Chương 16:

Mục tiêu của Diệp Tử Tấn lần này là con bọ rùa cấp một gần cậu nhất.

Trải qua trạng thái khẩn cấp vừa rồi, lần này sự điều khiển và khống chế của Diệp Tử Tấn đã chính xác hơn rất nhiều.

Cậu nhanh chóng gϊếŧ chết con bọ rùa cấp một và kiểm soát chặt chẽ khoảng cách giữa chúng.

Nhắm chuẩn, bắn!

Với một tiếng "Bùm-", ngay khi quả đạn đại bác của Diệp Tử Tấn được phóng ra. Nó đã bị một quả đạn đại bác khác bắn trúng và phát nổ ngay trước mặt máy bay chiến đấu của cậu.

Sóng xung kích nổ cực lớn trong nháy mắt làm vỡ kính chống nổ của máy bay chiến đấu, khiến khuôn mặt của Diệp Tử Tấn trở nên bối rối.

[Bạn đã bị "Tồn Hi" tiêu diệt!]

Diệp Tử Tấn: "..."

Diệp Tử Tấn lần nữa tiến vào trạng thái hồi sinh, cả người đều đần ra.

Có sự khác biệt rất lớn về sự dao động năng lượng giữa vụ nổ do một quả đạn pháo va vào thân máy và khi hai quả đạn pháo va chạm lẫn nhau ngay bên cạnh thân máy bay. Lần này Diệp Tử Tấn bị dư chấn là cho choáng váng.

Đôi mắt thật vất vả mới có thể tập trung được, Diệp Tử Tấn nhìn hai chữ "Tồn Hi" chói lọi trên màn hình. Trong lòng thực sự phức tạp.

Sống lại lần thứ hai, Diệp Tử Tấn cố ý quan sát vị trí của "Tồn Hi" một chút, lặng lẽ di chuyển máy bay chiến đấu của mình ra xa hơn.

Lần này, Diệp Tử Tấn chọn mục tiêu xa trung tâm chiến trường nhất và xa Tồn Hi nhất. Khi đến gần mục tiêu, Diệp Tử Tấn còn theo bản năng nhìn vào bản đồ nhỏ trên màn hình chính. Xung quanh không tìm thấy bóng dáng của Tồn Hi. Lúc này cậu mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Khóa mục tiêu, chuẩn bị tấn công.

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng đỏ. Con nhện cấp một lập tức phát nổ. Sau đó quả đạn thứ hai xuyên qua, đâm thẳng vào quả đạn do Diệp Tử Tấn bắn ra.

"Bùm!"

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Diệp Tử Tấn: "..."

Diệp Tử Tấn choáng váng xoa xoa huyệt thái dương. Nhìn hai chữ "Tồn Hi" trên màn hình, thiệt tình cảm thấy có chút sợ hãi.

Lần hồi sinh thứ ba.

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Lần thứ tư......

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Lần thứ năm......

Sau lần sống lại thứ sáu, Diệp Tử Tấn nhìn thấy hai chữ "Tồn Hi" này liền cảm thấy da đầu tê dại.

Lần này, mục tiêu của Diệp Tử Tấn không còn tập trung vào quái vật côn trùng nữa mà tất cả sự chú ý của cậu đều tập trung vào máy bay chiến đấu của Tồn Hi. Ngay khi máy bay chiến đấu của Tồn Hi đến gần, Diệp Tử Tấn lập tức điều khiển máy bay chiến đấu bay đi, bất kể bản thân có đang chiến đấu với kẻ thù hay không.

Lúc này, đồng đội bị mẫu trùng một ngụm cắn chết. Nhìn hành động của hai người Diệp Tử Tấn liền hoàn toàn tức giận: "Hai người muốn tán tỉnh thì đi chỗ khác đi, đừng kéo chân sau chúng tôi được không!"

Cái từ "tán tỉnh" này là từ mà hắn nghe được lúc cha mẹ đang cãi nhau nên chắc chắn không phải là một từ hay ho. Hắn cũng không nghĩ ra được từ nào phù hợp nên đã trực tiếp sử dụng nó. Hắn cũng không quan tâm nó có ý nghĩa gì, miễn là có thể dùng để chửi người là được!

Tây Thi nghe được nhưng cũng không để ý tới hắn.

Diệp Tử Tấn căn bản đối phương nói cái gì cậu đều không nghe rõ. Cậu lúc này đang khẩn trương nhìn chằm chằm hành động của Tồn Hi. Thấy đối phương còn cách mình rất xa, liền tấn công con bọ ngựa cấp một ở gần đó.

Nhìn thấy bọ ngựa cấp một bị mài chỉ còn lại một mảnh da dính máu. Diệp Tử Tấn vừa định tung ra đòn cuối cùng thì khóe mắt cậu nhìn thấy bóng dáng của Tồn Hi. Tay của Diệp Tử Tấn vô thức ấn vào cần điều khiển. Nháy mắt một cái cậu đã bỏ chạy ngay lập tức.

Tây Thi cười lạnh một tiếng, muốn chạy?

Động tác tay của Tây Thi không ngừng di chuyển. Máy bay chiến đấu của anh tăng tốc, bám sát đuổi theo.

Bởi vì là thao tác theo bản năng nên Diệp Tử Tấn căn bản không quan sát bất kỳ môi trường xung quanh nào ngoại trừ Tồn Hi. Vì vậy quang cảnh lúc này chính là cậu vèo cái xuất hiện ngay trong trung tâm cuộc chiến giữa đồng đội và mẫu trùng.

Nhìn con trùng cái to lớn và đàn quái vật côn trùng mới sinh ra trước mặt, Diệp Tử Tấn: "..."

Động tác nhanh nhẹn tránh thoát nọc độc ăn mòn từ phía đối diện phun ra. Diệp Tử Tấn thuận tay bắn một loạt đạn vào kẻ thù trước khi con châu chấu cấp một bên cạnh lao tới. Sau đó Diệp Tử Tấn quyết đoán trốn thoát.

Không thể không nói, sau khi bị Tồn Hi lừa chết mấy lần. Độ chính xác trong thao tác của Diệp Tử Tấn quả thực đã được cải thiện không ít.

Vừa mới cảm thán một tiếng, Diệp Tử Tấn liền phát hiện ra bóng dáng Tồn Hi, mí mắt lập tức nhảy lên.

Gần như không cần suy nghĩ, tay của Diệp Tử Tấn nhanh chóng di chuyển trên bảng điều khiển. Máy bay chiến đấu lấy một tư thế linh hoạt lập tức xuyên qua đội ngũ quân địch và vòng ra sau lưng quái vật côn trùng. Trước khi Diệp Tử Tấn kịp phản ứng, một luồng hơi thở ăn mòn đã phá hủy phòng ngự bên ngoài của máy bay chiến đấu.

"Báo động! Báo động! Phòng thủ bị phá hủy!"

Diệp Tử Tấn có chút đau đầu. Cậu chỉ bận chạy trốn, lại quên mất mẫu trùng. Bây giờ di chuyển như thế này, cậu bị mắc kẹt trực tiếp giữa nhóm quái vật nhỏ và côn trùng mẹ, tiến lùi đều không được.

Lúc này, máy bay chiến đấu của Tồn Hi từ từ bay lên, góc mũi của nó hướng về phía Diệp Tử Tấn.

Diệp Tử Tấn: "..."

Trên máy bay chiến đấu, đôi mắt đẹp của Tây Thi hơi nheo lại, khóe miệng nhếch lên: "Chờ chết đi!"

Diệp Tử Tấn thầm nghĩ có gì đó không ổn. Ngay lúc máy bay chiến đấu của đối phương phát ra lửa, cậu nhanh tay nhanh mắt bắn trước. Một pháo đánh trúng vào chân trước của mẫu trùng.

Với một tiếng "bùm", quán tính cực lớn khiến thân hình to lớn của con côn trùng cái bay lên.

Ngay tại hướng ngắm của bắn của Tây Thi.

"Bùm!" Viên đạn do Tây Thi bắn trực tiếp thổi bay nửa đầu của trùng cái.

Mẫu trùng tức giận phun một dòng nọc độc về hướng đầu sỏ gây tội. Bởi vì khoảng cách quá gần, Tây Thi tuy rằng đã cố gắng nhưng không kịp né tránh. Toàn bộ máy bay chiến đấu đều bị mẫu trùng khóa chặt. Nọc độc lập tức ăn mòn toàn bộ máy bay chiến đấu.

-[Bạn đã bị gϊếŧ trong trận chiến!]

Mẫu trùng bạo nộ gϊếŧ được một tên chưa thể làm nó thỏa mãn. Nó ngay lập tức tấn công Diệp Tử Tấn - người ở gần nó nhất. Diệp Tử Tấn trong lòng nhảy dựng, cậu điều khiển máy bay chiến đấu nhanh chóng bay lên và trực tiếp ném quả đạn pháo cuối cùng ra ngoài.

"Bùm——!"

[Mẫu trùng đã bị gϊếŧ! Chúc mừng chiến sĩ "Tinh Vân 1024"!]

Ở điểm hồi sinh, Tây Thi nghe được thông báo từ hệ thống, mặt anh lập tức tái rồi.