Đại điện Càn Nguyên cung.
Mọi người đều thảo luận sôi nổi vể giá của chiếc smart phone.
Lúc này phủ chủ ngoại vụ lên tiếng nói:“Khởi bẩm bệ hạ, nếu triều đình bán với giá chỉ có mười linh thạch trung phẩm thì triều đình sẽ mất rất nhiều lợi nhuận.”
“Lão thần cho rằng dù bán với giá 10 linh thạch thượng thẩm, hay thậm chí là 100 viên linh thạch thượng phẩm cũng sẽ có rất đông người muốn mua smart phone.”
“Với công năng kỳ diệu của smart phone, lão thần cho rằng giá đó là xứng đáng và không hề đắt.”
“Đây là thời cơ tốt để chúng ta có thể gia tăng ngân khố.”
“Ừm, trẫm thấy khanh nói cũng có lý, Tể tướng khanh thấy sao.”
“Khởi bẩm bệ hạ, thần cũng tán thành với Phủ chủ ngoại vụ, smart phone là một pháp bảo vô giá mà chỉ có triều đình sở hữu. Triều đình hoàn toàn có quyền định giá cho nó. Nếu tu luyện giả muốn sử dụng smart phone thì phải trả giá xứng đáng.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều gật đầu tỏ vẻ tán đồng bán với giá 10 thượng phẩm linh thạch.
Mặc dù vậy, mọi người vẫn rất tôn trọng nhìn về phía Diệp Hàn, chờ Diệp Hàn cho ý kiến.
Bọn họ cũng muốn biết lý do tại sao cửu điện hạ lại đề xuất bán chiếc smart phone với giá rẻ mạc như vậy, cả triều đình ai cũng biết cửu điện hạ là một người tham tài a, không lý nào cửu điện hạ lại bỏ qua cơ hội kiếm linh thạch tốt như vậy.
Diệp Hàn cười khổ lắc đầu, chung quy mọi người ở tu chân giới chỉ biết tu luyện đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, lên không quan tâm đến các mánh khóe trong buôn bán kinh doanh.
“Phụ hoàng dù bán smart phone ở giá 100 linh thạch thượng phẩm hay 10 linh thạch thượng phẩm cũng đều quá đắt.”
“Nếu triều đình bán smart phone với giá cao thì chỉ có thể đáp ứng được một số bộ phận tu luyện giả tại tu chân giới mà thôi.”
“Đừng nói là kim đan cảnh tu sĩ, cho dù là nguyên anh đại lão cũng phải cân nhắc xem số tiền bỏ ra có hoàn toàn xứng đáng để mua nó với giá 10 thượng phẩm linh thạch không.”
“Huống hồ là tu sĩ trúc cơ và luyện khí cảnh, cho dù bọn họ muốn mua cũng phải tích lũy nửa đời người mới mua được một cái, như vậy thì sẽ không có ý nghĩa gì cả.”
“Với lại mọi người thử tính xem số lượng luyện khí kỳ và trúc cơ kỳ chiếm bao nhiêu thành của Nam Bộ Châu thậm chí cả Thiên Nguyên Đại Lục.”
“Theo thần ước tính rơi vào khoảng 9 thành đến 9 thành rưỡi là tu sĩ trúc cơ kỳ và luyện khí kỳ trở xuống.” Hộ bộ thượng thư lên tiếng nói
“Phụ hoàng, như vậy mảnh thị trường béo bở và rộng lớn chúng ta không khai thác thì đúng là kẻ ngốc mà.”
“Nhưng mà điện hạ, trúc cơ kỳ, luyện khí kỳ đều là những kẻo nghèo a, bán smart phone cho bọn họ thật sự không lời được bao nhiêu tiền.” Phủ chủ ngoại vụ than
“Không! Không! Không! Chúng ta bán giá thấp cho bọn họ không có nghĩa là chúng ta không thể kiếm thêm tiền từ họ.”
“Chúng ta bán với giá thấp, càng nhiều tu sĩ có thể mua được smart phone, thì chúng ta lại có thể kiếm được càng nhiều tiền.” Diệp Hàn giải thích
Nghe Diệp Hàn nói vậy, mọi người đều nhìn về phía hắn với ánh mắt hoài nghi.
Mọi người đều cảm thấy rất bối rối và không hiểu.
Họ không biết Diệp Hàn đang nói gì.
Bán giá thấp lại càng có thể kiếm thêm được nhiều tiền?
Điều này có vẻ quá phi lý và không thể tin được.
Bọn họ không hiểu Diệp Hàn khi nói như vậy có ý gì, bọn họ cũng không biết Diệp Hàn làm cách nào có thể kiếm thêm được tiền từ những tu sĩ cấp thấp đó.
“Điện hạ, xin hãy giải thích rõ hơn được không.” Phủ chủ ngoại vụ nói
Diệp Hàn nhìn thấy sự bối rối của mọi người, cười khẽ và nói: “Phụ hoàng, con xin giải thích đơn giản cho mọi người hiểu.”
“Mọi người khi sử dụng qua smart phone là thực chất đang sử dụng qua siêu võng internet, mà muốn sử dụng siêu võng internet là mọi người phải trả một khoản phí gọi là phí duy trì.”
“Phí duy trì này được ấn định thu một năm một lần, mỗi lần một viên linh thạch hạ phẩm.”
“Sau khi tu luyện giả mua smart phone, thì có thể được miễn phí năm đầu.”
“Bắt đầu thu phí duy trì từ năm thứ hai.
“Như vậy nhẩm tính, Thiên Nguyên Đại Lục có hơn vài trăm tỷ người sử dụng smart phone, như vậy tương đương hàng năm triều đình sẽ thu về được vài trăm tỷ viên linh thạch hạ phẩm.”
Nghe Diệp Hàn nói vậy, mọi người đều cảm thấy rất kinh ngạc và không thể tin vào tai mình.
Họ không nghĩ rằng smart phone lại có thể mang lại một khoản thu nhập khổng lồ như vậy cho triều đình.
Vài trăm tỷ viên linh thạch hạ phẩm tương đương với vài chục triệu viên thượng phẩm linh thạch mỗi năm, đó là một con số khủng khϊếp mà họ chưa từng nghe thấy bao giờ.
Nếu có được số tiền đó, triều đình có thể làm được rất nhiều việc, như tăng cường tài nguyên cho quân sự, phát triển kinh tế, cải thiện dân sinh, hỗ trợ tu luyện giả… và cái quan trọng nhất là bổng lộc của bọn họ cũng theo nước lên thì thuyền lên.
Mọi người đều nhìn về phía Diệp Hàn với ánh mắt kính trọng.
Họ cảm thấy rằng Diệp Hàn là một thiên tài và có tầm nhìn xa xôi.
“Cửu điện hạ, quả là thiên tài!” Tể tướng khen ngợi mà không sợ mất mặt, ta khen ngoại tôn của ta thì đã làm sao
Mọi người ánh mắt đều sáng lên.
Họ bỗng nhiên nhận ra rằng Diệp Hàn đã tạo ra một kế hoạch kinh doanh tài tình và táo bạo.
Bằng cách bán smart phone với giá thấp, hắn đã thu hút được rất nhiều người dùng.
Và người dùng lại cực kỳ tình nguyện dâng linh thạch lên cho hắn.
Diệp hàn nhìn thấy biểu hiện của mọi người chỉ biết lắc đầu cười cười, mánh khóe kinh doanh ở tu chân giới xác thực thua xa Lam Tinh thua xa xã hội hiện đại.
Mọi người không hề hay biết rằng kiếm tiền trên siêu võng internet mới là mục tiêu chính của Diệp Hàn, còn phí duy trì nó chỉ là một khoản phí nhỏ mà thôi.
Ví dụ như các trang mạng xã hội metaface, yoube, tikxen…bọn họ đều cho tất cả mọi người có thể tự do vào sử dụng, đăng ảnh, đăng video cá nhân lên các nền tảng của họ.
Chả nhẽ họ lại làm không công cho ngươi, không không mà họ đang kiếm tiền trên dữ liệu của ngươi, bằng cách cho những người bán hàng quảng cáo hướng đến những đối tượng mục tiêu của họ, và các công ty sẽ kiếm tiền từ quảng cáo đó.
Hay các trang web xem phim giải trí cũng vậy, họ cho ngươi xem phim miễn phí ở những chế độ thấp, nếu muốn xem chế độ full HD thì vui lòng nạp tiền mua vip để xem nha.
Đây đều là những chiêu thức kinh doanh giúp cho các công ty giải trí trên internet tại Lam Tinh có thể thu bội tiền nha.
“Nhưng điện hạ, những người tu luyện kia liệu bọn họ có chấp nhận bỏ ra khoản phí duy trì mỗi năm như vậy không?” Các vị đại thần thắc mắc
“Đúng, nếu ai mà bán cho trẫm pháp bảo xong, mà những năm sau vẫn tiếp tục đòi linh thạch phí gì đó, chắc chắn trẫm sẽ chém hắn thành trăm mảnh, ha ha ha. . .”
Diệp Hàn cười ngượng trước sự bá đạo của phụ hoàng.
“Thu phí từ năm thứ hai trở đi bọn họ nguyện ý sao, đương nhiên là không nguyện ý.”
“Nhưng sau một năm tất cả mọi người đều đang sử dụng smart phone và siêu võng internet, họ đã quen thuộc và nghiện với những công năng và tiện ích của nó.”
“Dù muốn dù không, họ cũng sẽ phải ngoan ngoãn bỏ ra một khoản phí duy trì mỗi năm để có thể tiếp tục sử dụng nó.”
“Nhưng nếu có tu luyện giả nào không muốn đóng linh thạch thì sao, thì xin lỗi ngươi a, ngươi không thể sử dụng các công năng của smart phone nữa.”
“Bọn họ sẽ bị cắt đứt liên lạc và thông tin, bị tụt hậu và bị xa lánh bởi những người khác.”
“Họ sẽ không muốn như vậy.”
Diệp Hàn nhìn quanh các vị đại thần trong đại điện, hỏi: “Nếu là các ngài, các ngài có muốn bị loại ra khỏi vòng tròn xã hội không?”
“Các ngài có muốn bị cắt đứt liên lạc và thông tin không?”
“Các ngài có muốn bị tụt hậu và bị xa lánh bởi những người khác không?”
Các vị đại thần đều lắc đầu mạnh mẽ, chỉ cần nghĩ đến tình cảnh đó thì thật đáng sợ.
Đương nhiên là họ không muốn như vậy.
Họ muốn được sử dụng smart phone và siêu võng internet.
Họ muốn được thưởng thức những chức năng kỳ diệu của nó, họ muốn được kết nối với thế giới bên ngoài.
“Vậy thì các ngài phải chấp nhận đóng linh thạch.” Diệp Hàn nói với vẻ quyết đoán.
“Đây là một điều kiện không thể thay đổi. Nếu các ngài không đóng linh thạch, thì các ngài không thể sử dụng các công năng của smart phone. Đó là quy luật của siêu võng internet.”
“Điện hạ, chúng thần đã hiểu.”
“Cách duy nhất để bọn họ không bị loại ra khỏi vòng tròn xã hội, là họ phải chấp nhận đóng linh thạch cho triều đình.”
“Cửu đệ chiêu này của đệ thật diệu a, như vậy chúng ta có thể thu phí suốt đời của bọn họ, trừ phi bọn họ không muốn sử dụng smart phone nữa, nhưng điều này chắc chắn là không thể, ha ha ha . . .” Các vị hoàng tử công chúa vui vẻ nói
Diệp Hàn cười khẽ và nói: “Phụ hoàng, mẫu hậu nhi thần gọi nó là ‘kinh doanh theo mô hình thuê bao’.”