Chương 15:

Giao diện trò chơi giống như lần tiên cậu chơi hiện ra khiến Diệp Tử Tấn có chút lo lắng. Cậu hít một hơi thật sâu trước khi chạm vào khung giao diện. Không gian dao động, giao diện trò chơi ban đầu biến thành khoang máy bay chiến đấu, lộ ra bầu trời đầy sao sâu thẳm.

[Chiến binh "Tinh Vân 1024", hoan nghênh trở lại. Căn cứ giữa các vì sao đang bị tấn công. Mời bạn cùng các đồng đội khẩn cấp đến giải cứu!]

Diệp Tử Tấn liếc nhìn màn hình điều khiển và sửng sốt.

Cậu vốn tưởng hiện tại trời đã khuya trong game hẳn là sẽ không có ai, nhưng không ngờ khi cậu ấn vào, tất cả đồng đội của cậu đều đã đủ. Bốn người đồng đội còn ở rất gần vị trí của cậu.

Diệp Tử Tấn lặng lẽ di chuyển máy bay chiến đấu của mình ra xa hơn một chút.

Nếu ở quá gần, khả năng hố chết đồng đội của cậu sẽ hơi cao...

"Bối cảnh này độ khó không cao, giao BOSS cho tôi là được. Mọi người thoải mái chơi đi ." Người nói có chút tùy ý. Sau khi khởi động máy bay chiến đấu liền hướng về phía căn cứ lao đi.

Hai người còn lại có vẻ hơi bất mãn, ở trong kênh hừ một tiếng rồi theo sát đồng đội lao thẳng về căn cứ. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, lối vào khu vực săn bắn tinh tế chỉ còn lại Diệp Tử Tấn và một chiếc máy bay chiến đấu phía sau.

Diệp Tử Tấn đối với việc bản thân có thể cứu căn cứ chính là ôm một hy vọng xa vời. Mục tiêu hiện tại của cậu là đánh bại đám tiểu quái một cách an toàn và không gây rắc rối gì cho đồng đội.

Lúc này, trên màn hình bảng điều khiển xuất hiện vài điểm nhấp nháy màu đỏ, dần dần di chuyển về phía Diệp Tử Tấn.

[Hết thời gian chuẩn bị, quái vật phe địch đã được làm mới.]

Cứ sau ba phút, một số lượng tiểu quái nhất định sẽ xuất hiện từ vị trí của mẫu trùng. Tất nhiên, số lượng và cấp độ của tiểu quái phụ thuộc vào độ khó của từng bối cảnh.

Bối cảnh mà Diệp Tử Tấn chọn là tương đối dễ đối phó. Số lượng quái vật được tạo ra mỗi lần chỉ có năm con.

Diệp Tử Tấn thận trọng khởi động máy bay chiến đấu. Sau khi chăm chỉ huấn luyện phần hướng dẫn dành cho người mới bắt đầu, mặc dù độ chính xác trong việc điều khiển máy bay chiến đấu của Diệp Tử Tấn vẫn còn thấp nhưng ít nhất cậu đã ghi nhớ quy trình vận hành và kiến

thức cơ bản thông thường.

Ngón tay di chuyển nhanh chóng, Diệp Tử Tấn điều khiển máy bay chiến đấu làm một động tác né tránh hình chữ C, trực tiếp đi thẳng về phía sau con bọ ngựa cấp một ở phía đối diện.

Động tác của Diệp Tử Tấn rất nhanh nhẹn và uyển chuyển, chỉ là cậu đã kéo phanh chậm mất một giây. Chiếc máy bay chiến đấu vốn định chuẩn bị dừng lại phía sau con bọ ngựa một trăm mét, liền lao thẳng về phía con bọ ngựa cấp một!

Diệp Tử Tấn sợ hãi toát mồ hôi lạnh, vội vàng kéo phanh ấn mạnh xuống.

Trước khi cả hai cùng chết, Diệp Tử Tấn đã dừng lại cách con bọ ngựa cấp một mười mét. Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Diệp Tử Tấn đã nhìn thấy đôi cánh của bọ ngựa tiến hóa cấp một đột nhiên đập mạnh. Thân thể của con côn trùng to như máy bay chiến đấu nhanh chóng xoay tròn, chân trước như một lưỡi hái khổng lồ nháy mắt chém về phía cậu ngay lập tức.

Diệp Tử Tấn dùng một tay nhấn phanh hơi. Chiếc máy bay chiến đấu đột nhiên rơi xuống. Các chi trước của bọ ngựa liền chém vào khoảng không. Ngay khi con bọ ngựa còn đang bối rối tìm kiếm kẻ thù, Diệp Tử Tấn đã bay lên. Lần này, cậu thành công dừng lại ở vị trí phía sau kẻ địch trăm mét.

"Đã khóa mục tiêu!" Một điểm ngắm màu đỏ xuất hiện trên màn hình.

Diệp Tử tự nhiên có chút khẩn trương. Cậu hít một hơi thật sâu rồi nhấn nút khởi động——

"Bùm——!"

Máy bay chiến đấu đột nhiên rung chuyển dữ dội, trước khi nhấn nút bắn, Diệp Tử Tấn đã theo quán tính cả người bị văng ra ngoài, ngay sau đó được dây an toàn kéo lại. Diệp Tử Tấn run rẩy đến mức choáng váng, còn chưa kịp phản ứng. Tầm nhìn của cậu tối sầm, một âm thanh điện tử rõ ràng vang lên từ bên tai cậu.

[Bạn đã bị "Tồn Hi" tiêu diệt!]

Màu đen dần dần mờ đi. Tầm nhìn của Diệp Tử Tấn dần dần rõ ràng hơn nhưng đôi mắt của cậu dường như bị một tấm màn đen che phủ. Bảng điều khiển không thể vận hành được nữa.

Diệp Tử Tấn hiện đã trở lại điểm hồi sinh của mình chờ sống lại.

Diệp Tử Tấn bấm vào danh sách thông tin nhìn hai chữ "Tồn Hi" có chút nghi hoặc. Cậu luôn cảm thấy tên và ảnh đại diện của người này rất quen thuộc...

Suy nghĩ nửa ngày, Diệp Tử Tấn mới nhớ ra người này chính là người đồng đội đứng cùng của cậu lúc cuối đó. 3 vị đồng đội của cậu đi cứu căn cứ, còn lại hai người bọn cậu. Có lẽ hắn cũng không quen thuộc lắm với trò chơi này.

Đối với việc bản thân bị Tồn Hi tiêu diệt, Diệp Tử Tấn cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng lại không hề cảm thấy tức giận. Suy cho cùng, trước đây cậu đã hố chết đồng đội của mình...

Đặc biệt là sau khi trải qua phần hướng dẫn dành cho người mới bắt đầu, Diệp Tử Tấn nhận ra rằng ở cái ván đầu tiên cậu chơi đó, cậu đã hiểu bản thân hố chết đồng đội của mình đúng thời điểm như thế nào. Chính là cậu hố người ta đúng lúc quan trọng nhất á.

Diệp Tử Tấn càng nghĩ càng chột dạ. Lúc bị chính mình hố chết người kia chỉ sợ trong lòng chính là muốn làm thịt cậu luôn...

Diệp Tử Tấn đã xem người bạn "Tồn Hi" này như một lính mới vào nghề giống như cậu. Với tâm lý thông cảm với người khác nên Diệp Tử Tấn cực kỳ bao dung với anh ta.

Ước chừng một phút sau, tầm nhìn của Diệp Tử Tấn trở nên hoàn toàn rõ ràng. Cậu quan sát hoàn cảnh xung quanh, tìm thấy mục tiêu và điều khiển máy bay chiến đấu lần nữa tiến vào chiến trường.

Bởi vì ba người đồng đội còn lại khá mạnh nên lũ quái vật côn trùng do con mẫu trùng tạo ra không làm tăng số lượng kẻ địch trên sân. Chúng luôn bị kiểm soát trong vòng 5 con, nên xung quanh Diệp Tử Tấn không có nhiều quái vật côn trùng.