Sáng hôm sau, Dạ Hi đã đi tới hoàng cung từ sớm. Còn về tối hôm qua Quân Mặc Hiên có tắm nước lạnh hay không cũng không thể biết được. Tóm lại, buổi sáng thức dậy, tâm tình Quân Mặc Hiên rất tốt, nhớ tới bàn tay nhỏ nhắn mất hồn của Dạ Hi, Quân Mặc Hiên lại có vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo, lúc này đang ngồi trên ghế dựa đung đưa, ở trong sân phơi nắng.
Nhưng mà, lúc này trong hoàng cung, Dạ Hi mang vẻ mặt cung kính quỳ gối trước mặt Quân Thiên Dịch, bên cạnh là hoàng hậu và Đức phi đều đang có mặt ở đây.
“Phụ hoàng, ngày hôm qua Hiên vương và nhi tức bị người ta khi dễ, con muốn báo thù, nhi tức đặc biệt tới đây xin người cho chỉ lệnh.” Dạ Hi cung kính nói.
Lần đầu tiên Dạ Hi quỳ xuống trước mặt người ta, có thể tính là đã cho Quân Dịch Thiên mặt mũi.
“Nói thử xem người nào bắt nạt con, trẫm thay con chủ trì công đạo.” Quân Thiên Dịch tỏ vẻ quan tâm hỏi.
“Không cần, nhi tức sẽ tự tìm bọn họ báo thù, sẽ không quậy đến chết người khiến phụ hoàng khó xử.” Dạ Hi thành khẩn nói.
Nghe vậy, Quân Thiên Dịch cũng không cảm thấy có gì không ổn, đã không quậy tới chết người, vậy cứ tùy Dạ Hi đi, dù sao bị khi dễ còn có Hiên nhi của ông. Dạ Hi báo thù cho chính mình, cũng coi như báo thù cho Hiên nhi, vì vậy, hoàng thượng lập tức đồng ý yêu cầu của Dạ Hi.
Thấy Quân Thiên Dịch đồng ý, Dạ Hi hài lòng rời đi. Khi Dạ Hi trở lại Hiên vương phủ, lập tức phái người truyền tin tức ba ngày sau bán đấu giá đêm đầu của thái tử ra ngoài.
Nhất thời, toàn bộ kinh thành xôn xao, bán đấu giá thái tử Thiên Thần đã là thiên hạ kỳ văn, lần này Hiên vương phi còn dám tuyên bố bán đấu giá đêm đầu của thái tử, quả thật là muốn nghịch thiên rồi.
Nhưng, cái này cũng chưa tính là gì, sau khi tin tức bán đấu giá đêm đầu của thái tử vừa truyền ra, Long Môn vẫn ẩn giấu trong bóng tối và Huyết Sát vừa được lập cũng thả ra tin tức: Ai dám ngăn cản Hiên vương phi bán đấu giá thái tử, gϊếŧ không tha.
Lời này vừa truyền ra, mọi người nhao nhao suy đoán Hiên vương phủ và hai tổ chức lớn là Long Môn và Huyết Sát có quan hệ gì. Trong lúc này, người vốn khinh thường Dạ Hi cũng không dám khinh thường nàng, ngay cả Hiên vương đi ở trên đường người khác cũng mang vẻ mặt cung kính, tóm lại không ai dám mắng hắn là tên ngốc nữa.
Hoàng hậu nhận được tin thiếu chút nữa xỉu vì tức, vốn dĩ định phái người đi cứu thái tử ra, nhưng có Long Môn và Huyết Sát bao bọc, làm sao có thể dễ dàng cứu ra đây?
Cuối cùng, vô kế khả thi, hoàng hậu chỉ có thể đi cầu hoàng thượng.
Lúc này, trong Dưỡng Tâm Điện, đầu của hoàng thượng thật sự muốn nổ tung.
“Đồ công công, tình hình thế nào rồi?” Quân Thiên Dịch xoa xoa trán, vẻ mặt buồn bực hỏi. Lúc trước ông cho rằng cùng lắm thì Dạ Hi chỉ đánh thái tử một trận, ai ngờ Dạ Hi kia còn dám bán đấu giá thái tử, đúng là không phải gây chuyện bình thường.
“Hồi hoàng thượng, vương phi đã phát hết thϊếp mời cho mỗi vương tôn quý tộc rồi, ba ngày sau bán đấu giá thái tử đã… Đã trở thành sự thật.” Đồ công công lau mồ hôi trên trán, vẻ mặt sợ hãi nói.
Ôi chao, sao số mệnh ông lại khổ như vậy, lại gặp phải sự tình thế này.
“Hoàng thượng… Hu hu… Làm sao bây giờ?” Hoàng hậu cũng đã gấp muốn chết, vẻ mặt lo lắng hỏi hoàng thượng. Bỗng nhiên, giống như là nhớ tới cái gì, tiếp tục lên tiếng nói: “Dạ tướng quân không phải là phụ thân của Dạ Hi sao? Người cho hắn đi cầu tình đi.”
Nghe vậy, hoàng thượng giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, phụ họa theo đuôi nói: “Đúng đúng, mời Dạ tướng quân tới hỗ trợ.”
“Hồi hoàng thượng, lúc Dạ tướng quân đang trên đường đi tới Hiên vương phủ đã bị người Long Môn mời đi dùng trà.” Đồ công công nhỏ giọng nói.
Cái gì, hoàng thượng kinh hãi, Long Môn cũng quá kiêu ngạo rồi, nhưng nghĩ lại, có lẽ đây là thế lực Dạ Hi thành lập vì Hiên nhi. Cho nên, cảm xúc muốn nổi giận của hoàng thượng cũng bị ngăn lại.
“Dạ tướng quân bị người mời đi dùng trà, vậy phái người tới cầu Hiên vương đi, dù sao Lâm nhi cũng là ca ca của nó, Hiên vương sẽ phải đồng ý thôi.” Hoàng hậu giống như bệnh tật chữa bậy nói.
Bên kia, Đức phi nương nương nở nụ cười, một cơ hội tốt để thay thái tử, làm sao bà có thể buông tha. Đã sớm phái người tra rõ hướng đi của Quân Mặc Hiên, lập tức, mở miệng nói: “Đồ công công, bây giờ Hiên nhi đang ở đâu?”
Nghe vậy, Đồ công công thật muốn té xỉu ngay lập tức, đây là đang khảo nghiệm trái tim của ông mà.
“Hồi nương nương, sáng sớm Hiên vương đã đi ra ngoài đạp thanh với Hiên vương phi, còn Hiên vương phủ đã đóng cửa ba ngày không tiếp khách, trong ngoài phủ đều là người của Long Môn và Huyết Sát.” Đồ công công một hơi nói hết.
Đồng thời cũng đánh tan ý nghĩ của hoàng hậu, có Long Môn thủ, chỉ sợ cho dù huy động Ngự Lâm Quân cũng không thể cứu thái tử ra được.
Lần này hoàng hậu hoàn toàn chết tâm, Dạ tướng quân không được, Quân Mặc Hiên không có ở kinh thành, còn ai có thể giúp Lâm nhi của bà đây. Đồng dạng, vẻ mặt hoàng thượng cũng rất bất đắc dĩ, Dạ Hi này cũng quá độc ác rồi, gần như chặn hết con đường sống của thái tử.
“Hoàng thượng, không phải còn có Cửu Môn Đề Đốc sao? Không phải ông ta chuyên quản trị an sao, để ông ta đi có lẽ sẽ ngăn được Dạ Hi.” Đức phi đề nghị, lúc này không cần biểu hiện ra quá rõ ràng, nếu không sẽ gây bất lợi cho Dực nhi của bà.
Cửu Môn Đề Đốc, trước mắt hoàng hậu sáng lên, đây là hy vọng cuối cùng rồi. Cho dù Long Môn và Huyết Sát lá gan có lớn tới đâu, cũng không dám công khai đối địch với hoàng thượng.
“Hồi nương nương, Cửu Môn Đề Đốc Lý đại nhân hiện tại ốm đau trên giường, trong vòng ba ngày sợ là không thể khỏe lên được.” Đồ công công liều chết nói.
Nghe vậy, hoàng hậu oán thầm trong lòng, ốm đau trên giường, thúi lắm. Nhưng mà một tia hy vọng cuối cùng cũng đã tiêu tan, rốt cuộc hoàng hậu nhịn không được nữa hôn mê bất tỉnh.
Thấy hoàng hậu ngất đi, hoàng thượng biết lần này Dạ Hi đã nháo quá lớn, vốn đáp ứng Dạ Hi sẽ không nhúng tay, sợ là phải nuốt lời rồi. Vì vậy mở miệng nói: “Đồ công công, đi nói với Hi nhi giáo huấn một chút là được rồi, dù sao cũng là thái tử.”
Lời này vừa nói ra, hoàng hậu vốn dĩ đang ngất lập tức tỉnh táo lại, dùng ánh mắt thúc giục Đồ công công nhanh đi.
Nghe vậy, Đồ công công kinh ngạc một trận, Dạ Hi này thật sự là thần tiên mà, ngay cả điều này cũng nghĩ tới. Lập tức mở miệng, mang nguyên thoại của Dạ Hi nói cho hoàng thượng.
“Hoàng thượng, vương phi có nói gieo nhân nào gặt quả nấy, thái tử cho người nhục nhã Hiên vương, người muốn ăn miếng trả miếng, đòn lại trả đòn, dù ai cầu tình cũng vô dụng.” Đồ công công bắt chước theo giọng điệu của Dạ Hi, đừng nói, tiếng nói kiên quyết kia đúng là có vài phần khí thế của Dạ Hi.
Nghe vậy, hoàng thượng không phản đối, đành phải kiếm cớ chuồn đi.
“Ôi, đầu trẫm đau quá, Đồ công công mau truyền thái y cho trẫm, bệnh này của trẫm sợ là dăm ba bữa cũng không tốt lên được.” Nói xong, hoàng thượng nhấc tay ý bảo thái giám bên cạnh đỡ ông về tẩm cung.
Thấy vậy, trng lòng một đám người ở đây âm thầm mắng hoàng thượng vô sỉ, đã sinh bệnh lại còn biết được khi nào thì mình khỏi bệnh, sợ bị ầm ĩ, ngài còn có thể kiếm cớ nào rách nát hơn không…
Thoáng cái đã qua thời gian ba ngày, lúc này ở Yên Vũ các vô cùng náo nhiệt. Mà bên ngoài Yên Vũ các được canh phòng nghiêm ngặt, tuy không biết vì sao Long Môn lại giúp nàng, nhưng Dạ Hi vẫn rất cảm tạ.
Vì vậy, Dạ Hi cố ý mời Long Môn chủ tới tham dự hội đấu giá.
Ngoại trừ một số tiểu thư quan lại tới đây, khiến Dạ Hi bất ngờ là hai tỷ muội Dạ gia, hai tỷ muội Liễu gia đều đến đây. Thậm chí còn có tử đệ phú gia cũng tới, trong đó có một người Dạ Hi nghe nói qua, người này yêu thích nam phong.
-----