Chiều hôm đó, như đã hẹn trước, Hoàng Việt cùng tiểu Phan đi ra vùng ngoại ô của Hắc Huyền Sơn, mục đích của chuyến đi này là đám dã thú trong miệng tiểu Phan, chúng nó có ích đối với Hoàng Việt.
Hoàng Việt cùng đi với tiểu Phan, sau khi ra đến sau núi, địa điểm tiểu Phan dẫn hắn đi tương đối hẻo lánh, tuy vậy có rất nhiều dã thú nhỏ.
“Đinh! Kí chủ tiêu diệt dã thú Lang Miêu, nhận được 5 điểm làm ác!”
“Đinh! Kí chủ tiêu diệt dã thú Bạch Thỏ, nhận được 3 điểm làm ác!”
Sau khi tiểu Phan quay về, để lại một mình Hoàng Việt ở trong vùng sau núi này, hắn tha hồ tiêu diệt từng con thú nhỏ, trên mặt vô cùng hưng phấn khi mơ hồ có thể cảm giác được tu vi đang dần dần tăng lên.
“Nói như vậy, ta sắp làm đại ác nhân rồi?” Hoàng Việt cũng phải bó tay với hệ thống, việc tiêu diệt thú hoang gần như không thể tránh khỏi, trừ phi ăn chay, như vậy há chẳng phải nói toàn bộ người trên đại lục này đều đang làm ác sao?
Nơi này, dã thú cũng rất nhiều, nhưng chỉ là những con thú nhỏ, sức chiến đấu rất thấp, to lớn nhất mà Hoàng Việt thấy chỉ là một con trâu lớn cùng một con sói xám, gϊếŧ chúng nó khiến hắn thu về một lượng tu vi không ít.
Dã thú ở thế giới này, tuy rằng thật sự mạnh hơn rất nhiều so với dã thú ở Địa Cầu, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Hậu Thiên sơ kỳ đến trung kỳ, vẫn là không làm khó được Hoàng Việt.
“Đinh! Kí chủ tiêu diệt dã thú Nhím Gai, nhận được 4 điểm làm ác!”
Hoàng Việt liên tục tìm từng con dã thú, hăng say đồ sát, đơn giản vì hắn biết mốc đầu tiên hệ thống phát thưởng sau khi kiếm được 100 điểm làm ác sẽ là gói quà ác nhân sơ cấp, tuy rằng không biết trong đó có những gì nhưng chỉ riêng tu vi thu được cũng đủ để khiến Hoàng Việt gϊếŧ không biết mỏi.
Mất hơn 2 tiếng đồng hồ, Hoàng Việt mới hoàn thành tích lũy đủ 100 điểm làm ác, tuy rằng dã thú ở vùng sau núi này rất nhiều, nhưng dần dần khi biết có đồng loại bị tiêu diệt, chúng nó cũng lẩn tránh đi làm Hoàng Việt phải vận dụng khinh công mới kịp đuổi theo.
“Đinh! Kí chủ hoàn thành tích lũy 100 điểm làm ác, nhận được gói quà ác nhân sơ cấp!”
“Hệ thống, mau mở gói quà ác nhân sơ cấp!” Sau khi nhận được, Hoàng Việt quyết định mở ra luôn.
“Kí chủ mở gói quà ác nhân sơ cấp, nhận được: Hấp Huyết Đao, Cuồng Nộ Công, 500 điểm tu vi, 5000 nguyên thạch!”
“Á đù!” Nghe hệ thống báo cáo, Hoàng Việt trước tiên là bất ngờ với 500 điểm tu vi, từ nãy đến giờ, hắn tiêu diệt dã thú ở dị giới thu được tu vi cũng chỉ khoảng 30 điểm, mà đã gần đột phá đến Tiên Thiên, nay tăng thêm 500 điểm tu vi, há chẳng phải sẽ lập tức giúp hắn đột phá đến Tiên Thiên sao?”
Lập tức, toàn thân Hoàng Việt cảm thấy tràn đầy năng lượng, Hoàng Việt chỉ cảm thấy như uống phải Thần Dược, cảnh giới thẳng tắp tăng lên.
“Đinh! Kí chủ đột phá đến Ngưng Đan tam trọng!”
“Ặc!” Hoàng Việt nghe hệ thống thông báo, hết cả hồn.
Ngưng Đan tam trọng, còn cao hơn tên Du Gia Thắng đệ nhất học viện Thanh Hoàng một đại cảnh giới.
Người ta tu luyện không biết bao lâu mới vượt qua một cảnh giới nhỏ của Ngưng Đan.
Đây Hoàng Việt mới bao lâu, chưa quá 2 tiếng thời gian, đã từ nửa bước Ngưng Đan đến tiểu cảnh giới cuối của Ngưng Đan sơ kỳ.
Mới 2 tiếng mà thôi a.
“Hệ thống, mức tiếp theo để đạt gói quà ác nhân trung cấp là bao nhiêu?”
“1000 điểm làm ác, thưa kí chủ!” Hệ thống báo cáo làm Hoàng Việt thầm mừng, 1000 điểm làm ác, nay hắn đã có cảnh giới Ngưng Đan, thâm nhập vào sâu trong Hắc Huyền Sơn cũng không quá khó, học như đám Kiệt thiếu kia, hắn cũng có thể săn bắt những loại dã thú mạnh mẽ ở sâu trong sơn cốc, nói không chừng còn có thể nhúng chàm vào dị thú nữa kìa.
“Tốt, hệ thống, lấy ra Hấp Huyết Đao!” Sau khi nhận đủ tu vi, Hoàng Việt lấy ra Hấp Huyết Đao từ hệ thống, món đồ này, Hoàng Việt vừa nghe tên đã biết nó có khả năng Hấp thụ máu huyết của địch thủ.
Hấp Huyết Đao vừa vào tay, Hoàng Việt liền cảm thấy tay mình trầm xuống, phải biết hắn bây giờ đâu còn yếu ớt như xưa, đã là cao thủ cảnh giới Ngưng Đan, hay là Tiên Thiên, vậy mà thanh đao này mang đến cho hắn cảm thụ vô cùng nặng nề.
Hoàng Việt nhìn kỹ thanh đao trong tay, cảm thấy nó mơ hồ phản chiếu ra màu đỏ dưới ánh chiều tà, nhưng màu đỏ này rất giống màu đỏ của máu, dù rằng Hoàng Việt có thể chắc chắn nó vẫn chưa được nếm máu tươi bao giờ.
“Hệ thống, thanh đao này có gì đặc biệt?”
“Kí chủ, thanh đao này mỗi thấm vào máu tươi của sinh mệnh, uy lực sẽ càng cường đại, còn có khả năng giúp kí chủ phục hồi máu huyết!”
“Sẽ không có tác dụng phụ chứ?” Hoàng Việt vẫn là không tin thanh đao này chỉ “Hiền” như thế.
“Dĩ nhiên, nếu kí chủ tâm trí không vững vàng, rất có thể bị nó ảnh hưởng, trở nên khát máu!” Hệ thống thành thật nói.
Hoàng Việt nghe xong, cảm thấy cũng có chút lạnh người, xem ra thanh đao này sau này phải dùng cẩn thận a!
“Còn Cuồng Nộ Công là gì?”
“Kí chủ, đây là bí pháp người thuộc Ma Đạo thường dùng, hy sinh máu huyết để đạt đến trạng thái Cuồng Nộ, khi đó sức tấn công sẽ tăng mạnh, chiến đấu không biết mệt mỏi!” Hệ thống lại nói.
“Ách! Xem ra gói quà ác nhân này không quá thích hợp với ta a…” Hoàng Việt cảm thấy sau khi hệ thống thăng cấp, đúng là có hơi hướng hơi quá đi sai đường.
“Kí chủ, đây là hệ thống muốn tốt cho kí chủ, muốn giúp kí chủ càng ngày càng cường đại, có thể đứng vững cước bộ, có một chỗ đứng nhất định ở Dị Giới!”
“Được rồi được rồi, những thứ này để sau lại tính, dù gì bộ công pháp này cũng không thể thường xuyên sử dụng, sau này hãng xem!”
Hoàng Việt quyết định không vội học Cuồng Nộ Công, nhưng cũng thầm tấm tắc, Hấp Huyết Đao cùng Cuồng Nộ Công, hai thứ này đi đôi với nhau, nếu để cho người có tâm lý hắc ám thu được, nếu là ở Địa Cầu nhất định sẽ dấy lên một tràng gió tanh mưa máu.
Điều làm Hoàng Việt khá tiếc là hệ thống cũng không mở ra thương thành để hối đoái những vật phẩm của dị giới, đồng nghĩa với nếu muốn nhận được hệ thống hỗ trợ, hắn phải đem điểm làm thiện và điểm làm ác tăng lên.
“Hệ thống, bằng cách nào tăng lên điểm làm thiện?” Hoàng Việt tò mò hỏi, dù sao nếu nhanh chóng thu về 100 điểm làm thiện, Hoàng Việt cũng có thể nhận được gói quà thiện nhân sơ cấp a!
“Kí chủ chỉ cần làm những việc tốt, như luyện ra dược phẩm chữa thương hoặc luyện binh khí là được!”
Nghe hệ thống nói vậy, Hoàng Việt cũng yên tâm hơn, tiếp đó, sau khi xác nhận giữa điểm làm thiện và điểm làm ác không có mâu thuẫn với nhau, Hoàng Việt cũng không nán lại ở sau núi, mà quay về Thanh Hoàng Trấn.
Trời tối, trong trấn vẫn không bớt đi vẻ nhộn nhịp, Hoàng Việt tiến vào kí túc xá của Thanh Hoàng học viện, trên đường đi, không thiếu ánh mắt dò xét nhìn về hắn, làm Hoàng Việt chỉ cười lạnh.
Hắn giờ đây đã là Ngưng Đan Tam Trọng, cảnh giới cao nhất trong hàng ngũ đệ tử, nếu không phải Quy Tức Công giúp hắn thu liễm hai cảnh giới, sợ rằng sẽ làm đám học viên trọng học viện nhìn mà hết cả hồn.