Chương 58: Hiện Tại, Bản Thân Có Hơi Không Muốn Làm Nguyệt Chủ Nữa.

Khu vực trung tâm bộ lạc Nguyệt Đàm, trong một tòa nhà rộng lớn, lúc này đang truyền tới tiếng cãi nhau.

- Chúng ta nên loại bỏ những người vô dụng kia, bọn họ đang liên lụy lấy bộ lạc của chúng ta.

Một tiếng gầm nhỏ già nua, đang phát tiết bất mãn của mình.

- Không thể nào, bọn họ đều là người của bộ lạc Nguyệt Đàm, ta không thể nào mặc kệ bỏ lại bọn họ.

-…

Khí thế của Nguyệt Chủ không yếu, một lời đã từ chối đề nghị của đại trưởng lão.

- Tiếp tục như vậy, bộ lạc Nguyệt Đàm chúng ta sớm muộn cũng sẽ bị diệt vong.

Đại trưởng lão giận dữ hét lên.

- Có ta ở đây, bộ lạc Nguyệt Đàm không có khả năng diệt vong. Nguyệt Chủ uy nghiêm, rất tự tin.

- Bà có thể kiên trì được bao lâu? Đừng quên, đời mới không có Giác Tỉnh Giả hệ thủy, bộ lạc chúng ta sẽ không có nguồn nước để dùng.

-…

Đại trưởng lão bắt đầu chất vấn:

- Nguyệt Phi Nhan là Giác Tỉnh Giả hệ hỏa, đời kế tiếp rất có thể sẽ là Giác Tỉnh Giả hệ hỏa, đến lúc đó bà phải làm sao?

Nguồn nước của bộ lạc Nguyệt Đàm, chính là đến từ năng lực Giác Tỉnh Gỉa hệ Thủy của Nguyệt Chủ.

Hoặc có lẽ, mỗi một đời Nguyệt Chủ đều là Giác Tỉnh Gỉa hệ Thủy.

Có đôi khi, ba đời Giác Tỉnh Gỉa hệ Thủy cùng tồn tại, khi đó chính là thời kỳ bộ lạc Nguyệt Đàm hùng mạnh nhất.

Chỉ là cho tới bây giờ, một đời mới, Nguyệt Phi Nhan lại là Giác Tỉnh Gỉa hệ Hỏa, làm cho cao tầng bộ lạc Nguyệt Đàm mất đi lòng tin đối với tương lai.

- Không phải còn có Thủy Tinh Ngư sao? Lần này ta tự mình đi tìm Huyết Hồ Tử mang Thủy Tinh Ngư về.

Nguyệt Chủ thản nhiên nói.

Trước kia, vì bà ngưng tụ nguồn nước không thể rời khỏi bộ lạc Nguyệt Đàm, hiện tại, chỉ có thể để cho bộ lạc nhịn thêm vài ngày không dùng nước.

- Ngươi còn nghĩ đến Thủy Tinh Ngư? Ta nhận được tin tức Thủy Tinh Ngư của Huyết Hồ Tử đã bị trộm đi.

Đại trưởng lão cực kỳ tức giận quát.

Thủy Tinh Ngư biến mất, mới khiến cho lão tới tìm Nguyệt Chủ, trao đổi chuyện cải cách bộ lạc Nguyệt Đàm.

Trước đây nghe được có Thủy Tinh Ngư tồn tại, mới để cho bộ lạc Nguyệt Đàm có hy vọng mới.

Hiện tại, tin tức Thủy Tinh Ngư biến mất, làm cho đại trưởng lão tuyệt vọng.

- Chuyện khi nào?

Sắc mặt của Nguyệt Chủ nghiêm túc lại.

Bà cũng không bình tĩnh, Thủy Tinh Ngư biến mất, đại biểu cho một bộ phận Nguyệt Đàm đến thế hệ Nguyệt Chủ đời sau của bà, sẽ bắt đầu suy sụp.

- Tin tức do mật thám truyền tới sáng nay.

Trên khuôn mặt già nua của Đại trưởng lão tràn đầy ngoan lệ:

- Nhanh chóng trục xuất những người vô dụng kia ra khỏi bộ lạc, chúng ta phải bắt đầu tiết kiệm trữ nước.

- Để ta suy nghĩ một chút.

Trong lòng của Nguyệt Chủ rất phiền, chống lấy cái trán, bất đắc dĩ khoát tay.

Bà chỉ có thể dùng chiến thuật trì hoãn, có thể kéo thêm một hồi thì kéo thêm một hồi.

- Hanh, ta chỉ hy vọng bộ lạc Nguyệt Đàm không bại vong ở trong tay chúng ta là được.

Đại trưởng lão lạnh rên một tiếng, quay lưng đi ra cửa.

Cửa chính.

- Mẫu thân đại nhân, con đã trở về.

Nguyệt Phi Nhan chạy vội vào, mái tóc dài màu đỏ rực bay bay.

Cô nhìn thấy khuôn mặt đại trưởng lão tức giận, vội vã dừng bước lại, cung kính nói:

- Đại trưởng lão, ngài đã bàn xong chuyện?

- Ai ~~

Đại trưởng lão liếc nhìn cô gái tóc đỏ, nhịn không được thở dài, lắc đầu rời khỏi.

- Mình có vấn đề à, mỗi lần nhìn thấy mình đều than thở.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, con ngươi màu đỏ hiện lên một tia buồn bã.

Cô không biết tại sao?

Không phải, cô cũng biết.

Chỉ là, cô gái tóc đỏ không có bất kỳ biện pháp nào, cô chỉ là một Giác Tỉnh Gỉa hệ Hỏa mà thôi.



- Phi Nhan, vào đi.

- Vâng, con tới ngay.

- Bịch bịch...

Nguyệt Phi Nhan dùng sức vỗ gò má, cầm lá trà Tinh Huy trong túi, mang theo nụ cười chạy chậm vào tìm mẫu thân đại nhân.

Cô tiến vào phòng khách, đã thấy vẻ mặt mẫu thân mệt mỏi ngồi ở ghế chủ vị.

- Làm sao? Lai lịch ba người kia như thế nào?

Nguyệt Chủ vẫy vẫy tay hỏi.

- Người dẫn đầu tên Mục Lương, đến từ thành Huyền Vũ, tới bộ lạc Nguyệt Đàm chúng ta tìm người...

Nguyệt Phi Nhan khéo léo tiến lên, đi tới phía sau mẫu thân, giúp bà ấn huyệt Thái Dương, nhẹ giọng nói ra tin tức thăm dò được.

Trong đó, cô có giấu đi chuyện giao dịch trà Tinh Huy, trước tiên cần phải tỏ vẻ ngoan ngoãn, mới có thể lấy ra.

- Ồ? Nếu Thành Huyền Vũ thật sự như cậu ta nói, như vậy tuyệt đối là một Đại Thành Siêu Cấp (thành trì vô cùng lớn).

Vẻ mặt của Nguyệt Chủ có chút xem thường.

- Mẫu thân, mẹ cảm thấy lời anh ta nói là thật? Hay giả?

Nguyệt Phi Nhan chăm chú nghe dạy.

- Nửa thật nửa giả! Cụ thể tình huống gì, chỉ dựa vào lời nói, rất khó nhìn ra.

Nguyệt Chủ thoải mái nheo lại đôi mắt, hưởng thụ sự xoa bóp của con gái, khẽ cười nói:

- Chỉ cần đối phương không phải tới gây chuyện, cũng không cần quản bọn họ.

- Đúng rồi, con từ trong tay Mục Lương giao dịch được một ít trà Tinh Huy.

Sau khi, Nguyệt Phi Nhan bán manh, ngoan ngoãn một hồi, mới lấy ra lá trà Tinh Huy quý giá từ trong túi ra.

- Thánh Thụ thành Huyền Vũ sinh ra lá trà, chỉ nghe anh ta nói mơ hồ như vậy? Còn có thể kéo dài tuổi thọ?

.

Nguyệt Chủ tò mò cầm lất miếng vải mở ra nhìn, chính là lá trà khô thông thường mà thôi, khác biệt duy nhất là lá khá lớn.

- Hì hì... Ngâm nước một cái, nếm thử chẳng phải sẽ biết sao?

Nguyệt Phi Nhan cười giả dối.

Mỗi ngày, cô đều uống trà một lần, thuần thục đem trà ngâm nước, rồi dâng lên.

Nguyệt Phi Nhan thúc giục:

- Mẫu thân, mẹ nhanh nếm thử.

- Được.

Nguyệt Chủ sủng nịch cười cười, che giấu đi mệt nhọc nơi đáy mắt.

Bà nâng chung trà lên nhìn một chút, kinh ngạc phát hiện lá trà trong nước trà, lấm tấm điểm xanh chói mắt như ngôi sao.

Nguyệt Chủ còn chưa uống, đã có chút tin, dù sao từ chưa từng gặp lá trà đẹp mắt như vậy.

- Sách ~~

Nguyệt Chủ khẽ nhấp một cái, nhất thời say mê nheo lại hai mắt.

Một lúc lâu, bà mới tỉnh lại từ dư vị hạnh phúc, kinh ngạc nhìn nước trà trong tay.

- Mẫu thân, như thế nào?

Nguyệt Phi Nhan khẩn trương hỏi.

- Rất ngon, nếu ngày nào cũng uống, quả thật có khả năng kéo dài tuổi thọ.

Nguyệt Chủ có bị trà Tinh Huy làm cho kinh diễm.

Bà sử dụng năng lực Giác Tỉnh Gỉa hệ Thủy quá nhiều, nên thỉnh thoảng sẽ bị đau đầu, đã giảm bớt được một chút.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Phi Nhan thở phào nhẹ nhõm, rồi thận trọng nói:

- Con tranh thủ rất lâu với Mục Lương, mới có thể giao dịch được một hộp.

- Nói đi, giá cả bao nhiêu?

Nguyệt Chủ làm mẹ của cô gái tóc đỏ, nhìn một cái cũng biết tâm tư của con gái mình.

- 100 viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.

Nguyệt Phi Nhan nhỏ giọng nói.

- Cái gì?

Mắt của Nguyệt Chủ trợn tròn, có điểm khó tin hỏi:

- Con lặp lại lần nữa? Bao nhiêu viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng?



.

- Một... 100 viên.

Nguyệt Phi Nhan rụt cổ một cái.

- Con đứa phá gia bại sản này, ta có nên tát con một cái không?

Trán của Nguyệt Chủ nổi lên gân xanh, tay phải giữ lấy cô gái tóc đỏ.

- Ai nha! Mẫu thân cũng thích trà Tinh Huy, vừa vặn có thể giảm bớt cơn đau đầu của mẹ mà!

Nguyệt Phi Nhan linh hoạt tránh né.

Cô xoay người chạy ra phía ngoài, lưu lại âm thanh nhẹ nhàng khoan khoái:

- Con lấy tinh thạch hung thú, đêm nay phải đổi lấy trà Tinh Huy mang về.

- Thực sự là... Nghịch ngợm, thích gây chuyện.

Nguyệt Chủ chiều chuộng lắc đầu, cúi đầu liếc nhìn nước trà trong tay, yên lặng uống lần nữa.

Một hồi.

Bà lại đau đầu suy nghĩ về tương lai bộ lạc.

Nguyệt Chủ nhìn cửa phòng khách, suy nghĩ xuất thần, bản thân tự lẩm bẩm:

- Cần phải dọn đi hay không? Đi tìm nguồn nước?

- Nhưng... Ai

Bà có hơi bất đắc dĩ thở dài:

- Người trong bộ lạc bảo thủ, sẽ không nguyện ý rời đi.

Chỉ có làm ở vị trí này, Nguyệt Chủ mới biết được mệt nhọc, mỗi ngày đều phải ngưng tụ nguồn nước, không thể rời khỏi bộ lạc Nguyệt Đàm.

Nói thật, con gái bà, Nguyệt Phi Nhan không phải Giác Tỉnh Gỉa hệ Thủy, ngược lại làm cho Nguyệt Chủ cảm thấy rất hài lòng,... Ít nhất... Không bị giam ở trong "Lao lung", sống cuộc sống của người cá.

- Nếu có thể dọn vào trong thành lớn, cuộc sống sẽ tốt hơn.

Nguyệt Chủ không hiểu trưởng lão nhất hệ nghĩ gì, cả ngày luôn ôm mộng muốn bộ lạc Nguyệt Đàm phát triển thành thành trì lớn, vừa nghĩ cũng biết là chuyện không thể.

Chỉ dựa vào một mình bà ngưng tụ nguồn nước, cũng rất khó đủ cho bộ lạc dùng.

Càng không cần phải nói, phát triển đến cấp bậc thành trì lớn, nhân số sẽ càng ngày càng nhiều.

- Nếu có Thủy Tinh Ngư, ngược lại có thể thử một chút phát triển thành thành trì lớn.

Nguyệt Chủ lắc đầu, bỏ rơi ý tưởng không thiết thực này.

- Nguồn nước.

- Ở đâu có nguồn nước có thể dùng vô tận?

- Hiện tại, bản thân có hơi không muốn làm Nguyệt Chủ nữa.

Đạp đạp đạp...

Khi Nguyệt Chủ đang bực tức, tiếng bước chân gấp truyền đến, cắt đứt trầm tư của và.

Một gã lính gác khom lưng báo cáo:

- Nguyệt Chủ đại nhân, vừa rồi có một người truyền lời cho thuộc hạ, nói là đêm nay Huyết Hồ Tử sẽ xuất hiện trong bộ lạc Nguyệt Đàm.

- Truyền lệnh xuống, đội săn bắn gia tăng tuần tra.

Nguyệt Chủ nghiêm túc ra lệnh.

- Vâng.

Lính gác chạy xuống truyền lệnh.

- Tại sao Huyết Hồ Tử lại muốn tới bộ lạc Nguyệt Đàm?

Nguyệt Chủ cau mày suy tư.

Mấy giây sau.

Tia sáng lóe lên trong mắt của bà, nhớ lại lời đại trưởng lão nói: Thủy Tinh Ngư của Huyết Hồ Tử bị trộm.

- Lẽ nào, người trộm Thủy Tinh Ngư ở trong bộ lạc Nguyệt Đàm?

Nguyệt Chủ bỗng nhiên đứng dậy, đi nhanh ra ngoài.

Bà nhớ tới nhiệm vụ treo thưởng Thủy Tinh Ngư, ngẫm lại có người trộm Thủy Tinh Ngư tới bộ lạc Nguyệt Đàm cũng bình thường.

- Xem ra, người báo tin tức này có thể chính là người trộm Thủy Tinh Ngư.

Nguyệt Chủ quyết định chủ động đi tìm Thủy Tinh Ngư, muốn trước khi Huyết Hồ Tử đuổi tới, có được Thủy Tinh Ngư.

Chỉ cần ở trong phạm vi bộ lạc Nguyệt Đàm, bà có thể lấy thiên phú giác tỉnh của bản thân, đi cảm ứng năng lực ba động khi Thủy Tinh Ngư phát động thiên phú.

Lúc này, Nguyệt Chủ sẽ chờ Thủy Tinh Ngư phát động thiên phú.