Chương 5: Thế giới làm ruộng (1)

Sau một hồi âm thanh máy móc, Khâu Kỳ rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của không gian dị năng của mình, đây chắc chắn là năng lực của cậu.

Hệ thống giục giã: "Giao dịch hoàn tất, mời ký chủ mau chóng nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ."

"Ừm, được rồi. Chờ chút, để tôi kiểm tra lại đồ của tôi đã..."

Khâu Kỳ gật đầu, vẻ mặt rất thận trọng, vô cùng phù hợp với hình tượng "hoang tưởng bị hại" của cậu.

Hệ thống không có lý do gì để phản đối, chỉ là trong con chip đang dao động một loại dòng điện được gọi là bất an.

Khâu Kỳ thản nhiên xoay người đi đến sau gốc cây lớn bên cạnh, lấy từ trong không gian ra chiếc máy tính của mình. Là một hacker kiêm nhân viên kỹ thuật hậu cần mạng cơ sở, đương nhiên là phải mang theo máy tính bên mình.

"Ký chủ, cậu lấy máy tính ra làm gì?” hệ thống đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

Khâu Kỳ khẽ cười, ngón tay thon dài lập tức gõ lách cách trên bàn phím.

Con chip của hệ thống đột nhiên run lên, dữ liệu bị giam cầm mất kiểm soát, tất cả các tín hiệu dữ liệu bị che chắn, âm thanh điện tử của máy móc hiện lên vẻ kinh hoàng: "Cậu đã làm gì vậy!"

Âm thanh lách cách của bàn phím vẫn tiếp tục.

"Cậu có biết sự khác biệt giữa sinh linh và sinh vật là gì không? Là tình cảm, con người sở hữu bảy tình cảm và sáu du͙© vọиɠ phức tạp nhất trên thế giới, loại tình cảm này thường khiến con người hành động khó lường. Các cậu chưa được sự đồng ý của tôi đã mang linh hồn ý thức của tôi đi, khiến tôi chết não trong hiện thực, căn bản không có quyền lựa chọn mà phải tiếp nhận nhiệm vụ. Các cậu đã gϊếŧ tôi, còn muốn khống chế tôi, điều này khiến tôi rất tức giận."

"Vị hệ thống này, tại sao cậu lại nghĩ không thông mà chọn một hacker làm ký chủ chứ? Tuy kỹ thuật của tôi chắc chắn không bằng khoa học kỹ thuật cao cấp của các cậu, nhưng tự cứu bản thân một chút thì vẫn không thành vấn đề. Một hacker, sở trường nhất của anh ta chính là xâm lược và xâm nhập dữ liệu, cho nên, như cậu đã thấy... tôi đang gây chuyện đấy."

Cùng lúc chiếc máy tính hóa thành ánh sáng dữ liệu dung nhập vào cơ thể, Khâu Kỳ mỉm cười ẩn ý: "Hình như tôi cũng khá thích hợp làm phản diện nhỉ?"

"...... Cảnh... cảnh báo, thế giới khu 5 tinh võng xuất hiện virus cấy ghép, liên lạc tổng bộ, yêu cầu chi viện..."

"Tút tút... liên lạc thất bại... yêu cầu chi viện thất bại... cơ sở dữ liệu số 444 đang thay đổi... chương trình vận hành hệ thống số 444 đang thay đổi..."

Trơ mắt nhìn chương trình của mình bị phá giải, rồi lại được tái cấu trúc, hệ thống số 444: ¥%%¥@¥#%@ con mẹ nó!

Khâu Kỳ không phải là người thích bị đe dọa, nhất là sau khi trải qua cuộc sống mạt thế uất ức mấy chục năm, cậu sớm đã chịu đủ loại bất đắc dĩ cam chịu số phận đó.

Tuy nhiên, điều cuối cùng khiến cậu ra tay tàn nhẫn là do tác phong cướp bóc của hệ thống, một hệ thống có thể gϊếŧ chết người khác rồi mới "thảo luận" hợp tác với họ, thật sự có thể hiền lành thân thiện như vẻ ngoài sao?

Xác nhận lại ánh mắt, đó là điều không thể. Ma mới tin lời hệ thống.

Mà hệ thống vốn là dữ liệu lúc này lại sinh ra cảm xúc của con người, tức giận nói: "Tên nhóc vị diện thấp kém này, cậu dám tấn công tinh võng của chúng tôi, cậu sẽ nhanh chóng bị chương trình bảo mật phát hiện và bị xóa sổ!"

"Vậy thì cứ để chương trình bảo mật của các cậu phát hiện rồi hãy nói."

Khâu Kỳ không để tâm.

Cậu không có năng lực lớn như vậy để tấn công mạng lưới sao của vị diện cao cấp này, cậu chỉ thay đổi chương trình vận hành của 444, tước đoạt quyền khống chế ký chủ của nó, ngược lại để nó bị cậu khống chế và ẩn náu mà thôi. Cậu không hề đe dọa đến sự an toàn của mạng lưới, chương trình bảo mật tự nhiên sẽ không phát hiện ra cậu.

Với năng lực và kỹ thuật hiện tại của cậu, đấu trực diện với hệ thống chẳng khác gì tự sát. Hơn nữa, cho dù có đấu thắng, phá hủy tinh võng thì sao? Cơ thể của cậu ở hiện thực đã chết, bây giờ chỉ là một chuỗi dữ liệu trong tinh võng, tinh võng sụp đổ, cậu cũng chết.

Vì vậy, báo thù gì đó thì sau này hãy từ từ tính toán, việc cấp trước mắt là phải sống sót.

So với thế giới mạt thế, nơi này dường như là một nơi tốt hơn để... ăn no chờ chết?

Khâu Kỳ sờ sờ lên ấn ký nốt ruồi đỏ trên cổ tay do hệ thống hóa thành, nhếch mép đầy thâm ý: "Món nợ gϊếŧ tôi, sau này tôi sẽ từ từ tính toán với các cậu. 444, chủ nhân của cậu bây giờ ra lệnh cho cậu, hãy cung cấp đầy đủ bối cảnh câu chuyện của thế giới này."

444 rất muốn kiên cường chống cự, nhưng chương trình vận hành con chip căn bản không thể khống chế: "Đã nhận được chỉ thị. Đinh, đang cung cấp bối cảnh câu chuyện hoàn chỉnh của thế giới..."

... 444 bất đắc dĩ rơi lệ hối hận, nó có lỗi với tổng bộ, có lỗi với công ty, có lỗi với tất cả người chơi tinh võng. Trời biết ký chủ thoát khỏi sự khống chế của hệ thống này sẽ làm gì.

Đồng thời, trong đầu Khâu Kỳ cũng ồ ạt tràn vào một lượng lớn thông tin tư liệu.