Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Xuyên Không Tặng Kèm Hệ Thống Thương Thành

Chương 42: Tiểu Lam lọt top mười bảng xếp hạng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một buổi chiều yên bình tại Thôn Vạn Phúc.

Ánh nắng vàng rực rỡ len lỏi qua khe lá, tô sắc ấm áp lên ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xắn, tiếng chim ríu rít vang lên trong không gian thanh tịnh, cùng với hương hoa ngọt ngào theo gió lướt nhẹ khắp nơi.

Như mọi ngày, Vạn Tiểu Lam và gia gia ngồi thư giãn trên chiếc ghế tre trước cửa nhà, nhâm nhi ly trà nóng lướt bookchat và theo dõi cuộc thi Tu chân lịch lãm trên màn hình smart phone.

Nhưng hôm nay, không chỉ có Vạn Tiểu Lam và gia gia, mà cả tộc trưởng và rất đông người dân trong thôn cũng đến sân nhà để chia vui cùng Tiểu Lam.

Rất nhiều người trong thôn đều tham gia cuộc thi Tu chân lịch lãm, nhưng chỉ có Tiểu Lam là vượt qua được hàng chục triệu người tham gia để lọt vào top mười người được bình chọn nhiều nhất.

Dù cuộc thi còn kéo dài một ngày nữa mới kết thúc, chưa biết tương lai Tiểu Lam có thể giành được một giải thưởng trong top mười hay không, nhưng hiện tại đã là một thành tích đáng tự hào và xứng đáng được chúc mừng rồi.

Lúc này, một lão giả với bóng dáng già nua, tóc pha bạc rũ xuống vai, râu xõa dài đến ngực, da nhăn nhúm như vỏ quýt, gầy còm như khô xương nói.

“Vốn dĩ mọi người chỉ tham gia cho vui mà thôi, không ngờ Tiểu Lam lại có thể lọt vào top mười cuộc thi Quý bà lịch lãm, đây thực sự là một niềm vui không ngờ đến, ha ha ha.”

Lão giả vừa nói vừa nhìn Tiểu Lam với vẻ hãnh diện và sự yêu thương trìu mến.

“Vạn Lâm lão huynh, tôn nữ nhà ta diễm mỹ tuyệt luân, đứng trong top mười cuộc thi là chuyện đương nhiên rồi, có gì đáng kinh ngạc đâu, ha ha ha.”

Mọi người nghe thấy cũng đều cười ha ha khen ngợi Tiểu Lam thông minh xinh đẹp, hoàn toàn xứng đáng với vị trí top mười.

Còn Tiểu Lam ngồi bên cạnh nhìn gia gia và mọi người tâng bốc mình như vậy thì cũng không cảm thấy một chút ngại ngùng mà vẫn tươi cười rạng rỡ.

Không để ý đến mọi người nữa, cô lại tiếp tục đưa ánh nhìn về phía bảng xếp hạng top mười Quý bà lịch lãm.

Cô nhìn vị trí số một chính là Hoàng Hậu Ngọc Nhi của Càn Nguyên Vương Triều, cô không hề ngạc nhiên với kết quả này.

Hoàng hậu ngồi trên ngai vàng, mặc hoàng phục thêu Phượng Hoàng, đầu đội kim quan ngọc bích, ánh mắt nhìn xuống muôn dân trăm họ, phong thái toát lên vẻ uy nghiêm và oai vệ.

Tiểu Lam nhìn vậy, trong lòng cũng có một chút rung động vì sự cao quý của người.

Chính vì thế mà Hoàng hậu đứng đầu bảng xếp hạng Quý bà lịch lãm với số điểm bình chọn hoa hồng khủng khϊếp, bỏ xa gấp nhiều lần so với người xếp hạng phía sau.

Người đứng thứ hai là Thần Tiêu Tử của Bích Vân Cung, một trong những mỹ nhân danh tiếng của Càn Nguyên Vương Triều với số điểm bình chọn hoa hồng là hai tỷ một trăm triệu điểm.

Người xếp thứ ba là Hoa Thiên Cốt, tiểu thư của hoa gia, có vẻ đẹp thanh tú, tao nhã như tiên tử với số điểm là một tỷ năm trăm hai mươi triệu điểm.

Đây là ba người dẫn đầu hiện tại của cuộc thi, còn những vị trí còn lại thì xáo trộn không ngừng, lúc thì là thánh nữ của tông môn này lúc thì là tiểu thư thiên kim của gia tộc kia, nói chung là khó có ai có thể giữ bảng lâu quá vài giây.

Nhưng mà nhưng mà, Tiểu Lam thực sự không nghĩ rằng mình có thể vào được top của cuộc thi, mỗi khi cô bị rớt khỏi bảng xếp hạng, lại như có một bàn tay vô hình nào đó dùng linh thạch để kéo cô trở lại top mười.

“Ai là người đã giúp cô như vậy? Và tại sao họ lại làm điều đó?”

Cô không rõ người đó là ai có ý gì, nhưng thật lòng cô vẫn rất cảm kích họ, dù chỉ tham gia cho vui nhưng có giải thì sẽ càng vui hơn.

Sau khi nhìn qua bảng xếp hạng cô lại tiếp tục vào Group chát.

Mấy ngày hôm nay cô luôn bị cuốn hút bởi nó, một tính năng mới cho phép người dùng chủ động kết nối với những người cùng chung sở thích, chủ đề quan tâm.

Group chát đang gây sốt trên các trang bookchat và khu thế giới, độ nóng của nó cũng chẳng thua kém gì cuộc thi Tu chân lịch lãm.

Đối với cô, một cô gái quê mùa chưa bao giờ được ra khỏi làng Vạn Phúc, Group chát chính là cơ hội để cô khám phá những nơi xa lạ gặp gỡ những người bằng hữu mới, và tận hưởng những trải nghiệm độc đáo và thú vị.

Mỗi ngày Tiểu Lam chỉ ngó qua xem mình có nằm trong top mười bảng xếp hạng hay không, rồi lại nhanh chóng quay lại với Group chát.

Cô say mê với tính năng kết nối không gian, mặc dù không phải là thực nhưng nó cũng là một tấm vé miễn phí giúp cô có thể dễ dàng trải nghiệm cảm giác của thành thị phồn hoa.

Cô lang thang hết các group chát này sang Group chát khác, dường như ngoài lúc ăn ngủ thì thời gian còn lại của cô đều dành cho tính năng kết nối không gian.

Chính vì cô quá mải mê với Group chát mà không để ý đến những bình luận trên ảnh dự thi của mình.

Nếu cô dành ít phút để đọc các bình luận, cô sẽ hiểu được lý do tại sao bức ảnh của cô lại thu hút được sự chú ý và bình chọn của hàng triệu người.

“Có ai như lão già này không, ngắm nhìn bức ảnh mà cảm xúc thật khó tả, bức ảnh này quá tuyệt vời, như một tác phẩm nghệ thuật vậy. Cả người lẫn cảnh đều đẹp không tì vết.”

“Tiểu Lam là ai vậy? Có phải là tiểu thư của một gia tộc nổi tiếng không? Ai có thông tin xin chia sẻ với.”

“Cái cây này có ánh sáng rực rỡ, năm quả có màu sắc đặc biệt. Nó còn có mùi hương quyến rũ, khiến người ta đều muốn sở hữu nó.”

“Lão nương tu luyện bao năm, chưa bao giờ thấy loại linh dược này. Nó có phải là một loại linh dược cổ xưa không?”

“Cho tiểu đệ biết địa chỉ của cây linh dược này đi. Tiểu đệ cũng muốn đến chụp ảnh để khoe trên bookchat.”

“Chủ thớt làm ơn trả lời bình luận đi.”

“Tiểu Lam ơi, cầu xin cô lập fan club đi. Bản công tử sẽ ủng hộ cô hết mình.”

Hàng ngàn hàng vạn bình luận liên tục được viết, nó nhiều đến nỗi bình luận trước chưa đọc xong mà bình luận sau đã bị đẩy lên rồi.

Tất cả các câu hỏi chủ yếu xoay quanh việc cô đứng chụp ở đâu, và cái cây kia là cây gì mà lại phát sáng lung linh vậy, nhất là mấy quả của nó tỏa ra một ánh sáng hương thơm thật là mê người.

Trong khi cả giới booker đều đang không ngừng thảo luận nói chuyện về cuộc thi Tu chân lịch lãm, nhưng đâu đó vẫn có không ít người hiếm khi tham gia vào các cuộc trò truyện.

Bọn họ đều là những đại lão, đứng đầu trong gia tộc hoặc thế lực của mình, chính vì vậy mà bọn họ cực kỳ bận rộn, ngoài thời gian tu luyện chính là xử lý sự vụ gia tộc, lên nào có thời gian.

Trong đó, Âu Gia là một trong cửu đại gia tộc của Càn Nguyên Vương Triều, tọa lạc ở một nơi cách đế đô hơn mười dặm về phía đông.

Lý do Âu gia không ở trong đế đô mà ở bên ngoài là vì họ là một gia tộc luyện đan, cần có địa hỏa để hỗ trợ.

Nơi này có địa hỏa phong phú, rất thích hợp cho việc luyện đan, chính vì vậy họ đã chọn nơi này làm nơi an cư lập nghiệp khi họ di chuyển đến đế đô.

Lúc này, trong đại sảnh của Âu ga phủ, hai bóng người đang trao đổi về những vấn đề liên quan đến luyện đan và linh dược.

Một người có mái tóc bạc phơ, râu dài đến ngực, thân hình gầy gò nhưng không hề yếu ớt, khuôn mặt nhăn nheo cùng với ánh mắt sắc bén, toát lên sự uy nghiêm và thâm trầm.

Người này chính là Âu Dương Phong tộc trưởng đương thời của Âu gia.

Người còn lại là một trung niên có mái tóc đen dài, râu mọc rậm rạp, khuôn mặt tuấn tú nhưng cũng có chút nghiêm khắc, hắn chính là Âu Minh Long trưởng tử Âu gia, người sẽ kế vị chức tộc trưởng trong tương lai.

“Phụ thân, tình hình hiện nay của chúng ta rất khó khăn, tại đế đô thì bị luyện đan công hội cạnh tranh kịch liệt, còn các thành thị khác thì cũng khó cạnh tranh được với gia tộc luyện đan bản địa, Cường long bất áp địa đầu xà.”

“Nếu chúng ta không làm cái gì đó thì theo thời gian chúng ta sẽ bị mất dần dần thị phần đan dược cấp thấp và cấp trung ở các đại thành thị, lợi nhuận sẽ giảm sút trầm trọng.”

Lão già thở dài một tiếng, nhìn con nhi tử của mình rồi nói.

“Đây là điều không thể tránh khỏi, khi vương triều thịnh vượng thì các gia tộc, thế lực cũng theo đó mà nước lên thì thuyền lên.

Không có chiến tranh không có loạn lạc, thì các gia tộc luyện đan luyện khí nảy nở như nấm sau mưa, thị phần đan dược cấp thấp và cấp trung bị cạnh tranh là chuyện tất yếu.”

Âu Minh Long cũng thở dài một tiếng, đây không chỉ là khó khăn của gia tộc họ, mà còn là vấn đề chung của những gia tộc luyện đan luyện phù khác.

Lúc này, một cô gái xinh xắn chạy vào đại sảnh, với mái tóc vàng óng buộc thành hai bím tóc, khuôn mặt tròn trịa đáng yêu, đôi mắt to tròn long lanh.

Cô chính là Âu Dương Tiểu Hoa, tuy mới chỉ mười bốn tuổi nhưng đã có thân hình nảy nở, vòng một và vòng ba đều phát triển đầy đặn, khiến cho bộ váy hoa cô mặc trông càng nổi bật.

“Gia gia, phụ thân đây là loại linh dược gì vậy? Tiểu Hoa chưa bao giờ thấy nó.”

Cô vừa nói xong liền đưa chiếc smart phone của mình ra trước mặt gia gia và phụ thân của mình.

Trên màn hình là bức ảnh Vạn Tiểu Lam chụp chung cùng với cây Âm Dương Linh Lung Thụ, Tiểu Hoa nhìn hai người lớn với ánh mắt mong chờ, muốn biết kết quả.

Hai người nghe vậy đồng loạt nhìn vào màn hình smart phone, họ đều phải thốt lên khen ngợi vẻ đẹp của cô gái.

Trong bức ảnh, cô gái tươi tắn, xinh xắn, đứng bên một cái cây lấp lánh, năm quả trên cây tỏa ra ánh sáng rực rỡ, làm nổi bật nét duyên dáng của cô gái.

Tiểu Hoa chờ mãi mà không thấy hai người lớn nói gì, cô cảm thấy bực mình. Cô liền hỏi lại với giọng bất mãn.

“Gia gia, phụ thân, hai người có nhận ra đây là loại linh dược gì không?”

Âu Minh Long nghe thấy con gái nói như vậy liền cảm thấy mình hơi thất thố, liền ho một tiếng nói.

“Tiểu Hoa, phụ thân nhìn kỹ rồi, nó không giống với bất kỳ loại linh dược nào cả. Nó chỉ là một cây cỏ bình thường mà thôi.”

Sau khi nghe thấy phụ thân nói như vậy thì cô cảm thấy thấy hơi nghi hoặc lẩm bẩm.

“Nhưng sao con cảm nhận được một luồng tinh thần lực từ cây linh dược đó? Nó còn tỏa ra một hương thơm quyến rũ, khiến con muốn tiếp cận nó. Điều này thật kỳ lạ.”

Nói xong, cô không chờ hai người đáp lại, liền xin phép rồi phi ra khỏi phòng nhanh như một cơn gió.”

Âu Minh Long nhìn theo bóng dáng của con gái mình, cũng không khỏi cười khổ. Con bé này được gia gia nuông chiều quá mức, tính tình ngày càng nghịch ngợm.

Hắn quay lại nhìn phụ thân của mình, thấy hắn đang vẫn còn đang trầm ngâm suy tư.”

“Phụ thân, người vẫn còn đang suy nghĩ về cái cây đó sao?”

“Cây này có ánh sáng rực rỡ, năm quả có màu kim mộc thủy hỏa thổ, rất giống với ngũ hành linh thụ mà tổ tiên miêu tả trong bách gia dược thư. Để ta xem lại quyển sách đó.”

Nói xong, hắn lấy ra một quyển sách cổ từ trong giới chỉ, bắt đầu tìm kiếm thông tin về ngũ hành linh thụ.

Âu Minh Long đứng bên cạnh, cũng chăm chú nhìn theo. Sau một lúc, hắn nghe thấy phụ thân phát hiện ra gì đó, hưng phấn kêu lên.

“Đây rồi, đây chính là ngũ hành linh thụ. Cây này có thể phát sáng vào ban đêm, năm quả có mùi hương quyến rũ, có tác dụng tu luyện thành ngũ hành linh thể.”

“Đây là một linh thụ cực kỳ quý hiếm.”

Hắn vừa nói vừa kích động như là mình vùa mới nhặt được bảo bối vậy.

“Nhanh lên, xem xem bức ảnh này là của ai gửi lên cuộc thi.”

“Chúng ta lập tức đi kiểm tra ngay, nếu đúng là ngũ hành linh thụ thì đây là một cơ duyên vô tận đối với sự hưng thịnh vạn năm của gia tộc.”
« Chương TrướcChương Tiếp »