Chương 40: Độ Đa Dạng Thực Phẩm Thấp

Thời đại này thức ăn quá mức thiếu thốn, những thực vật dùng làm thức ăn biết cũng quá ít, hơn nữa thủ pháp nấu nướng cũng thập phần đơn giản, đừng nói đến gia vị đầy đủ, cơ bản đều chỉ cần có thể chín là được, miễn sao có thể lấp đầy bụng, không có yêu cầu lớn lao hơn.

Rau dưa cùng rau xanh, nàng nên chuẩn bị nhiều một chút, những loại cây này thời gian trưởng thành rất ngắn, chỉ cần hơn một ngày là có thể thu hoạch.

Ban ngày Lâm Diệp Nhi cùng Tiểu Đoàn Đoàn vội vàng may quần áo mùa đông, còn Lâm Võ chăm chỉ lên núi tìm kiếm hạt dẻ.

Có lúc thì sẽ tìm được một ít, có lúc lại tay không mà về.

Tỷ đệ Lâm gia bán hạt dẻ, người trong thôn cũng hầu như ai cũng biết hết, người có tâm cũng muốn lên núi tìm hạt dẻ, nhưng lại không dễ tìm. Mắt thấy nghề bán hạt dẻ sắp phải bỏ, Lâm Diệp Nhi đã bắt đầu lên kế hoạch tìm một nghề khác để kiếm tiền. Lần này nghề nàng chọn phải có suy tính kĩ càng, bằng không giống như bán hạt dẻ, nói bỏ liền phải bỏ ngay.

Mỗi buổi tối, Lâm Diệp Nhi đi xem xét một vòng trong không gian, thuận tiện thu hoạch cải trắng cùng rau xanh, sau đó lại chất chồng một đống ở bên cạnh.

Nhìn trong không gian càng ngày càng nhiều cải trắng cùng rau xanh, Lâm Diệp Nhi trong óc linh quang chợt lóe lên một chủ ý. Đã có từng này cải trắng, cũng không thể cứ để vậy hoài, trước kia trong nhà nàng cũng thường xuyên làm kim chi, cũng chính là đồ chua Hàn Quốc.

Đồ chua này cũng không phải là món đặc trưng của Hàn Quốc, thực ra ở nông thôn cũng đã có người làm được, chỉ là đồ chua ở Hàn Quốc tên tuổi vang dội, cho nên rất nhiều người khi nhắc tới cái nôi của đồ chua, liền nghĩ đến Hàn Quốc. Lâm Diệp Nhi chuẩn bị đem cải trắng làm thành đồ chua cùng dưa chua, rau xanh còn lại làm thành cải khô.

Lâm Diệp Nhi đem cái này ý tưởng nói cho hai người Lâm Võ cũng Tiểu Đoàn Đoàn nghe, giải thích một hồi lại làm Lâm Võ cùng tiểu Đoàn Đoàn mờ mịt không hiểu đó là món ăn gì.

Đối với đồ chua, kiếp trước Lâm Diệp Nhi không ít lần làm cùng mẹ, đương nhiên biết trình tự làm cùng gia vị. Đồ chua quan trọng nhất chính là gia vị, sự phối hợp gia vị quyết định đến hương vị của món chua.

Ngày hôm sau sáng sớm, Lâm Diệp Nhi chạy tới trấn trên, đến cửa hàng mua ớt cay cùng muối. Duy nhất chỉ có gừng làm nàng cảm thấy khá rắc rối.

Nàng không biết phải mua từ tiệm tạp hóa, hay mua từ tiệm thuốc, giá cả không cần nghĩ cũng biết rất mắc. Gừng nơi đây rất quý giá, Lâm Diệp Nhi chỉ cần ý tứ mua một chút, chỉ cần có thể trồng được trong không gian, thì số lượng không phải là vấn đề.



Tỏi, trấn trên không có, nhưng hành tây lại có rất nhiều, rất nhiều người chỉ đem tỏi trở thành hạt giống, không có người dùng để ăn, nhưng lại làm nàng thêm thuận tiện.

Lúc trước khi mua hạt giống, nàng thuận tay mua một ít hạt giống của các loại gia vị, đặt ở trong không gian, hiện tại trong không gian cũng đã có vài cây tỏi, hành, ớt cay.

Đến cửa hàng lương thực, mua hai cân gạo nếp, xem như giai đoạn chuẩn bị nguyên liệu đã gom đủ. Nếu không phải lấy từ không gian sẽ khiến cho huynh muội Lâm Võ chú ý, có thể trực tiếp lấy mấy thứ này từ trong không gian ra, cũng không cần tiêu tiền uổng phí mua từ bên ngoài.

Giá vị toàn bộ chuẩn bị tốt, Lâm Diệp Nhi mua mấy cái lu lớn, lần này lại có chút phiền, đó là không thể mang về bằng tay không, Lâm Diệp Nhi quyết đoán tiêu năm văn tiền thuê một chiếc xe bò kéo lu về thôn.

Vừa đến cửa thôn, thím Vương nhìn lu lớn trên xe bò hỏi: "Lâm nha đầu, mua nhiều lu lớn làm gì?"

"Để đặt đồ." Lâm Diệp Nhi cũng không nói tỉ mỉ, chỉ trả lời mơ hồ một câu.

Vương thị cũng không phải người thích truy đến cùng, cho nên cũng không hỏi nữa.

Sau khi trở về, Lâm Võ đã thu mua không ít cải trắng cùng rau xanh, hầu như nhà nào cũng có, cũng không đáng giá bao nhiêu tiền, mua mấy sọt lớn, cũng chỉ mất khoảng năm mươi văn tiền.

Đầy đủ hết thảy, Lâm Diệp Nhi bắt đầu làm đồ chua. Trước đem cải trắng rửa sạch sẽ, cắt rễ, sau đó đem muối rải lên, ướp.

Trong lúc ướp, Lâm Diệp Nhi bắt đầu chế tác gia vị, đem tỏi, gừng giã nhuyễn. Lại giã gạo thành bột, để vào chút nước, lửa nhỏ nấu thành hồ. Sau đó cho toàn bộ gia vị bỏ vào hồ, quấy đều, vậy là đã chế thành gia vị. Nàng nếm tương ớt, hương vị cũng không tệ lắm.

Chờ đến lúc bọn họ muối xong cải trắng, trời đã tối