Sắp xếp xong mọi việc, vốn dĩ Khâu Kỳ định tiếp tục lên núi săn bắn, nhưng nghĩ đến việc hình như cậu còn một cuộc xem mắt, cho nên chỉ có thể thay đổi kế hoạch, tạm thời ở nhà.
Chuyện xem mắt này, Khâu Kỳ vẫn rất coi trọng.
Dù sao cũng sắp kết thúc hai mươi bảy năm độc thân của mình, đối với người bạn đời tương lai ở thế giới này, cậu vẫn rất mong chờ, tuy rằng là vì đối phó với thiết lập của nguyên tác mà tìm, nhưng đó là người sẽ cùng cậu sống ở thế giới này trong một khoảng thời gian rất dài.
Cho nên, nếu không cần thiết, cậu cũng không muốn thay đổi người giữa chừng, một là vì quy củ của thế giới này, chuyện hưu phu gì đó rất phiền phức; hai là vì cậu có chút ấu trĩ trong chuyện tình cảm, cho dù đây là thế giới ảo, thì một số nguyên tắc cũng không thể dễ dàng thay đổi.
Nếu không phải vì chút ấu trĩ này, cậu cũng sẽ không độc thân cho đến bây giờ.
Xem mắt sắp đến, việc lên núi săn bắn chỉ có thể tạm thời trì hoãn vài ngày, nhưng Khâu Kỳ ở nhà cũng không phải là không có việc gì làm, ngày nào cũng chỉ huy hai nam nhân khỏe mạnh Chung Quang Minh và lõa Chung cùng cậu đào bẫy ở nhà.
Cái bẫy này tất nhiên là chuẩn bị cho nạn hạn hán, thời kỳ thiên tai, không chỉ phải đề phòng chết đói, mà còn phải đề phòng tai họa do con người gây ra.
Để tránh việc có kẻ không biết điều đến quấy rầy giấc ngủ của mình vào ban đêm, Khâu Kỳ quyết định đào một cái hố sâu cạnh nhà họ Chung, loại hố mà người rơi xuống chắc chắn sẽ không thể leo lên được, sau đó ngụy trang cẩn thận, đảm bảo đến lúc đó, nửa đêm canh ba, những kẻ có ý đồ xấu sẽ rơi vào đó hết.
Còn việc có rơi trúng dân làng vô tội hay không, chuyện này không cần phải lo lắng, toàn bộ dân làng đều tránh xa nhà họ Chung, ai lại mạo hiểm bị Chung lão thái thái mắng chửi, xui xẻo mà đến nhà họ Chung chứ?
Ngoại trừ Chung Phú Thụ ra, những người đến nhà họ Chung chắc chắn đều không phải là người tốt, bị rơi vào đó là đáng đời.
Nhà họ Chung cũng không lớn, cái bẫy này hai ngày là xong.
Nhìn cái bẫy không lộ ra chút dấu vết nào, Khâu Kỳ hài lòng gật đầu, sau đó vui vẻ vỗ tay, đi ra ngoài dạo chơi, chuẩn bị tối nay ném một, hai lượng bạc ra cửa, dụ dỗ vài tên xui xẻo đến thử uy lực.
Nhưng mà, cái bẫy vừa mới làm xong, còn chưa đến tối, đã có người đến giúp cậu thử nghiệm rồi.
Người này không phải ai khác, chính là Bùi Cương Lâm - người được nhà họ Chu thuê đến dạy dỗ cậu.
Nếu Bùi Cương Lâm có khả năng tiên tri, chắc chắn hắn sẽ không bao giờ nhận lời mời của nhà họ Chu, chính là vì ngày hôm nay, hắn từ đây mất hết uy nghiêm!
Nhưng thực tế phũ phàng là hắn không có khả năng tiên tri, cho nên hắn đã gặp xui xẻo.
Tuy rằng lúc trước, khi nghe Chu lão tam nhắc đến nhà họ Chung, Bùi Cương Lâm cảm thấy có chút quen tai, nhưng hắn lại không hề liên hệ nhà họ Chung này với nhà họ Chung mà hắn sắp xem mắt.
Không phải là do hắn trí nhớ kém, mà là từ sau khi hắn thả tin muốn tìm tướng công, có quá nhiều người giới thiệu, mai mối cho hắn, hắn nghe qua một chút không để tâm nữa, lời nói của những bà mối kia đều là thật thật giả giả, dù sao thì tốt hay không, gặp mặt một cái là biết ngay, cần gì phải tốn nhiều tâm tư như vậy chứ?
Cho nên, Bùi Cương Lâm thật sự không hề liên hệ hai "nhà họ Chung" này lại với nhau.
Mà loại chuyện nhỏ nhặt như nhận tiền đi dạy dỗ người khác này, căn bản không cần lão đại hắn phải đích thân ra tay, nhưng mà sau đó, Chu lão tam lại nhớ đến chuyện Khâu Kỳ đánh cả nhà họ Chung, bổ sung thêm một câu là nhà họ Chung có một người võ công không tệ.
Tuy rằng bề ngoài Bùi Cương Lâm có vẻ thô lỗ, nhưng thực chất lại là người cẩn thận, tỉ mỉ, để tránh việc bất cẩn, lật thuyền trong mương ở nhiệm vụ cuối cùng trước khi rửa tay gác kiếm, cuối cùng hắn quyết định đích thân ra tay, dẫn theo hai người huynh đệ đến thôn.
Kết quả không ngờ, vẫn là lật thuyền, còn chưa kịp vào cửa, đã rơi vào cái bẫy vừa mới đào xong ở cửa nhà họ Chung...
……
Mục đích của cái hố sâu trước cửa nhà họ Chung chính là để bẫy người, nếu không phải là vì không muốn gây ra án mạng trong thôn, Khâu Kỳ còn muốn đặt thêm một ít tre nhọn, gỗ nhọn gì đó vào trong đó, đảm bảo người rơi xuống sẽ mất nửa cái mạng.
Cho nên, tuy rằng hiện tại trong bẫy không có hung khí nguy hiểm đến tính mạng, nhưng độ sâu của nó cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể leo lên được, Bùi Cương Lâm cho dù có giỏi giang đến đâu thì cũng chỉ là người thường, cho nên cứ thế bị nhốt ở bên trong, danh tiếng cả đời bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Người nhà họ Chung tuy rằng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, nhưng vì Khâu Kỳ đã nói không cho phép bọn họ bước chân ra khỏi cửa, cho nên chỉ dám đứng ở cửa thò đầu ra nhìn, không dám ra ngoài xem, tất nhiên cũng sẽ không cứu người.
Cho nên, khi Khâu Kỳ từ ngoài đường đi dạo về, nhìn thấy trong cái bẫy sâu thẳm kia có thêm ba nam nhân xa lạ đang trong tình trạng chật vật, lập tức vui vẻ.