Hoài Vũ và Phó Hàn Dương.

"Bé cưng đúng là yêu tinh hại nước hại dân, thật sự làm cho người ta không thể chịu đựng nổi, khiến người ta phải yêu thương em ấy một cách mãnh liệt."

"Ừm."

Tần Hoài Vũ hơi ngạc nhiên khi Phó Hàn Dương đồng tình với mình. Mà Úc Thư vẫn không ngừng vươn lưỡi, nghi hoặc mở hai mắt thì mới nhận ra Tần Hoài Vũ đang có mặt. Cậu giật mình, vách thịt siết chặt khiến Phó Hàn Dương sướиɠ đến mức rên ra tiếng.

Hắn vỗ nhẹ vào bờ mông hư hỏng của Úc Thư, vách tràng vừa co rút vừa siết chặt, Phó Hàn Dương tiếp tục đưa đẩy, lỗ thịt co thắt cũng không thể ngăn cản sự tấn công của hắn mà ngược lại chỉ càng khiến hắn càng thêm sung sướиɠ.

Tần Hoài Vũ kề sát cây thịt đến gần miệng Úc Thư, cà chất lỏng dính tràn ra từ niệu đạo lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của Úc Thư, khiến cậu nhiễm phải hương vị của hắn.

"Bảo bối, há miệng, liếʍ cho anh nào."

Úc Thư lại bắt đầu chìm đắm trong du͙© vọиɠ. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cậu mất đi lý trí, hơn nữa, trải qua sự kiện đêm qua, cậu cũng phần nào có thiện cảm và ỷ lại vào Tần Hoài Vũ. Cậu ngoan ngoãn há miệng, liếʍ chất lỏng trên qυყ đầυ từng chút một, như thể đang liếʍ que kem, liếʍ dần dần từ qυყ đầυ xuống tận gốc.

Sướиɠ đến mức làm Tần Hoài Vũ thở hổn hển.

Úc Thư càng liếʍ xuống, lôиɠ ʍυ thô ráp của Tần Hoài Vũ càng dính lên mặt cậu, rất ngứa. Để tránh điều đó mà cậu đã liếʍ tinh hoàn của Tần Hoài Vũ, cây thịt cọ cọ vào đôi má thanh tú của cậu. Một loại kɧoáı ©ảʍ mới khiến cho con *** của Tần Hoài Vũ lại phồng to lên.

"A, sướиɠ lắm. Đúng rồi, bên dưới cũng liếʍ cho anh nào."

Phó Hàn Dương thẳng người, bóp lấy bờ mông của Úc Thư mà nhào nặn, cây gậy bình thản ra vào trong lỗ thịt, xoay tròn xỏ xuyên, Úc Thư sung sướиɠ kẹp chặt hai chân, vững vàng giam cầm Phó Hàn Dương.

Nhưng điều này làm Phó Hàn Dương không thể thuận lợi làm thịt cậu, hắn lại vỗ nhẹ vào mông Úc Thư, nhìn cậu mê đắm liếʍ láp dương v*t của Tần Hoài Vũ, khẽ cười một tiếng: "Sướиɠ đến vậy sao? Đừng cắn chặt như thế."

"Ưm a... Sươ... Sướиɠ lắm... A ha..." Úc Thư thành thật bày tỏ cảm nhận của mình, không hề giống ngày thường. Được Phó Hàn Dương làm cho sướиɠ mà cậu trở nên vừa dâʍ đãиɠ lại vừa đáng yêu vô cùng.

Thấy vậy, Tần Hoài Vũ bất mãn nói với Úc Thư: "Bé cưng à, em được sướиɠ nhưng anh thì chưa được đâu. Nhanh nào, mau ăn con *** của anh vào đi."

"Hư ưʍ..." Úc Thư hé miệng ngậm lấy qυყ đầυ to lớn đầy đặn vào, dựa theo phương pháp Tần Hoài Vũ đã dạy trước đó, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ bên trong.

"Ưm ư.... Có... Có sướиɠ.... không... A ha..." Úc Thư cứ như một học sinh ngoan, chờ thầy Tần chấm bài của mình.

Tần Hoài Vũ mãn nguyện nhìn Úc Thư ăn cây gậy th*t của mình, hắn xoa xoa tóc cậu, khen ngợi: "Bảo bối giỏi lắm, rất sướиɠ."

Phó Hàn Dương nhìn Úc Thư gắng sức nuốt hết cây thịt của Tần Hoài Vũ bèn tách chân cậu ra đặt trên vai mình, tăng lực xỏ xuyên vào cậu, gậy th*t nhanh chóng ra vào động nhỏ, đường gân nhô lên từ cây gậy cọ xát vào vách tràng, kịch liệt đâm rút làm tăng kɧoáı ©ảʍ. Còn Tần Hoài Vũ lại thấy Úc Thư bởi động tác mạnh mẽ của Phó Hàn Dương mà ngừng liếʍ mυ"ŧ cây gậy của hắn.

Hắn liền bóp mặt cậu, tự mình thọc vào rút ra. Tục ngữ có câu, muốn ăn thì lăn vào bếp*.

*Nguyên văn là "自己动手丰衣足食": tự mình động thủ (tự tay mình làm) cơm no áo ấm.

Tần Hoài Vũ đâm thọc một hồi nhưng không dám dùng lực quá mạnh vì sợ sẽ làm Úc Thư bị thương, mặc dù cũng rất sướиɠ nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không đủ. Hắn muốn *** vào cái lỗ thịt mê người của Úc Thư, hắn cũng muốn được vách tràng ấm nóng siết chặt thật chặt lấy mình, còn hắn sẽ hung hăng mà xỏ xuyên ở trong đó.

Hắn rút cây gậy th*t ra khỏi miệng Úc Thư, híp mắt nhìn chằm chằm điểm giao nhau giữa Phó Hàn Dương và cậu:

"Lão đại, tôi cũng muốn *** lỗ thịt của bảo bối. Anh bế cục cưng lên đi, để tôi vào trước rồi đợi nới rộng xong thì anh hẵng tiến vào. Chúng ta cùng nhau yêu thương em ấy."

Phó Hàn Dương lần nào cũng tự mình làm Úc Thư, chưa bao giờ thử qua song long. Hắn nghe lời đề nghị của Tần Hoài Vũ cũng có chút dao động. Chợt hắn kịch liệt xỏ xuyên mấy chục lần vào vách thịt, cắm đến mức làm Úc Thư thở hổn hển không ngừng.

"A a.... Ưm ư.... Nhẹ..... A ức...."

Qua hàng chục lần đâm mạnh bạo, Phó Hàn Dương rút gậy th*t tạo ra một tiếng "nhép" từ trong lỗ thịt, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn dâʍ ɖị©ɧ đều tràn ra khỏi cửa động chưa kịp khép lại, chúng đua nhau ồ ạt trào ra.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa tuôn ra từ lỗ thịt đỏ bừng, bức hình này nhìn vô cùng da^ʍ uế, du͙© vọиɠ trong mắt Phó Hàn Dương càng thêm sâu, hắn nhịn cơn khát muốn nhét con *** vào đó của hắn, giao Úc Thư cho Tần Hoài Vũ.

Tần Hoài Vũ bế Úc Thư lên, để cậu tựa vào người mình. Cả người cậu xụi lơ, để mặc cho họ tùy chỉnh thân thể mình. Tần Hoài Vũ đỡ gậy th*t rồi tuốt vài cái, để chạm vào cửa động, tuy rằng cây gậy của hắn không lớn như Phó Hàn Dương những cũng vô cùng có triển vọng, thân thẳng tắp, qυყ đầυ hơi lớn hơn chút so với phần thân nên khi vào sẽ tương đối khó khăn. Nhưng cũng may động thịt của Úc Thư đã bị Phó Hàn Dương đ!t mềm nhũn, bên trong cũng rất ướt, vậy nên khi hắn tiến vào cũng khá thuận lợi.

"A a.... A ha..."

Vách tràng vốn đã thích ứng với hình dạng cây thịt của Phó Hàn Dương, nên khi của Tần Hoài Vũ đi vào sẽ cọ qua những nơi mà trước đó chưa được chạm vào, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến Úc Thư sướиɠ đến độ hét lên.

"A a a...."

Sau nhiều ngày, Tần Hoài Vũ lại một lần nữa được đi vào lỗ thịt mê hồn của Úc Thư. Hắn thỏa mãn thở ra, không kiềm chế được mà đẩy nhanh tốc độ. Mà Phó Hàn Dương nhìn chằm chằm vào nơi giao hợp của họ, nhìn côn th*t màu tím đỏ ra vào lỗ thịt của Úc Thư, hắn vươn tay ấn vào cửa động của cậu rồi đít một ngón tay vào.

dương v*t của Tần Hoài Vũ cũng đã nhét đầy động thịt, đột nhiên Phó Hàn Dương cắm một ngón tay vào khuấy đảo khiến Úc Thư không chịu nổi bởi cơn kɧoáı ©ảʍ khác lạ này.

"Ưm a.... Đừng.... A.... Không....."

Tần Hoài Vũ tiếp tục thọc rút trong lỗ thịt, bên trong trơn nhớt nóng hổi, gậy th*t bị vách tràng cắn chặt lấy, qυყ đầυ cũng được bao bọc trong dâʍ ɖị©ɧ chảy tràn khiến cho da đầu hắn tê dại.

Để khiến bản thân có thể đi vào, Phó Hàn Dương cần mẫn mở rộng lỗ thịt của Úc Thư. Đồng thời, hắn cũng nghi ngờ nhìn gậy th*t của mình và cãi lỗ đã bị một cây khác cắm vào, hơi lo lắng không biết Úc Thư có thể chịu nổi hay không.

Thực chất, những lo lắng của Phó Hàn Dương là dư thừa, bởi Mục Phong và Tần Hoài Vũ đã từng làm vậy trước đó, hơn nữa họ cũng đã có một trải nghiệm khá thoải mái và sung sướиɠ.