Chương 36: Dựa vào cái gì chứ?

Cá ướp muối sống chính là giản dị tự nhiên lại buồn tẻ như thế.

Đương nhiên sẽ không biết có người vì tìm nàng mà chạy đến trong cung làm thị vệ, càng không biết đã có người nhịn không được bắt đầu ngo ngoe muốn động.

Lệnh phi biết Thẩm Tử Nhiên tiến cung làm thị vệ, đầu tiên là chế nhạo một phen: "Người ca ca này của ta cái gì cũng tốt, chính là đầu óc ngu ngốc, Thẩm phủ đại gia đại nghiệp, hắn chỉ cần chịu nghe lời phụ thân hảo hảo đọc sách, còn sợ trong triều không có được một chức quan sao?"

Trong mắt Lệnh phi, được gia tộc che chở còn tốt hơn nhiều so với việc một mình chiến đấu, huống hồ võ tướng đều là mãng phu, tất cả đều là đệm thịt đầu óc ngu si tứ chi phát triển, gặp nguy hiểm vĩnh viễn đều xông lên phía trước.

Tào ma ma cũng cho là như vậy: "Tiểu công tử niên thiếu khí thịnh, một bầu nhiệt huyết có thể hiểu, ngược lại là nương nương ngài cần phải sớm tính toán."

Lệnh phi hiểu ý tứ của bà ta, nàng cùng trong nhà quan hệ tràn ngập nguy cơ, lại thêm Thẩm Kiêu còn đem thuốc bổ nàng lần trước đưa về phủ lui trả về: "Trước khi trở thành hoàng hậu, ta vẫn phải chú ý đến trong nhà nhiều hơn."

"Ma ma, ngươi đi tới chỗ Ngự Lâm quân gọi ca ca tới, ta phải bắt đầu từ hắn."

Lúc mệnh lệnh của Lệnh phi truyền đến Ngự Lâm quân, Thẩm Tử Nhiên đang ở võ trường cùng mọi người huấn luyện, mặt trời đã khuất nhưng nắng nóng vẫn rất khó chịu, thêm nữa là trên thân còn mặc khôi giáp dày cộm nặng nề, mồ hôi bên trong quần áo đã thấm ướt toàn bộ.

"Không đi, nhiệm vụ của tiểu gia ta vẫn chưa hoàn thành, vẫn chưa tới thời gian nghỉ ngơi đâu."

Tào ma ma cảm thấy hắn thật cố chấp: "Tiểu công tử, nương nương cũng là đồng tình với sự vất vả của ngài, ngài đi cùng nô tỳ, còn có thể nghỉ ngơi một chút."

"Ngươi muốn ta lười nhác?"

Thẩm Tử Nhiên không dừng lại, dùng cán đao trong tay dọa dẫm bà ta một chút: "Ngươi cút, cút nhanh lên, tiểu gia ta có giấc mơ của riêng mình!!"

Tào ma ma cảm thấy hắn không thể nói lý, nhưng lại không dám phá hỏng đại sự của Lệnh phi, cứng không được chỉ có thể mềm: "Tiểu công tử, ngài vừa đi đã qua hai năm, nương nương rất nhớ ngài, coi như nàng không phải thân muội muội của ngài, nhưng từ nhỏ lớn lên tình nghĩa còn đó, nếu ngài đau lòng yêu thương nàng, theo nàng trò chuyện đi."

Thẩm Tử Nhiên nghe xong, thái độ quả nhiên đã dịu lại.

Lệnh phi so với hắn nhỏ hơn một tuổi, tuổi bọn họ tương tự, khi còn bé xác thực thường xuyên cùng chơi một chỗ, về sau chậm rãi lớn lên, theo đuổi những mục tiêu khác nhau, lúc này mới mỗi người đi một ngả.

"Được rồi, chờ ta làm xong việc, sẽ đến gặp nàng."

Tào ma ma thấy hắn đáp ứng, cũng không dám ép buộc hắn nữa, lại nói vài câu quan tâm rồi rời đi.

Đồng liêu cùng Thẩm Tử Nhiên huấn luyện chung, trông thấy Tào ma ma tìm Thẩm Tử Nhiên rất hiếu kì: "Vừa rồi người kia hẳn là người bên cạnh đại hồng nhân đi, ngươi quen biết sao?"

"Không quen."

Thẩm Tử Nhiên sợ mình bại lộ thân phận, tranh thủ thời gian phân rõ quan hệ, nào biết được hắn càng như vậy liền càng khả nghi, nhưng đồng liêu thức thời không có hỏi.

Thẩm Tử Nhiên huấn luyện xong có nửa canh giờ thời gian nghỉ ngơi, thừa dịp nhàn rỗi, hắn lén lút đi đến Bích Hà cung của Lệnh phi.

Vì che giấu tai mắt, hắn đi bằng cửa sau, vì có mệnh lệnh của Lệnh phi trước đó, nên một đường thông suốt đến chính điện.

Lúc hắn đến nơi, chỉ có Lệnh phi ngồi tại vị trí cao nhất cùng Tào ma ma hầu hạ bên cạnh, Thẩm Tử Nhiên rất hài lòng, cuối cùng không ai có thể nhận ra hắn: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Ca ca, ngươi chịu khổ rồi."

Lệnh phi thấy hắn đến lập tức nghênh đón, lại bưng trà đưa nước, hết sức ân cần.

Thẩm Tử Nhiên ở trong quân doanh cẩu thả đã quen, không quen nàng như này, vội vàng lùi lại hai bước giữ khoảng cách: "Ta tự mình làm đi."

Động tác hắn lui về phía sau làm Lệnh phi rất bi thương: "Tứ ca phải cùng ta phân rõ giới hạn sao? Cũng bởi vì ta không phải nữ nhi ruột thịt của Thẩm gia sao? Nhưng khi đó ta sinh ra, cũng không biết sẽ bị người báo sai nha, dựa vào cái gì chứ?"

Nói xong, nàng liền muốn khóc, Thẩm Tử Nhiên chịu không được cái này......