Chương 41: Giáo chủ tường đông

Đế Thiên Tà cầm lấy tay nàng nhìn chằm chằm. Sau đó liền bôi thuốc lên miệng vết thương thì mới bằng lòng mà buông tay nàng ra.

Nàng thở phào nhẹ nhõm, lăn lộn nửa ngày, rốt cuộc cũng bắt đầu kiểm tra hồn thuật.

Nàng tích tụ hồn lực sau đó phóng thích, tới khi đạt cực hạn thì giọt máu kia mới dung nhập vào trắc hồn thạch, từ từ thẩm thấu vào bên trong.

Sau đó, trắc hồn thạch mới bắt đầu chậm rãi mà thay đổi màu sắc, nhưng không chỉ có một màu mà lần lượt là: trắng thuần,xanh lam,xanh lục.

Cuối cùng, trắc hồn thạch hiện lên hai chữ: Thiên võ.

Tuy rằng không hiểu ba loại màu kia tượng trưng cho cái gì nhưng nàng vẫn có thể hiểu hai chữ này: Thiên võ- chính là hồn lực cấp thấp nhất.

Cũng đúng, nàng từ khi giải phong ấn của hồn lực vẫn chưa từng bế quan tu luyện võ kỹ, có thể đạt tới cấp bậc thiên võ đã là không tồi rồi.

Nhưng nàng lại thấy Đế Thiên Tà vẫn luôn nhìn chằm chằm ba loại màu sắc xuất hiện trên trắc hồn thạch kia.

Nàng liền hỏi hắn: “Này. Trắng, lam, lục kia nghĩa là gì vậy?”

Đế Thiên Tà đem trắc hồn thạch thu vào trong túi Càn Khôn, sau đó lộ ra nụ cười đầy ý vị. Một thân hồng y lại càng khiến hắn trở nên nổi bật, khuôn mặt tựa như hồ yêu, phúc hắc cực kỳ:

“Muốn biết?” Hắn chậm rãi hỏi.

Phượng Vô Tà gật đầu.

“Gả cho ta, ta liền nói cho nàng.” Hắn nói được câu này mà mặt không biến sắc.

Phượng Vô Tà sửng sốt, sau đó cười lạnh: “ Đế Thiên Tà, ngươi nói muốn dạy ta võ kỹ, đến lúc đó không phải ngươi sẽ nói một câu ‘đồng ý gả cho ngươi, ngươi sẽ dạy cho ta’ư? Nếu là như vậy, thì ngươi nhân lúc còn sớm nên chạy lấy người đi.”

Đế Thiên Tà nghe nàng nói như vậy, liền có điểm tức giận —— chưa từng có người nào dám nói chuyện với hắn bằng giọng điệu như vậy. Hắn chỉ muốn đùa một chút thôi mà, nàng không phối hợp với hắn thì thôi, lại còn nói với hắn bằng giọng mỉa mai như vậy?

Lời này của nàng là có ý gì?

Nàng nghĩ hắn không thể dạy nàng võ kỹ? Hắn đồng ý với nàng việc gì mà chưa làm được?

Ở trong lòng nàng, hắn chỉ là một tên ma đầu lì lợm chuyên bám theo nàng thôi sao?

“Phượng Vô Tà, ai cho phép nàng dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện cùng ta?” Đây là lần đầu tiên hắn gọi thẳng tên họ của nàng, sắc mặt của hắn khiến nàng thấy hơi sợ.

Phượng Vô Tà không khỏi cười khẽ một tiếng, từ khi gặp hắn lần đầu tiên tới giờ nàng vẫn luôn dùng giọng điệu như vậy.

Nàng muốn nói cái gì, dùng giọng điệu như thế nào chẳng lẽ còn phải được hắn cho phép?

“Sao? Đại giáo chủ nghe nhiều lời a dua nịnh hót quá, hiện tại liền nghe không hiểu người bình thường như ta nói tiếng phổ thông?”

Khuôn mặt Đế Thiên Tà lại âm trầm, từng bước tới gần Phượng Vô Tà.

Hắn tiến một bước, nàng liền lui một bước.Cuối cùng lại bị dồn tới góc tường.



“Ngươi muốn gì?” Phượng Vô Tà đã tính toán kỹ càng, nếu như hắn dám khi dễ nàng thì hắn nên bảo vệ bản thân khỏi chết cháy dưới ngọn thiên hoả của nàng đi.

Đế Thiên Tà cúi xuống, đưa tay ra đem Phượng Vô Tà gắt gao vây ở trong l*иg ngực.Vạt áo của hắn phần phật theo gió.Khoé miệng lại câu lên nụ cười tà mị.

Yêu nhân hoạ chúng.

Tuy hắn cười vô cùng dụ hoặc nhưng nàng biết nụ cười này là mang mười phần uy hϊếp.

Bị khí thế của hắn đè ép, Phượng Vô Tà tuy là cường ngạo cũng không khỏi có chút khẩn trương mà nuốt một ngụm nước miếng.

Hắn muốn làm gì?

Hắn là đang tức giận , muốn đánh nàng sao……

“Nữ nhân chết tiệt, nàngcòn dám dùng cái loại ngữ khí này nói chuyện với ta xem” Đế Thiên Tà cười lạnh, một câu này của hắn là nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Phượng Vô Tà trời sinh ngang ngạnh,đương nhiên sẽ không chịu thua như vậy:

“Đế Thiên Tà, ta xem ngươi là tìm…… Ngô……”

Nói còn chưa dứt lời, Đế Thiên Tà đã hôn nàng thật sâu.

Nàng cứ quật cường như vậy lại chỉ biết nói những lời khó nghe với hắn. Hắn hiện tại hận không thể liền như vậy mà chiếm đoạt nàng. Đến khi đêm đôi môi khiến người khác tức chết kia của nàng nghiền nát mới thôi.

Tuy trên mặt nàng vẫn còn những vết sẹo nàng vẽ để nguỵ trang nhưng hắn cũng không để bụng.

“Đế Thiên Tà ngươi muốn làm gì…… Ngô…… Ngươi cho ta…. ngô……”

Đế Thiên Tà hơi hơi híp mắt, hỏi lại: “Nàng còn dám hỏi ta muốn làm gì?”

Hắn dừng một chút, lại phun ra bốn chữ: “Ta muốn làm nàng.”

Lời ít mà ý nhiều.

—— Phượng Vô Tà cùng lúc sử dụng đấu pháp Tiệt Quyền Đạo cùng Tae Kwon Do trên người Đế Thiên Tà.

Lòng bàn tay của nàng cũng đang không ngừng ném những đốm lửa nhỏ về phía Đế Thiên Tà.

Nhưng mà, thực lực của Đế Thiên Tà thật sự vô cùng cường đại……

Ở trước mặt hắn,sự tự tin về khả năng công kích ở cả hai kiếp của nàng tựa hồ như chỉ như gãi ngứa cho hắn.

Phượng Vô Tà sống một đời ở thế kỷ 21, cũng chưa thể nghiệm qua cái gọi là “Tường đông”, nàng cũng chưa từng nghĩ đến, sau khi chết đi tiến vào thế giới xa lạ này lại bị Đế Thiên Tà cấp tường đông.

Hai người công ta thủ, ngươi ném thiên hỏa ta ném ngục hỏa, ngươi phóng ngân châm ta diệt ngân châm tới lui nửa ngày, thành công đem cái viện nhỏ này biến thành một mớ hỗn độn.

Phượng Vô Tà phản kháng, cuối cùng thất bại mà chấm dứt.



Lúc trước bị Đế Thiên Tà hôn xương quai xanh,nàng còn có thể miễn cưỡng an ủi bản thân, ít nhất nụ hôn đầu vẫn còn. Nhưng hiện tại……

Phượng Vô Tà hận thực lực của chính mình quá kém, đánh không lại hắn.

Mà Đế Thiên Tà rốt cuộc cũng đem nàng buông ra, nhưng đầu lưỡi lại vươn ra liếʍ liếʍ khoé miệng mình, điệu bộ như là chưa đã thèm……

“Ta muốn tu luyện” Phượng Vô Tà oán hận mà trừng mắt nhìn hắn.

Đế Thiên Tà vô cùng thoả mãn nên rốt cuộc cũng nghiêm túc mà dạy Phượng Vô Tà tu luyện.

Đế Thiên Tà chướng mắt những cái võ kỹ sơ cấp kia, trực tiếp bắt đầu từ võ kỹ cao cấp—— cửu tinh liên châu.

Cửu tinh liên châu thuộc nhóm võ kỹ tính sát thương cực cao,thời điểm tu luyện cũng phân chia tầng lớp. Mỗi lần luyện ra một viên tinh hồn, lực sát thương liền gia tăng gấp đôi.

Chờ đến khi tu luyện đủ 9 viên tinh hồn thì loại võ kỹ này mới có thể phát huy được toàn bộ lực lượng.

Cách ngày tranh cử vị trí người thừa kế một tháng,mục tiêu của Phượng Vô Tà là ít nhất muốn luyện được 3 viên tinh hồn.

Nhưng nàng lại có một điểm vô cùng nghi hoặc……

Cửu tinh liên châu này sở dĩ lợi hại như vậy là bởi vì Hồn Thuật Sư khi tu luyện,tạo ra 9 viên tinh hồn nhưng đều mang thuộc tính khác nhau.

Như là viên tinh hồn đầu tiên là do hồn lực thuộc tính hệ hoả tu luyện mà thành, viên thứ hai lại là thuộc tính hệ phong tu luyện thành…..

Nói cách khác, Hồn Thuật Sư ít nhất phải có chín loại hồn lực khác nhau thì mới có tư cách tu luyện“Cửu tinh liên châu”

Phượng Vô Tà nghi hoặc nhìn Đế Thiên Tà……

Nàng có thể luyện ra sao?Hồn lực của nàng, rốt cuộc là mang thuộc tính gì?

Đế Thiên Tà tỏ vẻ thần bí,hỏi: “Làm sao? Nhát gan? Sợ bản thân phí sức nửa ngày ngay cả một viên tinh hồn cũng luyện không ra sao?”

Người nam nhân này tuy hiểu rõ tâm tư của nàng nhưng lại cố tình úp úp mở mở, cái gì cũng không nói. Chỉ hơi hơi mỉm cười: “Nữ nhân, nàng trước cứ chậm rãi luyện. Chờ nàng luyện ra tinh hồn, tự nhiên liền biết hồn lực của bản thân mang thuộc tính gì, không phải sao?”

Phượng Vô Tà bất đắc dĩ, nghe theo lời hắn vào phòng tu luyện. Đang lúc nàng chuẩn bị đi vào trong phòng thì, Đế Thiên Tà lại kêu nàng: “Nữ nhân”

Nữ nhân! nữ nhân! nữ nhân! Hắn cả ngày kêu nàng như vậy, giống như nàng chính là vật sở hữu của hắn, làm nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Lại làm sao vậy?” Phượng Vô Tà không kiên nhẫn hỏi.

Lại thấy Đế Thiên Tà đang cầm cuốn 《 yêu linh cổ trát 》 kia lật xem, đôi mắt mị hoặc kia của hắn khiến nàng không thể cự tuyệt.

“Ban ngày, ta cho nàng thời gian tu luyện, buổi tối…… Ta tiếp tục kể chuyện xưa cho nàngnghe.”

“……”

Phượng Vô Tà hung hăng mà đóng sập cửa.