Chương 22: Sinh nhật Tam hoàng tử

Không biết có phải sau khi trời tối Thẩm Quát sinh ra ảo giác hay không, nàng thế mà trông thấy Sở Ly đi ra khỏi Tử Thần điện cước bộ lảo đảo, Tôn công công còn thấp giọng hỏi thăm hắn muốn gọi thái y hay không?

"Bổn hệ thống tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, mới vừa rồi là mục tiêu nhiệm vụ nhẫn nhịn thôi."

Với sự kiêu ngạo của Sở Ly, làm sao có thể phát bệnh trước mặt nhiều người như vậy.

"Ký chủ, ngươi còn không ca hát, liền không có cơ hội."

Sở Ly cảm thấy thân thể khó chịu, khẳng định sẽ về tẩm cung ở Bàn Long điện, chờ hắn vừa trở về, Thẩm Quát căn bản sẽ không thể đến gần hắn.

Tẩm cung của hoàng đế được canh gác nghiêm ngặt.

Không triệu không được đi vào.

Sở Ly đi ở phía trước, đau đầu giống là có ngàn vạn mũi kim đâm vào đầu mình, đáy mắt hoàn toàn đỏ đậm, trào dâng cơn thịnh nộ khát máu.

Ngay khi hắn sắp mất kiểm soát ham muốn gϊếŧ người, thì một tiếng ca truyền đến.

Không có thời gian phân biệt, hắn đã nhắm mắt lại, rơi vào trong bóng tối...

Trước mắt Thẩm Quát cũng tối sầm.

"Cỗ máy thời gian của nhân vật phản diện được kích hoạt, nhiệm vụ bắt đầu, lần này thời gian sử dụng một canh giờ, yêu cầu ký chủ trong vòng thời gian quy định hoàn thành nhiệm vụ."

Thẩm Quát lấy lại tinh thần, phát hiện mình lại về tới Tử Thần điện.

Chỉ là lần này không phải sinh nhật của Sở Ly,mà là sinh nhật Tam hoàng tử Sở Thành Cơ.

Các cung nữ đi tới đi lui sắp xếp bố trí yến hội đang nói chuyện.

"Tam hoàng tử thật sự rất được sủng ái, Hoàng Thượng thế mà lại dùng Tử Thần điện tổ chức sinh nhật cho hắn."

"Đúng vậy nha, Tử Thần điện từ trước đến nay đều dùng để tổ chức yến tiệc của hoàng gia, Đại Ung quốc ngoại trừ Hoàng Thượng cũng chỉ có Thái tử điện hạ tương lai được dùng."

"Ngươi nói Tam hoàng tử có thể được phong làm Thái tử hay không?"

"Tam hoàng tử điện hạ sẽ là Hoàng đế tương lai sao?"

"......"

Thẩm Quát nhìn các cung nữ đi qua trước mắt mình, nhếch miệng, thầm nghĩ Sở Thành Cơ có thể được phong làm Thái tử hay không ta không biết, nhưng Hoàng đế tuyệt tương lai tuyệt đối không phải hắn.

Hắn cũng xứng sao!!

"A Ly nhà ta đâu?"

"Ở Thiên Điện, ký chủ ngươi tốt nhất mau chóng đến đó càng sớm càng tốt."

Hệ thống chỉ đường cho Thẩm Quát, Thẩm Quát sợ bé yêu của mình bị ức hϊếp nên liền nhấc váy vội vàng chạy tới, quả nhiên trông thấy tên trời đánh Sở Thành Cơ lại đang khi dễ A Ly.

"Hôm nay là phụ hoàng vì ta cử hành sinh yến, hết thảy đều dựa theo quy cách của Thái tử an bài, bộ cát phục cùng mào đầu này, đều được thợ thêu nổi tiếng nhất thiên hạ chế tác ba tháng mới hoàn thành."

Sở Thành Cơ lại hướng Tiểu A Ly khoe khoang y phục của mình, cho thấy hắn được sủng ái bao nhiêu.

So với hoa phục trên người hắn, Tiểu A Ly năm này qua năm khác đều mặc cùng một bộ quần áo, sau nhiều lần giặt cũng đã bắt đầu sờn rách, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương.

Tiểu A Ly không thích người ca ca này, quay lưng đi che lỗ tai, thì thào nhắc nhở: "Không nghe không nghe, A Ly cái gì cũng không nghe thấy."

Đôi tay nho nhỏ bịt lỗ tai, nãi thanh nãi khí làm cho lòng người đều mềm nhũn.

Sở Thành Cơ hôm nay cũng lười tìm hắn để gây sự, khoe khoang xong liền sai người đem hắn ném ra bên ngoài.

Tiểu A Ly gầy gò, bị thái giám nhấc lên sau đó ném ra bên ngoài, còn biết bảo vệ đầu mình trước.

Thời điểm Thẩm Quát chạy tới, vừa vặn nhìn thấy Tiểu A Ly bị ném ra, vừa tức vừa muốn cười.

Cười chính là A Ly hôm nay mặc nhiều quần áo, lúc bị từ trong nhà vứt ra, còn lăn trên mặt đất hai vòng,khuôn mặt trẻ con cũng bị va đập.

"Ngươi sao có thể đáng yêu như thế chứ, khiến trái tim ta cũng tan chảy." Thẩm Quát đi qua, đem người từ dưới đất nâng lên, giúp hắn phủi sạch tro bụi trên quần áo.

"Tỷ tỷ xinh đẹp!" Tiểu A Ly trông thấy nàng liền cao hứng, trong mắt giống như tràn đầy những ngôi sao, bất quá tinh hà một giây sau liền biến mất: "Tỷ tỷ xinh đẹp hôm nay đến, cũng là để tham gia yến hội sinh nhật của Tam hoàng huynh sao?"

Thẩm Quát mới không phải, nàng hận không thể đánh lệch đầu Sở Thành Cơ, làm sao có thể tham gia sinh nhật của hắn, nhưng lời nói đến bên miệng, trông thấy bộ dáng Tiểu A Ly đứng thẳng đầu cúi xuống, đột nhiên nảy ra ý nghĩ muốn trêu chọc.