Chương 6: Phát tiền

"Nếu lo lắng cho bản cung, vậy tại sao lại treo cờ trắng làm gì? Nguyền rủa bản cung chớt sớm à?"

"Nô tỳ không có!" Bích Nga bị dọa quỳ xuống đất: "Bọn họ nói nương nương ngài cùng thị vệ tư thông, bị Hoàng Thượng bắt gian tại chỗ, đã bị Hoàng Thượng xử tử, cho nên nô tỳ...... Nô tỳ mới treo những vật này lên, tưởng nhớ nương nương."

"A, nghĩ không ra ngươi lại trung thành như vậy, vì bản cung chu toàn như vậy, có phải ngay cả ván quan tài cũng đều chuẩn bị xong rồi chứ? Là nghe người nào nói bản cung nhất định sẽ chớt vậy?"

"Nghe...... Nghe, không, nô tỳ không có nghe người khác nói." Bích Nga kém chút nữa bị Thẩm Quát cho vào tròng, lời sắp ra khỏi miệng, lại nhanh chóng nuốt xuống.

"Hừ, không có nghe người bên ngoài nói, vậy chính là ngươi tự mình chủ trương sao?"

"Nô tỳ không dám, nô tỳ chỉ là... Chỉ là......"

Ả ta ấp úng, không biết nên giải thích thế nào.

Càng không biết Thẩm Quát vì sao có thể êm đẹp từ Bàn Long điện trở về, người kia chính là Sở Ly nha, bạo quân ma đầu của Đại Ung quốc giớt người không chớp mắt, mỗi ngày thi thể từ Bàn Long điện đem ra ngoài đều có thể xếp thành một ngọn núi, Thẩm Quát làm sao lại có thể còn sống trở về!

Thẩm Quát đương nhiên sẽ giải thích cho nàng ta, dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết, nguyên chủ cùng thị vệ Lý Minh sở dĩ có thể gặp lại, cửu biệt trùng phùng, tất cả đều là nàng ta ở trong đó dắt cầu dựng tuyến, tẩy não nguyên chủ.

Nếu không nguyên chủ tại sao đang êm đẹp làm phi tần không làm, lại cùng thị vệ Ngự Lâm quân dây dưa.

"Nha đầu phản chủ, nếu ngươi không giải thích được nguyên do, vậy thì đi Thận Hình Ti tự chứng minh trong sạch đi, mang xuống."

Bích Nga nghe thấy ba chữ Thận Hình Ti bị dọa cho mặt trắng bệch, há mồm định nói tên người kia, lại không dám nói.

Nàng ta giúp người làm việc, mạng sống đã nằm trong tay người khác, chỉ có thể bị Thẩm Quát chỉ huy thái giám mang xuống, cũng chưa kịp suy nghĩ, vì cái gì Thẩm Quát vừa về đến liền như biến thành người khác, còn muốn giớt nàng ta.

Không phải trước kia rất nghe nàng ta sao? Không phải từ trước đến nay rất tín nhiệm nàng ta, không có nàng ta không được sao?

"Nương nương oan uổng quá! Xin cho ta một cơ hội!!!"

"Oan uổng, nương nương oan uổng quá!"

"......"

Nàng ta thê lương hô to oan uổng, còn nói không ra nguyên cớ, Thẩm Quát bỗng nhiên hiểu ra vì cái gì Sở Ly muốn cắt lưỡi Lý Minh trước, sau đó mới sai người mang hắn xuống, cái tiếng kêu gào này cũng quá đáng ghét.

Nhớ tới Sở Ly, Thẩm Quát liền đau đầu, lần này nàng còn sống trở về hoàn toàn là may mắn, cũng không biết lần sau còn có vận khí tốt như vậy hay không.

Thẩm Quát càng nghĩ, càng cảm thấy mình không thể ngồi chờ chớt, ngẩng đầu nhìn về phía mấy lá cờ trắng treo xung quanh.

Cung nữ bị dọa phát sợ, dáng vẻ Thẩm Quát vừa rồi sát phạt quả quyết, các nàng đến giờ còn chưa có hồi hồn, bên tai bây giờ vẫn còn tràn ngập tiếng kêu của Bích Nga trước khi chớt.

"Thất thần làm gì? Còn không mau đem cờ trắng hạ xuống, các ngươi cũng muốn học Bích Nga, ngóng trông bản cung chớt sớm để sử dụng những thứ này sao?"

"Nô tỳ không dám." Các nàng nhanh chóng hạ cờ trắng, còn nhóm lửa đốt ngải cứu để hun phòng.

"Hun thêm nhiều chút, xúi quẩy!"

Thẩm Quát đợi các nàng đem toàn bộ Kỳ Hương Cung từ trên xuống dưới đều hun ngải cứu một lần, mới cầm chậu than đi vào.

Đi vào trước tẩm cung, cũng không quên phân phó người đi khố phòng "Các ngươi đi khố phòng cầm chút bạc vụn cùng tiền đồng, gặp người đi ngang qua liền bọc lại đưa cho bọn họ, không cần nói cái gì, chỉ nói là để cầu phúc xua đi xúi quẩy."

Mấy cung nữ mới đầu không rõ Thẩm Quát muốn phát tiền làm cái gì, trong cung nhiều thái giám cung nữ như vậy, biết Kỳ Hương Cung phát bạc, còn không phải sẽ đứng xếp hàng chạy tới lĩnh tiền sao?

Các nàng nào biết được tâm tư của Thẩm Quát, Thẩm Quát chính là muốn để thái giám cung nữ trong tất cả hoàng cung tới lĩnh bạc, cầm tiền lại nghe những lời này, đều sẽ nhịn không được suy đoán chuyện phát sinh hôm nay.