Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Xuyên Về Hồi Nhỏ Của Đại Bạo Quân, Để Đánh Vỡ Bình Sữa Của Hắn

Chương 33: Ba đồng tiền

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôn công công mang theo người trơn tru cút khỏi điện, chờ bọn hắn đều đi hết, Sở Ly tức giận cầm tấu chương lên, ở bên trên tấu chương nông hộ phê một câu.

"Lập mộ quần áo."

Xong lại cảm thấy mình bị thua thiệt tiền, sợ người phía dưới phỏng đoán sai ý hắn, lại thêm một câu: "ba đồng tiền, không thể nhiều hơn nữa."

Tiền trong quốc khố cũng là hắn vất vả kiếm được, mới không cho cái nữ nhân đáng chớt kia.

Xử lý xong chuyện này, Sở Ly lại đi xem tấu chương khác, hết thảy công vụ đều xử lý xong, để cho người đem tấu chương đưa cho Trung Thư bộ để bọn hắn phát đi, lúc mới phát hiện.

"Nàng cuối cùng cũng không đưa cho trẫm ba tiền đồng kia."

"Không được, trẫm vẫn thua lỗ."

Hắn ngẩng đầu muốn tìm lại quyển tấu chương kia, dùng ngự bút phê lại một lần nữa, kết quả phát hiện quyển tấu chương kia đã bị chìm trong đống tấu chương.

"Bổng lộc tháng sau của Vân phi, trừ ra ba đồng tiền cho trẫm!!!"

Thật sự là tức chớt hắn.

Kết quả mệnh lệnh của hắn làm Tôn công công kinh ngạc vô cùng, trong lòng tự nhủ "Hoàng Thượng, ngài từ khi nào lại trở nên keo kiệt như vậy? Tính cách của vợ chồng cũng sẽ truyền nhiễm sao?"

Rất nhanh, sự tình Sở Ly ở Dưỡng Tâm điện cùng Thẩm Quát vì ba đồng tiền mà cãi nhau, không biết chuyện gì xảy ra, liền huyên náo đến mọi người đều biết.

Có ít người nói Thẩm Quát được đà lấn tới, chỉ là ba đồng tiền cùng Hoàng Thượng lăn tăn cái gì, ngay cả cung nữ nghèo nhất trong cung cũng không đi tìm ba đồng tiền mình đánh rơi.

Còn có người suy đoán, có phải là quốc khố Đại Ung quốc trống rỗng, đến mức đế vương một nước, thế mà vì ba đồng tiền cùng phi tần cãi nhau.

Mỗi người mỗi quan điểm, đều không rảnh đi quản chuyện mộ quần áo của nông hộ kia, đến mức cuối cùng chỉ đào cái hố, dùng ba đồng tiền tùy tiện mua ba tấm chiếu rơm đem chôn vào đó, coi như một ngôi mộ quần áo.

Ban đêm, Thẩm phủ.

Một con bồ câu đưa tin bay đến, đậu trên bậu cửa sổ thư phòng.

Mấy ngày nay không ngừng có bồ câu đưa tin bay vào thư phòng, Thẩm Kiêu một mực chờ đợi tin tức.

Thẳng đến khi có những cáo buộc mơ hồ rằng có người đã thuê sát thủ gϊếŧ người, về sau trong phủ có nội gian tiết lộ tin tức, mới bắt đầu ngồi không yên.

Mặc kệ kẻ sau màn là ai, lại là làm thế nào biết được tin hắn muốn phái người đi Lệ Thành tin tức rồi thuê sát thủ, chân tướng đều chỉ ra một điều, vậy chính là có người tận lực không muốn để cho hắn tìm được nữ nhi, ngăn trở hắn, đồng thời cũng nói rõ thân phận Thẩm Quát hoàn toàn không bình thường.

Bằng không bọn hắn gấp cái gì?

Có suy đoán này làm Thẩm Kiêu ngồi không yên, đẩy cửa ra ngoài, nghĩ thầm sẽ đi gặp Thẩm Quát thêm vài lần nữa, coi như không nói lời nào nhìn từ xa cũng tốt, kết quả hắn vừa mới mở cửa, vừa vặn đυ.ng phải có người muốn đi vào trong, hai người đυ.ng vào nhau.

Thẩm Kiêu bị đối phương một thân cơ bắp đâm vào phải lui về sau mấy bước.

"Ai, cha, ngài đừng ngã."

Người đến là một thiếu niên còn chưa làm lễ đội mũ, ý cười tươi đẹp cởi mở thời khắc hiện lên ở khuôn mặt, bởi vì quanh năm phơi nắng, cho nên da của hắn so với thế gia công tử khác ở kinh thành đen hơn mấy phần, nước da màu lúa mì trông tràn đầy sức sống

Đây là Tứ thiếu gia Thẩm phủ, cũng là nhi tử nhỏ nhất của Thẩm Kiêu, không nghe lời nhất, nghịch ngợm nhất, Thẩm Tử Nhiên.

"Rốt cục ngươi cũng chịu từ quân doanh trở về? Ta nói với ngươi bao nhiêu lần, hảo hảo ở trong nhà đọc sách, đừng suốt ngày nghĩ những cái kia!"
« Chương TrướcChương Tiếp »