Lúc này, Lạc Thiên Tuyết tràn đầy nghi ngờ nghĩ.
"Gia gia, gia gia, ngươi muốn làm gì!"
Trong lúc Lạc Thiên Tuyết nghi hoặc, giọng nói lo lắng của Sở Tiêu Tiêu kéo nàng về thực tại, nhìn Sở Hồng Sơn đang bị Sở Tiêu Tiêu giữ chặt và dao phay trong tay đối phương, Lạc Thiên Tuyết ngẫn ra tại chỗ.
Đây là tình huống như thế nào?
Muốn chém ta hay sao?
Nghĩ đến đây, đặc biệt là nhìn thấy ánh mắt tràn đầy lửa giận của Sở Hồng Sơn, Lạc Thiên Tuyết bị hù lui về sau hai bước, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn đáng sợ như vậy của Sở Hồng Sơn.
"Đừng cản ta!"
"Ngươi để ta đi Tinh Cực Tông chém chết năm lão vương bát đản đó, đây là Thánh nữ tông môn mà bọn họ dốc lòng dạy dỗ ra hay sao?"
"Đây là Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, là linh quáng mà cho dù ở Thiên Đạo Chiến Trường thì cũng rất khó chiếm được, chỉ với ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch này thì cũng đủ để cho đông đảo tu sĩ Độ Kiếp ra tay đánh nhau, máu chảy thành sông, nhưng nàng lại muốn trộn lẫn Kim Tàm Tinh Diệu Thạch trân quý như thế vào trong đao cụ và cuốc, lão phu sống lâu như vậy nhưng chưa từng nhìn thấy người nào phá của như vậy!"
Nghe Sở Hồng Sơn nói như vậy, lúc này Lạc Thiên Tuyết mới hiểu rõ ra, cười khổ giải thích: "Sở gia gia, chuyện này cho dù ngươi đi chất vấn ngũ đại tổ lão cũng vô dụng, bởi vì ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch này là trưởng lão vinh dự của Tinh Cực Tông cho ta, mà làm như vậy cũng là đối phương dặn dò."
Oanh!
Đúng lúc này, một luồng yêu khí cực kì kinh khủng ầm ầm giáng lâm tới, ngày sau đó là Diệp Phong tràn đầy lửa giận vọt vào trong tiệm thợ rèn, hô lớn: "Ai dám tổn thương sư tôn ta!"
"Sư tôn chớ sợ, đệ tử tới cứu ngươi!"
Thấy Lạc Thiên Tuyết không có bị thương, Diệp Phong cũng nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà nhìn thấy lão đầu đối diện đang cầm dao phay trong tay, Diệp Phong sải bước ra ngăn trước mặt Lạc Thiên Tuyết, nói: "Sư tôn, người có thể khiến cho đệ tử bớt lo một chút hay không, may mà ta ở trong tông môn quá chán cho nên kêu Huyết dẫn ta tới Tử Phượng Thành dạo chơi, nếu không hôm nay ngươi xảy ra chuyện thì ta phải làm sao!"
Choáng váng!
Lúc này, trong lò rèn, Lạc Thiên Tuyết, Sở Tiêu Tiêu và Sở Hồng Sơn đều ngẩn ra tại chỗ.
"Sư tôn gặp nạn, đại đệ tử ta nên đến!"
Nhìn Diệp Phong ngăn trước người mình, trong lòng Lạc Thiên Tuyết ấm áp, có thể thu được một tên đệ tử như thế là phúc của Lạc Thiên Tuyết nàng!
"Diệp Phong, thật ra thì chuyện này không giống như ngươi..."
Nhưng tình huống hiện tại vẫn nên giải thích rõ ràng, nhưng không đợi Lạc Thiên Tuyết nói xong, Diệp Phong đã ngắt lời nàng, sau đó quay qua nhìn Phệ Huyết Đường Lang bên cạnh nói: "Đưa sự tôn ra khỏi tiệm thợ rèn, ta không muốn cho sư tôn nhìn thấy máu!"
Oanh!
Lạc Thiên Tuyết còn chưa kịp phản ứng thì bị một lực lượng không thể nào chống cự đẩy ra khỏi tiệm thợ rèn, nàng muốn thử đi vào tiệm thợ rèn nhưng lại phát hiện mình bị một luồng yêu lực khổng lồ ngăn cản, khiến cho nàng lòng nóng như lửa đốt!
Không phải nàng lo lắng cho Sở Tiêu Tiêu và Sở Hồng Sơn mà lo lắng cho đồ đệ bảo bối này của mình, mặc dù Phệ Huyết Đường Lang vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp nhưng Sở Hồng Sơn là đại lão Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong vượt qua năm đạo Thiên Đạo lôi kiếp!
Còn thấy máu, ai thấy máu cũng không chắc!
Trong lò rèn!
Diệp Phong kéo một cái ghế ngồi xuống, thần thái phách lối nhìn Sở Hồng Sơn đối diện, cười lạnh nói: "Lão bất tử ngươi dám cướp đồ của sư tôn ta, thậm chí còn muốn làm tổn thương đến sư tôn ta, mẹ nó, ai cho ngươi có can đảm làm như vậy!"
"Ngươi mắng ai là lão bất tử..."
Nghe nói như thế, Sở Tiêu Tiêu tính tình nóng nảy, trong nháy mắt giận điên lên, chỉ vào Diệp Phong muốn mắng to một trận, nhưng mà lại bị Sở Hồng Sơn bên cạnh ngăn lại.
"Không tệ, đúng là không tệ!"
Sở Hồng Sơn không có tức giận chút nào, nhìn thần thái phách lối của Diệp Phong, rất tán thưởng.
Gia gia, hắn mắng ngươi như thế mà ngươi còn khen hắn!"
Bên cạnh, Sở Tiêu Tiêu nghe gia gia mình nói như vậy thì tức giận đến không biết nên nói gì!
"Sau này nếu như ngươi cũng có thể thu được một đệ tử giỏi như thế, gặp được nguy hiểm mà không để ý đến an toàn của bản thân, liều mình đứng ở trước người của ngươi, lúc đó cho dù hắn mắng ta thì ta cũng vui vẻ."
Sở Hồng Sơn nhìn mặt mũi tràn đầy nộ khí của Sở Tiêu Tiêu, cười giải thích.
Mà nghe nói như thế, Sở Tiêu Tiêu cũng phản ứng lại, mặc dù cái tên có thần thái phách lối ở đối diện khiến cho nàng cực kỳ khó chịu nhưng nghĩ tới đối phương lại là đại đệ tử thân truyền của khuê mật của mình, có thể thu được một đại đệ tử thân truyền như thế thì nàng cũng cảm thấy vui vẻ thay cho khuê mật của mình.
Nghĩ đến đây, cơn giận của Sở Tiêu Tiêu cũng tan biến đi trong nháy mắt, ánh mắt nhìn Diệp Phong cũng không còn chán ghét nữa!
"Tiểu gia hỏa, ta thừa nhận là con yêu thú hóa hình bên cạnh ngươi rất mạnh nhưng hẳn là nó cũng biết rõ nếu như đánh nhau thật thì nó cũng không phải là đối thủ của ta."
Lúc này, Sở Hồng Sơn nhìn về phía Diệp Phong, tràn đầy hiếu kì nói, hắn rất hiếu kỳ là đối phương dựa dẫm vào đâu.
Nghe nói như thế, Phệ Huyết Đường Lang cười, thậm chí ánh mắt nhìn về phía Sở Hồng Sơn còn lộ vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Thật lòng nó rất muốn nói cho đối phương biết là nếu như đối phương ngoan ngoãn để cho nó đánh một trận, chủ nhân vui vẻ thì nói không chừng còn có thể thả ngươi đi, nhưng nếu như gây tới người mặc chiến giáp kim sắt cực kỳ khủng bố kia thì ngươi chết chắc!
"Có dám đánh cược hay không, ngươi toàn lực ra tay với ta nhưng lại không thể làm tổn thương ta một chút nào?"
Diệp Phong nhìn đối phương, khıêυ khí©h nói.
Nha!
Sở Hồng Sơn nghe nói như thế thì càng cảm thấy hứng thú hơn, vừa sải bước ra, hữu quyền ẩn chứa man lực kinh khủng dẫn theo tiếng xé gió trực tiếp đánh thẳng tới Diệp Phong.
Thân là Luyện Khí Sư, thân là thể tu, lực khống chế thân thể của hắn đã đạt đến trình độ cực kỳ đáng sợ, hắn tự tin là một quyền này hắn có thể khống chế dừng ở khoảng cách cách cái trán của Diệp Phong một centimet!