Thẩm Kiêu trông thấy hắn liền tức giận, Thẩm gia trăm năm thư hương môn đệ, đến lượt đứa con bất hiếu này lại không tham gia thi khoa cử, muốn làm tướng quân.
Thẩm Tử Nhiên nghe hắn mắng chửi, đã nghe đến lỗ tai đều lên vết chai, lật qua lật lại đều là mấy câu như vậy, người không biết còn tưởng rằng, đường đường là Trung Thư Lệnh lại có vốn từ ít ỏi.
"Cha, ngài đừng vội, dù sao mặc kệ ngài có đồng ý hay không, ta đã thi đậu Ngự Lâm quân, ít ngày nữa sẽ tiến cung làm việc!"
Thẩm Tử Nhiên còn từ ngực lấy ra một phong thư: "Vừa lúc tiến vào gặp thám tử, hắn để thuộc hạ giao phong thư này cho ngài, nói là chuyện quá khứ, cha, đang âm thầm điều tra ai vậy?"
Thẩm Kiêu không nghe hắn nói liên miên lải nhải, lúc hắn nói mình thi đậu Ngự Lâm quân, ông liền đi quanh phòng tìm cái chổi hay chổi lông gà, hôm nay hắn không đánh chết đứa con bất hiếu này thì không thôi.
"Chờ đã, ngươi vừa mới nói muốn tiến cung?"
"Đúng vậy nha."
Thẩm Tử Nhiên đem thư cưỡng ép kín đáo nhét cho Thẩm Kiêu, chỉnh lại cổ áo, thân thể thẳng tắp: "Ngự Lâm quân chính là hộ vệ của Hoàng gia, cùng Cấm Vệ quân, chuyên môn phụ trách bảo hộ hoàng cung an toàn, nhi tử đã thi đậu, về sau mỗi ngày đều muốn vào trong cung trình diện."
"Quá tốt rồi, quá tuyệt!!"
Thẩm Kiêu hưng phấn đi lên trước, ôm chặt lấy Thẩm Tử Nhiên, làm Thẩm Tử Nhiên giật nảy mình: "Cha, ngươi trúng gió sao? Sao không đánh ta, còn khen ta."
Thẩm Kiêu tức giận đến muốn đánh hắn, sau lại nghĩ đến cái khác, mới gắt gao nhịn xuống.
"Vi phụ vừa rồi muốn vào cung gặp một người, bởi vì quá bức thiết, quên đi mình là thân phận ngoại thần, không cho phép tùy ý ra vào hậu cung, huống chi hiện tại đã trễ thế như này, ta ngay cả cửa hoàng cung cũng không thể nào vào được, thế nhưng ngươi không giống."
Thẩm Tử Nhiên bị ánh mắt đầy hy vọng của Thẩm Kiêu, làm cho sợ hãi trong lòng.
Rất khó tưởng tượng, vừa rồi người đi khắp phòng tìm chổi lông gà, hiện tại sẽ khen hắn: "Cha, ngươi vào hậu cung làm gì, muốn đi tìm muội muội sao?"
"Muội cái gì muội, nàng không phải muội muội của ngươi, muội muội của ngươi ở bên trong phong thư này."
Thẩm Kiêu nhét lá thư hắn vừa rồi kín đáo đưa cho mình, đưa trở về.
Thẩm Tử Nhiên không rõ ràng cho lắm, mở thư ra nhìn, phát hiện bên trong viết cuộc đời bi thảm của một dưỡng, chỉ đọc thôi cũng khiến người ta muốn gϊếŧ chết đôi cha mẹ nuôi kia.
"Cha, ngươi có ý tứ gì?"
"Tên tiểu tử thối nhà ngươi suốt ngày chạy trong quân doanh, hơi một tí là mấy năm không trở về nhà, trong nhà phát sinh sự tình gì cũng không biết."
Thẩm Kiêu đem suy đoán Lệnh phi không phải nữ nhi ruột thịt của hắn, mà Vân phi trong cung mới rất có thể là khuê nữ của hắn nói với nhi tử một lần.
"Mặc dù ta hiện tại không có chứng cứ, nhưng gương mặt nàng, ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm."
Thẩm Quát cùng vong thê của Thẩm Kiêu dáng dấp có bốn năm phần giống nhau, chỉ là Thẩm Quát lười biếng linh động, thỉnh thoảng cũng biểu hiện ra cơ cảnh cùng giảo hoạt, thê tử của Thẩm Kiêu lại lộ ra càng thêm đoan trang nhã nhặn, xem xét chính là quý nữ cao môn đại hộ bồi dưỡng ra.
Thẩm Tử Nhiên chỉ ở trong quân doanh, nghe nói muội muội...... Không đúng là nữ nhân đã tiến cung kia, được phong Lệnh phi, cũng không biết bên trong còn có tầng quan hệ này.
Còn nhớ rõ thời điểm mẫu thân đang chạy nạn, vội vàng sinh hạ muội muội còn trong tã lót, sau lại bị kẻ xấu thừa dịp thân thể suy yếu giớt chớt, không ngờ rằng muội muội nàng một mực dùng mệnh che chở, thế mà ôm sai.
"Mặc kệ như thế nào, sau khi ngươi vào Ngự Lâm quân, nhất định phải nghĩ trăm phương ngàn kế nhậm chức tuần tra hậu cung, bảo vệ tốt đứa bé kia."
Thẩm Kiêu rất không yên lòng với Thẩm Quát, hậu cung nguy hiểm như vậy, hắn sợ nàng bị ủy khuất: "Ta thăm dò được, nàng trước đó không lâu, cùng Hoàng Thượng vì ba đồng tiền mà rùm beng, nghĩ đến mấy năm này, ngày tháng trôi qua đặc biệt khổ sở, ngươi mang thêm chút ngân phiếu ở trên người, không bận rộn thì đưa chút bạc cho nàng, biết không?"
Thẩm Tử Nhiên bị nhét vào tay một cái hộp gỗ nhỏ, bên trong đều là ngân phiếu Thẩm Kiêu, trọn vẹn một ngàn lượng.
"Cha, ngươi bất công, ngươi cho hài nhi bạc, một tháng mới hai mươi lượng."