Quả nhiên, chỉ trong vòng nửa ngày, cơ hồ toàn bộ hoàng cung đều biết Thẩm Quát còn sống trở về.
Không chỉ còn sống trở về, còn đang cửa Kỳ Hương cung phát bạc giải trừ xúi quẩy.
"Cái gì gọi là phát bạc giải trừ xúi quẩy?"
"Khẳng định là Vân phi nương nương gặp phải tai bay vạ gió, nàng căn bản không cùng thị vệ tư thông, đều là cung nữ bên cạnh nàng ước gì muốn hại nàng, hiện tại hết thảy chân tướng rõ ràng, còn không phải nên đi giải trừ xúi quẩy sao?"
"Vân phi nương nương thật thảm."
"Đúng vậy nha đúng vậy nha, chúng ta cũng đừng nói nữa, nhanh đi lĩnh bạc, chậm liền không còn đâu!"
"......"
Miệng lưỡi người đời thật đáng sợ, thái giám cùng cung nữ trong cung, là công cụ phát tán lời đồn tốt nhất, có bọn hắn hỗ trợ, không cần Thẩm Quát làm cái gì, nàng đi trên đường rốt cuộc cũng không cần sợ người khác chỉ trỏ, mọi người sẽ chỉ đối nàng cảm thấy đồng tình.
"Ký chủ, ngươi không sợ Đại bạo quân tỉnh lại sẽ nổi giận sao?"
Hệ thống tỏ ra rất lo lắng cho tính mạng của Thẩm Quát.
Hắn tức cái gì, ta cũng không nói gì, đều là những cung nữ thái giám kia tự mình đoán mò, mà ta đại nạn không chớt, phát bạc giải trừ xúi quẩy, có cái gì không đúng chứ?
"Thông minh, vẫn là Ký chủ thông minh."
Hệ thống chưa bao giờ gặp được ký chủ thẳng thắn như Thẩm Quát, người xấu nói giớt liền giớt, thanh danh cũng không bị ảnh hưởng.
Quá khen, quá khen.
........
Bàn Long điện.
Sở Ly ngủ một giấc tỉnh lại, đã là ngày hôm sau.
Hắn ngồi dậy khỏi giường ôm cái đầu đau nhức, biết được chuyện phát sinh hôm qua trong cung, liền cười.
"Thật thú vị, rất có ý tứ, nữ nhân này lại dám lợi dụng trẫm."
Thẩm Quát có thể từ Bàn Long điện còn sống đi ra ngoài, đối với ngoại giới chính là một minh chứng rất tốt, ai không biết trong mắt của hắn dung không được một hạt cát, nếu Thẩm Quát thật sự cùng Lý Minh không rõ ràng, nàng đã sớm chớt.
Không ai dám đi nghe ngóng, càng không biết Sở Ly kỳ hôm qua đã ngủ cả ngày, căn bản không có rảnh đi quan tâm nàng, bị nàng lợi dụng, chuyện bây giờ đã thành kết cục đã định, nói cái gì cũng đã muộn rồi.
"Hoàng Thượng, ngài tức giận sao?"Tôn công công thấp thỏm.
"Trẫm tức cái gì, cuối cùng cũng gặp được một người thú vị, trẫm cao hứng."
Sở Ly vung tay lên, còn thưởng bạc cho Thẩm Quát.
Thẩm Quát hôm qua thương cân động cốt, đưa tiền cho tất cả thái giám cùng cung nữ trong cung, kém chút đem tài sản của nhà nàng dọn dẹp sạch sẽ, nàng ôm sổ sách lòng đang rỉ máu, lại nghe thấy có người đến báo, nói Sở Ly muốn thưởng bạc!!
"Nhanh, trang điểm cho bản cung, không được bỏ lỡ cơ hội nghênh đón thần tài."
Bộ dáng ham tiền của Thẩm Quát làm cho người ta không nói được lời nào, ngay cả Tôn công công cũng bị hai mắt tỏa ánh sáng của nàng làm cho nghẹn lời, khóe môi giật giật.
"Nương nương, lần này bệ hạ ban thưởng tơ lụa mỗi loại mười thước, trâm cài tóc ba bộ,......" Tôn công công lần lượt báo cáo.
Thẩm Quát vô cùng cao hứng, nghĩ sẽ nhìn thấy một rương lại một rương thỏi vàng ròng, không thì tiền mặt cũng không tệ, không nghĩ tới nghe nửa ngày, đều là mấy đồ vô dụng, tiền của nàng đâu?
"Chỉ...... Chỉ có những thứ này?"
Tôn công công từ trong túi móc móc, móc ra ba đồng tiền "Còn có cái này, nương nương ngài cất kỹ."
Nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Quát cứng đờ, Tôn công công còn tưởng rằng nàng vui tới ngốc luôn rồi "Nương nương chớ nóng vội cao hứng, Hoàng Thượng còn đang chờ ngài đi tạ ơn đó!"
"Ta đi tạ ơn hắn? Không lầm chứ!!"
Thẩm Quát hiện tại thật sự muốn đem ba đồng tiền này ném vào mặt Sở Ly, hắn cố ý! Hắn tuyệt đối là cố ý!! Nàng cũng không tin hắn không biết, vật ngự tứ căn bản không bán được.