Nhìn trái tim của nàng một cái.
"Ái phi, không bằng ngươi......"
"Hoàng Thượng!!"
Thẩm Quát bị hắn nhìn mà sợ hãi trong lòng, giác quan thứ sáu nói cho nàng, cái miệng hắn tuyệt đối nhả không ra lời nói gì tử tế, tranh thủ thời gian nhanh chóng ngắt lời, nghiêng mặt lại gần.
Trong tiểu thuyết nói, có một Bạch Nguyệt Quang trong lòng đại bạo quân, nhưng không biết nàng đã chớt hay mất tích, đại bạo quân một mực không tìm được nàng, cho nên các nữ nhân trong hậu cung của hắn, đều là dựa trên khuôn mặt của ánh trăng sáng mà tuyển phi, vị phần càng cao, dáng dấp cùng ánh trăng sáng càng giống.
Mà nguyên chủ chính là nhân tài kiệt xuất đứng đầu trong số họ, vừa tiến cung lập tức được phong làm Vân phi, rất là phong quang vô hạn, về sau bởi vì nàng quá ngu, thất sủng một thời gian, mới dỗ ngon dỗ ngọt Lý thị vệ thông đồng cùng nhau.
"Hoàng Thượng, Lý thị vệ dâʍ ɭσạи hậu cung, vu khống nữ nhân của ngài. Những kẻ bất trung bất nghĩa vô liêm sỉ như này, xin Hoàng Thượng mau chóng xử tử càng sớm càng tốt, để răn đe những người khác."
Sở Ly nghe đến đó, mới đem lực chú ý từ chuyện moi tim chuyển đi chỗ khác, có chút hào hứng: "Thú vị, ngươi muốn trẫm giớt hắn sao?"
Câu hỏi này rất hay giống như là đang nói: Ngươi đồng ý để trẫm giớt tình nhân của ngươi sao?
Ban đầu Thẩm Quát cũng không muốn để tên cặn bã này lĩnh cơm hộp quá nhanh, nhưng sau khi nghe nói như thế lập tức mở miệng:"Dựa theo luật pháp Đại Ung, dâʍ ɭσạи hậu cung, sẽ bị đẩy ra Ngọ môn, ngũ xa phanh thây để răn đe!". "Ngũ xa phanh thây quá mức máo me, không bằng ái phi tự mình giám sát, tru di cửu tộc?"
Thẩm Quát bị mạch não của hắn chẹn họng, ở bên kia Lý thị vệ đã lộn nhào bò tới, dập đầu trên đất, máu me đầm đìa: "Hoàng Thượng, ti chức nguyện ý chịu hình phạt ngũ xa phanh thây, Hoàng Thượng, xin ngài không cần liên lụy tới người nhà của thần."
Sở Ly luôn luôn không có kiên nhẫn nghe người ta khóc sướt mướt, rút thượng phương bảo kiếm treo trên tường, chỉ thấy đao quang lóe lên, Lý thị vệ ồn ào xin "Tha mạng", giờ đầu lưỡi đã không còn, nhưng như thế vẫn chưa đủ, cổ tay Sở Ly khẽ đảo, chặt đứt cả mười ngón tay hắn đang chống trên mặt đất.
"Từ lúc ngươi nhận bạc, nhân cơ hội gây náo loạn hậu cung của trẫm, trong mắt trẫm, ngươi đã là trò vui, sắp chớt đến nơi thế mà còn dám mạnh miệng. Kéo hắn ra ngoài, trước khi chém đầu, đem lăng trì hắn từng đao từng đao cho trẫm!!"
Trước khi Lý thị vệ bị kéo ra ngoài còn muốn nói chuyện, nhưng đầu lưỡi hắn đã bị Sở Ly cắt rồi, há mồm chỉ có thể phát ra âm thanh "A a a", giống như đang giật mình, nguyên lai Sở Ly đã sớm biết hắn cầm tiền của người ta làm việc, đi mưu hại nói xấu Thẩm Quát.
Thẩm Quát cũng rất giật mình, nguyên lai Sở Ly đã sớm thấy rõ hết thảy chân tướng, sở dĩ cố ý bày ra trận giằng co này, chỉ là để mua vui cho chính mình.
Tất cả mọi người trong mắt hắn đều là một món đồ chơi.
Đại bạo quân chỉ tàn bạo, nhưng tuyệt đối không ngu ngốc.
Thẩm Quát nghĩ tới một kế hoạch, muốn để Đại bạo quân triệt để lật ngược hoàn toàn câu chuyện, kéo mình ra khỏi đó.
Kết quả trông thấy thân thể Đại bạo quân lung lay, lảo đảo, dùng tay chống bên trên long án, mới có thể miễn cưỡng giữ được cơ thể khỏi bị té ngã.
Cùng lúc đó, trong đầu nàng cũng vang lên một giọng nói máy móc.
"Bạn có bao giờ hối tiếc điều gì trong đời không? Cỗ máy thời gian phản diện sẽ hết lòng phục vụ bạn, đưa bạn du hành xuyên quá khứ, khám phá sự thật và thay đổi cuộc đời bạn, hệ thống đã hoàn tất."
"Đã phát hiện ra nhân vật phản diện mục tiêu đã bị bệnh, yêu cầu ký chủ sử dụng giọng hát làm phương tiện để tham gia nhiệm vụ du hành thời gian đầu tiên."
Thẩm Quát từ nhỏ đến lớn đã đọc không chỉ hàng trăm mà là hàng vạn tiểu thuyết, đã hiểu ra cơ hồ là mỗi người xuyên sách đều có một hệ thống là ngón tay vàng, có thể khiến người ta trở nên xinh đẹp, trong nháy mắt tinh thông mười tám tài nghệ, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, từ đây đạt đến đỉnh cao của cuộc đời, nhưng tại sao ngón tay vàng của nàng lại thấy có chút ngốc?
Còn có chút... vô tri??