Chương 25: Vậy nên anh ta mới nghĩ ra ý tưởng tồi tệ như vậy?

Trầm Nghiễn vươn tay xoa xoa gáy, gần cổ có một dấu ấn lóe lên, ánh sáng vàng mờ ảo. Khi ngón tay di chuyển ra xa, pháp ấn biến mất như chưa từng xuất hiện.

Từ tủ quần áo lấy ra chiếc áo sơ mi đen và chiếc quần tây cùng màu. Dưới lớp áo sơ mi đen là một làn da trắng trẻo, dường như có thể thấy được mạch máu màu xanh, các ngón tay từ cởi từng cúc áo, lộ rõ xương quai xanh.

Người đàn ông nhướng mày, vẻ mặt vừa lạnh nhạt vừa tự phụ. Điện thoại được đặt bên cạnh đầu giường đang hiển thị cuộc trò chuyện với Tô Tinh Thần.

Trầm Nghiễn cẩn thận tỉ mỉ vận tay trang và đeo khuy măng sét, nhìn như sắp có một chuyện quan trọng cần làm.

Liếc nhìn sang chiếc điện thoại còn sáng trên giường, giọng nói của anh ta không còn chút nào gọi là ôn nhu hòa nhã, mà chuyển sang âm điệu như một kẻ cấp trên.

"Tô Tinh Thần, ngày hôm nay tôi sẽ đến Tô gia để bàn chuyện hôn sự, trong phòng ba mươi phút nữa, tôi muốn thấy cô ở trước cửa Tô gia."

Tất nhiên là bản thân anh có thể tự đi mà không cần tới Tô Tinh Thần, thế nhưng người của Tô gia toàn kẻ điên, chắc chắn sẽ không thừa nhận hôn ước giữa hắn và Tô Tinh Thần, đến lúc đó sẽ huyên nháo một trận.

Anh lười ứng phó trong các trường hợp đó, nếu có Tô Tinh Thần ở đấy, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.

Tô Tinh Thần nghe như sét đánh ngang tai Σ (° ロ °)

Cô cố gắng lục lại cốt truyện một lần nữa, chưa từng có tình tiết hai người họ đính hôn diễn ra mà? Chẳng lẽ do có sự xuất hiện của cô nên tình tiết bị thay đổi? Hay là nội dung sau này nhưng mà cô chưa đọc tới?

Trầm Nghiễn ngẩng đầu, chỉnh lại cổ áo vest cho thon gọn, hầu kết lộ ra trông rất gợi cảm mê người.

(Truyện được đăng tại dembuon.vn. Hãy đọc tại trang chính chủ để ủng hộ editor T^T)

Không nghe Tô Tinh Thần đáp lại, Trầm Nghiễn nhếch môi, trong ánh mắt xẹt qua tia lãnh ý, giọng nói trầm xuống tuy không có vẻ tức giận nhưng truyền qua tai Tô Tinh Thần là một sự răn đen cực lớn.

"Thế nào? Không muốn?"

Ngữ điệu của anh ta trầm thấp, khiến trong lòng Tô Tinh Thần nhảy dựng lên, vội vã cất lời: "Trầm Nghiễn, sao đột nhiên lại đính hôn?"

Trầm Nghiễn duỗi tay ra cầm lấy chiếc điện thoại đầu giường, không mặn không nhạt nói một câu

"Đính hôn, danh chính ngôn thuận đưa đến Trầm gia, mới có thể làm trâu làm ngựa cho tôi."

Sau khi nói xong, không đợi Tô Tinh Thần phản ứng gì, trực tiếp ấn nút đỏ cúp máy đi, liền bước chân đi ra ngoài.

Cả người khoác lên áo tây trang màu đen được may sắc sảo, dáng người cao ngất như cây bạch dương, mỗi bước đi đều toát ra vẻ phong thái của một người khí phách.

Bên đây Tô Tinh Thần bị dập máy một phát mới hoàn hồn lại, chợt nhớ tới hồi trước ở hội quán, cô có lỡ miệng nói làm trâu làm ngựa cho anh ta. Vậy nên anh ta mới nghĩ ra ý tưởng tồi tệ như vậy? Đính hôn vậy xem như là sống chung rồi!

Cô vốn là một người phụ nữ trong sạch ngây thơ như thế mà? Cái tên khốn nạn này!

Nhìn điện thoại bị cúp, Tô Tinh Thần phát điên dậm chân tại chỗ, nghiễn răng nghiến lợi, sắp bị tức giận làm cho ngất xỉu đến nơi.

Điều chỉnh tâm trạng lại, Tô Tinh Thần vội vội vàng vàng chạy đến nhà để xe của trường. Tài xế từ xa đã thấy cô, cung kính khom lưng mở xe: "Tiểu thư."

Tô Tinh Thần phất tay, thanh âm gấp gáp, động tác lộn xộn.